----
Bản thân cô đã có chuẩn bị, lúc ngã xuống đều đã tính toán độ mạnh yếu, khuỷu tay chống đất còn cố ý đụng vào eo đối phương, một chút chuyện cũng không có.
Mà hai người kia thì không may mắn như vậy, sau khi trải qua buổi sáng bọn họ đều cho rằng Thẩm Uyển nhất định sẽ lạnh mặt tránh đi, kết quả lần này lại đụng phải, chỉ là xui xẻo biến thành bọn họ, một người làm đệm lưng cho người kia, cái ót ngã xuống đất mắt nổi sao băng, người kia bị đồng bạn ngã xuống đá loạn chân đạp vào bụng, lại bị khuỷu tay Thẩm Uyển dùng sức đập một cái.
Đau đến hít một ngụm khí lạnh, nói không nên lời.
Lần này động tĩnh quá lớn, mọi người xung quanh đều dừng động tác lại đỡ cô dậy, cô Trương và cô Khổng khác cũng lập tức đi tới.
“Sao lại đụng vào nhau vậy?"
Cô Khổng đẩy mọi người ra thấy lại là Thẩm Uyển, lông mày nhất thời nhíu lại.
Mọi người xung quanh đều nhỏ giọng nghị luận, cảnh tượng này họ đã nhìn cả buổi sáng, ai còn nhìn không rõ, chỉ là không nghĩ tới Thẩm Uyển kia t.h.ả.m như vậy, bị làm khó dễ cho tới trưa vẫn chưa xong, buổi chiều trực tiếp bị người ta đẩy ngã.
Đây chính là hiệu quả Thẩm Uyển muốn, cả buổi sáng cô nén giận, buổi chiều cho dù hai người đối phương có ngã t.h.ả.m hơn nữa mọi người cũng chỉ cho rằng đối phương đáng đời, là bọn họ tính kế người khác không thành chính mình xui xẻo mới ngã.
Hiện tại không riêng gì bọn họ nghĩ như vậy, mà ngay cả cô Khổng có chút thiên vị trong lòng cũng nghĩ như vậy, cảm thấy hai người này càng làm càng quá đáng.
Thẩm Uyển đứng ở đó cái gì cũng không cần phải nói, chỉ cần đỏ mắt có chút ủy khuất cúi đầu là được.
Cách này của cô tuy cũ kỹ, nhưng chỉ cần có thể sử dụng là được, mà không thể trách cô không phải, ai bảo hai người này có ý xấu với cô trước.
Mặc dù cô Khổng không thích học sinh gây phiền toái, nhưng trong lòng cô ấy vẫn thiên vị người một nhà, thấy Thẩm Uyển hình như không có việc gì, liền tiếp tục nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Phòng tập luyện có nhiều người quá, lần sau luyện tập chú ý một chút, không có việc gì mấy cô cứ nghỉ ngơi một chút rồi luyện tập đi, những người khác tản ra tiếp tục luyện tập."
Nhưng mà người sáng suốt nghe lời này của cô ấy là biết ngay cô ấy đang thiên vị, nữ binh làm đệm lưng cho người khác lại không hài lòng:
"Cô giáo, là cô ta kéo em trước nên em mới ngã!"
"Đúng vậy, cô nhìn thắt lưng em xem, chính là cô ta cố ý đụng vào."
Một nữ binh khác trực tiếp nhấc quần áo trên lưng lên cho mọi người xem.
Nhưng tiếc là da cô ta hơi vàng, ngày mai chỗ bị đụng có lẽ sẽ phát xanh, nhưng bây giờ mọi người nhìn kỹ cũng chỉ thấy một chút dấu đỏ, không cảm thấy nghiêm trọng lắm.
Nữ binh kia trong lòng quả thực muốn hộc máu, mà càng làm cho cô ta có miệng khó nói là chuyện tiếp theo, cô ta chỉ trích Thẩm Uyển, bên này Thẩm Uyển cũng không phản bác, chỉ ủy khuất vén quần và tay áo lên, lộ ra làn da xanh hồng trên đùi với cánh tay, so sánh với làn da trắng nõn mịn màng bên cạnh, vừa nhìn là biết nghiêm trọng hơn cô ta nhiều.
Những người khác không biết Thẩm Uyển mấy ngày nay luyện tập tích lũy vết thương, chỉ tưởng rằng là hai người kia cố ý đụng cô làm ra, nhất thời càng đồng tình với cô hơn.
Cô Trương nghe người chung quanh nghị luận sôi nổi, nghiêm mặt vừa thấy vậy thì đã tức giận, trên mặt cô Khổng rất mất tự nhiên, cô ấy muốn nói cái gì đó, nhưng lại bị cô Trương khoát tay trực tiếp cắt đứt.
"Cô Khổng, cô không cần nói nữa, tôi hy vọng đây là một lần cuối cùng, để cho hai người họ ghi nhớ, nếu lại có lần sau thì cứ trực tiếp xử phạt."
Cô Trương vừa nói xong, sắc mặt hai người kia trong nháy mắt liền trắng bệch, đến lúc này bọn họ làm sao còn có cái gì không rõ, chỉ có chút thủ đoạn nhỏ này của bọn họ, làm sao có thể giấu được cô Trương.
Mà những người khác thấy cô Trương nói phạt hai người kia, trong lòng tựa như được uống t.h.u.ố.c an thần, trái tim vốn nóng nảy lập tức lại yên ổn trở lại.