----
Ngày thứ hai sau khi kết thúc buổi biểu diễn là chủ nhật, Thẩm Uyển ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao mới dậy.
Trái lại Tô Yến Thành tối qua ngủ còn muộn hơn cô, nhưng sáng nay chuông báo thức vừa vang lên, anh vẫn có thể tinh thần phấn chấn đi xuống tham gia tập thể d.ụ.c buổi sáng.
Tập thể d.ụ.c buổi sáng xong về đến nhà Thẩm Uyển vẫn còn đang nằm ngủ, Tô Yến Thành liền nhóm bếp lò trong phòng bếp lên, rồi bưng điểm tâm bỏ vào nồi hâm nóng cho cô, sau đó anh tự mình đi vào phòng vệ sinh đem ga giường và chăn đệm tối hôm qua vội vàng thay ra chà xát phơi sạch.
Hôm nay bọn họ vốn đã lên kế hoạch muốn đi thành phố xem đồ dùng trong nhà, Tô Yến Thành dọn dẹp nhà cửa xong thấy thời gian không còn sớm nên vội đi gọi Thẩm Uyển rời giường.
Lúc vào nhà cô còn đang ngủ, Tô Yến Thành chậm rãi ngồi xuống giường, chậm rãi ôm người từ trong chăn ra.
Thẩm Uyển ngủ hai má đỏ bừng, trong lúc nửa mê nửa tỉnh cảm giác có người ở bên tai mình nói chuyện, quấy rầy giấc mơ của mình, cô vẫy tay qua, sau đó tay cô bị người nào đó nắm lấy.
Tô Yến Thành cảm thấy Uyển Uyển khi ngủ vô cùng đáng yêu, không nhịn được cúi đầu hôn cô.
Trên má và môi cô cứ bị thứ gì đó chạm vào, khiến cho Thẩm Uyển khó chịu đến mức phải mở mắt ra nhìn.
"Uyển Uyển, dậy nào." Thấy cô thức dậy Tô Yến Thành hôn khẽ lên khóe miệng cô.
Thẩm Uyển xoay người ngáp một cái, gối đầu lên eo anh, mơ hồ hỏi: "Bây giờ là mấy giờ rồi?"
Tô Yến Thành thuận tay giúp cô vén mái tóc che hai má ra, giọng nói ôn hòa dịu dàng nói:
"Bây giờ khoảng chín giờ bốn mươi, buổi sáng anh đã đến đơn vị mượn xe, em dậy ăn chút gì đi, rồi chúng ta lên thành phố."
Cô hoàn toàn không nhớ rằng phần thân trên của Tô Yến Thành chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, Thẩm Uyển nghiêng mặt đè lên bụng anh, xúc cảm vô cùng tốt, nhưng dần dần, cơ bụng bị cô gối lên càng ngày càng cứng, thậm chí mơ hồ nóng lên.
"Uyển Uyển, nếu như hôm nay không muốn đi, vậy buổi chiều đi cũng được."
Giọng của Tô Yến Thành chẳng biết từ lúc nào cũng có chút khàn khàn.
Thẩm Uyển: "......"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cô nhanh nhẹn ngồi dậy, đưa tay đẩy anh một cái nói:
"Anh ra ngoài đi, em muốn đứng lên thay quần áo."
Tô Yến Thành cười nhẹ một tiếng, không nhịn được ở sườn mặt cô khẽ nhéo một cái, thuận theo đứng dậy đi ra.
Sau khi gọi người dậy, Tô Yến Thành lại vào phòng bếp lấy điểm tâm đã được hâm nóng trong nồi ra cho cô, chờ Thẩm Uyển rửa mặt xong là có thể ăn.
Bữa sáng hôm nay vẫn là từ căng tin mang về, gồm có cháo trắng, dưa chua, hai quả trứng luộc và hai cái bánh bao hấp.
Dưa muối kết hợp với cháo trắng là đồ chua do chính tay đầu bếp của nhà ăn đã ướp, khi ăn được xào với sa tế và ớt tươi, chua chua cay cực kỳ ngon miệng.
Sau khi cô ăn sáng xong, hai vợ chồng mới cùng nhau ra ngoài.
Hôm nay là chủ nhật, sân chơi nhỏ trước khu tập thể vô cùng náo nhiệt, cửa nhà Cố doanh trưởng bên cạnh cũng mở, Thẩm Uyển đi ngang qua vừa vặn nhìn thấy Tiền Tuệ, lập tức cười chào hỏi cô ấy.
Hơn một tuần kể từ khi chuyển đến đây, cô chỉ tiếp xúc nhiều hơn với Tiền Tuệ nhà bên cạnh một chút, còn những hàng xóm khác thì quen mặt thôi.
"Hai người chuẩn bị đi ra ngoài hả?"
Tiền Tuệ cầm trên tay cái chổi lông gà, xem ra là đang quét dọn vệ sinh.
Thẩm Uyển gật đầu nói:
"Tôi mới chuyển đến đây, nhà thiếu rất nhiều thứ, nhân lúc hôm nay rảnh rỗi đi mua về."
Tiền Tuệ tỏ vẻ đã hiểu, quay đầu lại nhìn thời gian, cười bảo bọn họ mau đi đi.
Tuy nụ cười này của cô ấy không có ý gì khác, nhưng tai Thẩm Uyển bất giác đỏ bừng lên.
Lúc xuống lầu thì gặp hàng xóm khác chào hỏi, Thẩm Uyển cũng đều cười đáp lại.
Chờ sau khi rời khỏi khu tập thể, Tô Yến Thành lái xe mượn tới, vì hôm nay đi mua đồ đạc nên anh đặc biệt nhờ bộ phận hậu cần mượn một chiếc xe bán tải quân sự loại nhỏ có thùng phía sau có thể chở đồ.