----
Sau khi hai người đến thành phố, đầu tiên họ đến một cửa hàng đồ nội thất cũ mà Giang Hồng Liên giới thiệu cho họ.
Từ sau khi kết hôn, tiền của Thẩm Uyển và Tô Yến Thành đều do cô quản lý, cộng thêm lễ hỏi và hồi môn mà trưởng bối hai nhà đưa cho khi kết hôn, còn có các loại tiền lì xì, tiền tiết kiệm cộng lại cũng hơn năm con số.
Mặc dù không thiếu tiền, nhưng vẫn phải tiêu hết sức tiết kiệm, không biết Tô Yến Thành sẽ ở Tương Thành bao lâu, đồ dùng trong nhà không cần mua quá tốt, có thể sử dụng là được.
Thẩm Uyển đã sớm nghĩ ra hôm nay muốn mua cái gì, đầu tiên trong phòng khách cần thêm một cái bàn trà tiếp khách, còn có một bộ sô pha, hoặc mua một bộ ghế xếp bằng gỗ nguyên khối cũng được.
Tiếp theo là một số thứ vụn vặt, không cần thêm quá nhiều đồ nội thất lớn.
Muốn mua đồ tốt ở cửa hàng đồ nội thất cũ cũng không khó, đây là nơi thu hồi đồ cũ do nhà nước chỉ định, bên trong có rất nhiều đồ tốt.
Nhân viên trong cửa hàng vừa thấy hai người đã biết hôm nay vô mánh rồi, nên không cần bọn Thẩm Uyển nhiều lời, đã cực kỳ có mắt nhìn dẫn họ tới chỗ có nhiều hàng tốt phía sau.
Đây cũng là lần đầu Thẩm Uyển đi dạo cửa hàng đồ nội thất, đồ đạc ở đây tuy đều là đồ tái chế, nhưng rất nhiều thứ không khác gì đồ mới.
Trong đó còn không thiếu những thứ tốt mà trước đây có tiền cũng không mua được, Thẩm Uyển đối với những thứ này không hiểu lắm, đều là nhân viên công tác giới thiệu cho bọn họ, cũng giới thiệu sơ qua lai lịch của mấy món này.
Tô Yến Thành nhìn thấy Thẩm Uyển không có hứng thú với những thứ này, liền mở miệng nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Không cần giới thiệu những thứ này, chúng tôi chỉ cần mua một ít đồ nội thất bình thường, miễn là mới và bền là được."
Khuôn mặt lạnh lùng của anh đối với người ngoài vẫn rất có sức uy hiếp, nhân viên căng thẳng, lập tức cười nói được, xoay người dẫn bọn họ đến nơi khác.
Đồ nội thất cũ ở đây dường như được làm từ những chất liệu đơn giản hơn nhiều, ban đầu Thẩm Uyển chọn trúng một sô pha lò xo bằng vải màu xanh xám, kích thước rất phù hợp để đặt ở phòng khách nhà mới của họ, chỉ là có chút không được hoàn mỹ.
Cô phát hiện ở chỗ tựa lưng của ghế sô pha có một vết bẩn màu nâu nhạt, lớn cỡ bàn tay, nếu đặt sô pha dựa vào tường thì sẽ nhìn không ra. Nhưng trong lòng cô vẫn có chút để ý, liền quay đầu nhìn chiếc ghế gỗ nguyên khối.
Cuối cùng Thẩm Uyển chọn trúng cả một bộ bàn ghế hoàn chỉnh bằng gỗ long não, nhìn mới 90%, bàn ghế được chạm khắc một số hoa văn đơn giản, nhìn nhẹ nhàng nhưng không hề đơn điệu.
Ngoại trừ mua bàn ghế, sau một hồi đi dạo, Thẩm Uyển cũng lần lượt chọn trúng một số đồ dùng khác.
Giường phụ trong nhà vẫn còn trống, tuy tạm thời không có khách đến ở nhưng vẫn có rất nhiều thứ cần bổ sung vào đó, Thẩm Uyển muốn thêm một cái bàn học ở bên trong, như vậy sau này cô có thể tĩnh tâm nghiên cứu biên soạn kịch múa mới.
Sau khi ra khỏi cửa hàng nội thất cũ, về cơ bản họ đã mua được tất cả đồ nội thất mình cần.
Sau khi hai người đưa tiền đặt cọc, Tô Yến Thành dừng xe ở bên này, để nhân viên trong cửa hàng giúp chất đồ lên xe, bọn họ lại đi bộ đến cửa hàng bách hóa trên một con phố khác.
Quy mô của cửa hàng bách hóa ở đây đương nhiên không hoành tráng như ở Bắc Thành, nhưng đồ bán bên trong cũng rất đầy đủ, đầu tiên hai người đến địa điểm bán đồ nội thất nhỏ trên tầng hai để xem một vòng, mới phát hiện đồ đạc ở đây còn không nhiều bằng cửa hàng đồ nội thất cũ, hơn nữa giá cả còn đắt hơn nhiều, may mà bọn họ đi qua bên kia trước.
Sau khi xem xong hai người trực tiếp đến quầy đồ điện gia dụng nhỏ mua đồng hồ treo tường, một chiếc đèn bàn đầu giường nhỏ có dây rút, v.v.