Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 204



----

 

Lần này tờ giấy đỏ ghi lại danh sách trúng tuyển từ trên xuống dưới, phía sau tên còn có một hàng chữ nhỏ viết nhân vật vũ kịch mà họ được giao.

 

Trương Lệ Na mở to mắt nhìn, cô ta nhanh chóng tìm thấy tên mình ở phía dưới góc bên phải, mặc dù vai của cô ta chỉ là một nhân vật nhỏ không đáng chú ý, nhưng có thể ở lại đã khiến cô ta rất hứng chí.

 

Ở bên kia, Lý Giai Hân cũng đang cẩn thận tìm kiếm tên của mình, cuối cùng vẫn là Trương Lệ Na chỉ cho cô ta xem, ngay phía dưới tên của cô ta, sát bên cạnh, cô ta cũng thông qua.

 

Thẩm Uyển ngẩng đầu lên, ánh mắt dừng ở vị trí thứ hai trong danh sách, phía sau tên nàng viết mấy chữ vũ công dẫn đầu.

 

Sau khi xem xong, cô xoay người đi qua một bên nhường chỗ cho những người khác.

 

Sau khi Tưởng Linh Linh tìm được tên mình trên danh sách, đáy lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm, cô ta lại ngẩng đầu nhìn lên, không ngoài dự đoán ở top 3 có tên Thẩm Uyển, chỉ là khi nhìn thấy phân vai thì không khỏi nhíu mày.

 

Sau khi rời khỏi bảng thông báo, Tưởng Linh Linh tìm thấy Thẩm Uyển sắc mặt nhợt nhạt.

 

Cô ta ngập ngừng hỏi cô: 

 

"Cô không vui sao?”

 

Thẩm Uyển xoay người cười nhạt, lắc đầu không nói gì.

 

Quả thực có hơi mất mát một chút, nhưng kết quả cũng nằm trong dự liệu, không thể nói là có vui vẻ hay không.

 

Mọi người xem xong kết quả, rất nhanh lại nhận được thông báo tập hợp ở phòng tập luyện.

 

Chờ Trương Lệ Na và Lý Giai Hân từ trong đám đông chen ra, bốn người cùng nhau đi đến phòng tập luyện.

 

Có chút trùng hợp là, bọn họ khi đi vào vừa vặn đứng bên cạnh người quen.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tôn Thanh ở cùng ký túc xá với bọn họ đang đứng một mình ở đó, đám người Ngô Tuệ Tuệ lúc trước luôn đi cùng cô ta không đến.

 

Tôn Thanh cũng nhìn thấy bọn họ, sau đó cô ta lạnh mặt xoay người đổi vị trí.

 

Lý Giai Hân và Trương Lệ Na vô thức nhìn nhau, lại đồng thời quay đầu nhìn Thẩm Uyển, trong lòng bọn họ đều tự thấy may mắn, may mắn vì có Thẩm Uyển, may mắn người bọn họ gặp không phải là Tôn Thanh.

 

Thẩm Uyển không biết bọn họ nghĩ gì, cô chú ý tới hai nhóm người phân biệt rõ ràng trong phòng tập luyện.

 

Một bên chính là người của đoàn nghệ thuật Tổng cục Chính trị, bọn họ phần lớn đều biết nhau, đứng ở một chỗ cười cười nói nói chúc mừng lẫn nhau, bên kia chính là người được chọn từ các đoàn nghệ thuật giống như bọn họ, có người đứng một mình, cũng có hai ba người ôm nhau, tóm lại bọn họ mệt mỏi và đứng tản mạn, nhìn không có đoàn kết với bên Tổng cục Chính trị.

 

Lần này tuyển chọn hơn một trăm hai mươi người, cuối cùng còn lại không tới một nửa, số người hai bên không chênh lệch mấy.

 

"Phỉ Phỉ, tôi đã nói trước, lần này chắc chắn vẫn là cô làm vũ công chính."

 

"Đúng vậy, Phỉ Phỉ, chúc mừng cô!"

 

"Chúc mừng Phỉ Phỉ, cô thật sự quá giỏi!"

 

Trần Phỉ Phỉ đứng giữa đám đông, người của Tổng cục Chính trị vây quanh cô ta liên tục nói chúc mừng, cô ta cũng cười nói cảm ơn mọi người, tóm lại nhìn dáng vẻ rất vui vẻ.

 

Sau khi tất cả mọi người tập hợp lại, mấy giáo viên đi vào, cô Trương dẫn đầu đứng im không nói một lời.

 

Mấy giáo viên khác nhìn nhau, trong đó một giáo viên dẫn đầu đứng ra cười chúc mừng bọn họ thông qua kỳ thi, ngay sau đó mấy giáo viên đều tự nói chút lời động viên bọn họ.

 

Mãi đến cuối cùng, cô Trương mới bình tĩnh lên tiếng: 

 

"Các em còn có thời gian hai tháng để luyện tập vở vũ kịch mới, nhưng cô muốn nói cho các em biết, vị trí hiện tại của một số người không phải cố định không thay đổi."

 

"Trong những buổi luyện tập tiếp theo tôi sẽ còn tiếp tục khảo sát xem rốt cuộc các em có thể đảm nhiệm vai trò được phân công hay không, do đó mọi người đều không nên lơ là, có câu nói, có năng lực ắt được chọn, nếu như các em không thể thông qua kiểm tra sau đó, như vậy tôi sẽ tìm dự bị trực tiếp thay thế nhân vật của các em, lần thi cử thứ 2 ai không thông qua trực tiếp bị đào thải, tôi sẽ chọn người khác bổ sung chỗ trống."