----
Khi mặt trời lặn trên dãy núi phía Tây, những rặng mây đỏ bắt đầu tràn ngập bầu trời.
Thẩm Uyển mệt mỏi không còn chút sức lực nào, nằm sấp trên giường buồn ngủ ngẫm nghĩ lại bản thân.
Từ lúc mới bước vào cửa và nhìn thấy chiếc giường đã được dọn sẵn, lẽ ra cô phải hiểu ra rõ ràng có người lòng dạ toan tính trước, nhưng cô lại ngu ngốc, không hề phòng bị để mình bị rơi vào bẫy.
Dẫn đến bây giờ cô bị người ta ăn xong lau sạch từ trong ra ngoài, từ khoảng hai giờ chiều đến giờ cô còn mệt hơn ngồi xe lửa mười mấy tiếng đồng hồ.
Rõ ràng cô cũng không phải người ra sức, vậy sao người mệt đến mức không dậy nổi lại là cô chứ?
Còn một người đàn ông thỏa mãn, tâm trạng vui vẻ đang pha nước tắm cho cô trong phòng tắm, cũng coi như anh có lương tâm.
Thật ra trước giờ trong phòng nối liền với nguồn nước, có cả đường ống nước nóng, nhưng do quân đội đông người hơn, nên chỉ cung cấp nước nóng để tắm từ 6 đến 8 giờ tối mỗi ngày. Những lúc khác nếu muốn tắm rửa thì phải tự mình đun nước hoặc đến nhà tắm công cộng của quân đội.
Thông thường, hôm nay đám người Thẩm Uyển vừa mới đến căn phòng mới, lẽ ra trong phòng sẽ không có đồ để đun nước, nhưng vợ chồng anh rể suy nghĩ chu đáo hơn, đã chuẩn bị sẵn mấy chục viên than đá, một bếp than, còn chuẩn bị trước một bộ nồi bát cơ bản khác ở trong nhà bếp.
Vì lẽ đó, Tô Yến Thành mới có thể nhóm lửa và đun nước nhanh như vậy, anh mở cái lỗ tròn nhỏ dưới đáy bếp than, đun sôi một nồi nước có thể mất hơn mười phút.
Mùa này không nóng không lạnh nên một nồi nước nóng pha chút nước lạnh vừa đủ để tắm rửa.
Nhưng sau khi Tô Yến Thành đổ nồi nước nóng đầu tiên vào trong chậu, sợ Thẩm Uyển không dùng đủ nên lại nấu thêm một nồi nữa rồi mới vào nhà gọi cô.
Lúc này Thẩm Uyển đã đổi tư thế, nằm nghiêng người, đắp một chiếc chăn mỏng màu đỏ, làn da trắng như tuyết lộ ra ngoài và tấm ga trải giường lộn xộn ở bên dưới người cô, nhìn thoáng qua cũng khiến người khác có thể đoán được vừa xảy ra chuyện gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khi nhìn thấy cảnh tượng chói mắt này, ham muốn vừa bị đè nén trong lòng Tô Yến Thành bỗng nhiên dâng trào, lại có dấu hiệu khôi phục trở lại.
Hình như Thẩm Uyển đang quay lưng về phía anh cũng cảm nhận được ánh mắt nhìn chăm chú của anh, rụt vai vào trong, động tác này làm Tô Yến Thành nhìn thấy những vết đỏ lớn loang lổ do anh tạo ra trên da cô, ngay cả trên bắp chân, trên bụng cũng để lại hai dấu tay hồng hồng, đây chỉ là những dấu vết lộ ra ngoài, anh biết rõ trên làn da cô còn có những vết hằn sâu hơn ẩn dưới chăn.
Quả thật vừa rồi chính ánh đã quá phóng túng rồi.
“Khụ!”
Tô Yến Thành che miệng ho nhẹ, từ từ đi đến bên giường ngồi xuống, bàn tay to lớn vỗ lên vai cô, muốn kêu cô dậy.
Anh cũng không nhất định phải kêu cô dậy sửa sang lại ngay bây giờ, nhưng anh đã hẹn chị gái và anh rể về nhà ăn tối trước, nếu trễ giờ thì không tốt.
Không gọi Thẩm Uyển dậy cũng được, nhưng một mình anh đi qua nhà chị gái nói hủy bữa tối hôm nay thì ai cũng đoán được hai người bọn họ đã làm chuyện gì ở trong phòng suốt buổi chiều, bản thân anh cũng không sợ bị trêu chọc, nhưng anh sợ Thẩm Uyển sẽ tức giận.
Nghĩ đến đây, Tô Yến Thành không hề do dự, đưa tay ôm cả người cô vào lòng, không nhịn được cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng, xinh đẹp của cô, sau đó mới chậm rãi gọi cô:
“Uyển Uyển, đun xong nước nóng rồi.
Em đi tắm rửa trước rồi lát nữa chúng ta đi qua nhà chị hai ăn tối, nếu không sẽ muộn đó.”
Thẩm Uyển vốn không ngủ, vừa rồi khi anh chạm vào vai cô đã cảm nhận được, nhưng cô quá mệt mỏi, không muốn nhúc nhích hay để ý anh.
Nhưng sau khi nghe anh nói nửa câu sau, Thẩm Uyển vốn đang buồn ngủ lập tức tỉnh táo lại, nói:
“Anh nói cái gì?”
Lúc này Tô Yến Thành mới biết mình trêu chọc cô quá đáng, anh cụp mắt xuống nhìn khóe môi cô, an ủi hôn cô rồi nói:
“Trước khi đến đón em, chị hai đã bảo anh tối nay đưa em đến nhà chị ấy ăn cơm, anh cũng đồng ý rồi.