Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 260



 

----

 

Tôn Thanh siết chặt nắm tay, ánh mắt nhìn mọi người không hề nao núng:

 

"Giáo viên, phó đoàn, bản thân tôi là người Mèo, hồi bé đã gặp qua thổ phỉ, thậm chí ông nội với bố tôi còn từng đ.á.n.h thổ phỉ, không ai có thể hiểu rõ vai A Y này hơn tôi.

 

Kịch múa mới mặc dù do đồng chí Thẩm Uyển tham dự sáng tác, nhưng cô ta không phải người Tương Thành, càng không hiểu rõ dân tộc Mèo, tôi cho rằng chúng ta nên chọn lại nhân vật này cho công bằng."

 

Trong lời nói của cô ta tuy rằng không nói rõ, nhưng cũng có ẩn ẩn biểu đạt ý không tin kịch múa mới thật sự là do Thẩm Uyển sáng tác.

 

Những người khác có lẽ không biết, nhưng Tôn Thanh biết hồi ở Tổng cục Chính trị Trương Tú đặc biệt thích Thẩm Uyển, thậm chí vì cô mà đối kháng với lãnh đạo Tổng cục Chính trị cũng muốn để cô làm vũ công chính.

 

Cho nên trong tư tâm cô ta cảm thấy, kịch múa mới nhất định là do Trương Tú biên soạn. Chẳng qua vì thiếp vàng lên mặt Thẩm Uyển mà nói cô là biên đạo.

 

Trong lòng Tôn Thanh kỳ thật rất hâm mộ ghen tị với Thẩm Uyển, xét về tài năng cô ta không nghĩ mình thua Thẩm Uyển chỗ nào, chỉ là thân phận của họ khác biết, nếu đổi lại cô ta có bối cảnh như Thẩm Uyển, có giáo viên suy nghĩ thay cô ta như vậy, cô ta đã sớm có thể vào đoàn văn công Tổng cục Chính trị rồi.

 

Trương Tú rất thích người có tự tin, có ý thức tích cực hướng về phía trước,  nhưng tiền đề là sự tự tin và tích cực này chỉ dùng để nâng cao năng lực cá nhân, chứ không phải dùng các thủ đoạn như cạnh tranh chèn ép để bản thân đạt được lợi ích.

 

Tôn Thanh này, một bên nhắc tới ưu thế của mình, một bên còn muốn chèn ép đối thủ, cuối cùng lại nhắc tới hai chữ công bằng, suy nghĩ quá nhiều, bà ấy không thích.

 

Trương Tú nhìn Tôn Thanh nói thẳng:

 

"Sau khi kịch múa mới được biên soạn xong, lãnh đạo đoàn đã họp bàn để bàn bạc và nhất trí quyết định Thẩm Uyển là vũ công chính. Quyết định này sẽ không thay đổi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Thẩm Uyển gõ gõ mặt bàn nói: "Đồng chí Tôn Thanh, cô nên nghe kỹ quy tắc tuyển chọn rồi mới đến, nếu cô thật sự không có hứng thú với những nhân vật khác, vậy phiền cô tránh ra một bên, đừng làm chậm trễ tiến độ của những người khác."

 

Sắc mặt Tôn Thanh trắng bệch, cô ta không ngờ Trương Tú lại bảo vệ Thẩm Uyển như vậy, thậm chí ngay cả đoàn trưởng Lưu cũng dám lừa gạt.

 

Cô ta không cam lòng, rồi lại không có cách nào khác, Ngô Tuệ Tuệ đứng ở phía sau cô ta thấy cô ta khó xử thì vui mừng, đẩy cô ta ra nói:

 

"Không nghe thấy sao, cô không muốn chọn nhân vật thì đừng làm chậm trễ chúng tôi.”

 

Thẩm Uyển cười, không để ý đến Tôn Thanh nữa, ngược lại cùng cô giáo Quý hỏi Ngô Tuệ Tuệ muốn chọn vai gì.

 

Suy nghĩ bay xa của mọi người cũng thoáng cái bị kéo về trong quá trình tuyển chọn căng thẳng, không còn ai chú ý đến Tôn Thanh nữa.

 

Ngô Tuệ Tuệ lúc mắng Tôn Thanh thì không nghĩ nhiều, bây giờ thành người thứ nhất đứng ra mới bắt đầu lo lắng thấp thỏm.

 

Chủ yếu là trước đây cô ta cũng từng đắc tội với Thẩm Uyển, nhìn thái độ của cô giáo Quý và đoàn phó Trương, hiển nhiên lần tuyển chọn này lấy ý của Thẩm Uyển làm chủ, cô ta sợ Thẩm Uyển sẽ trả thù cô ta.

 

Nhưng mà giờ đến cũng đến rồi, quá trễ để do dự, Ngô Tuệ Tuệ c.ắ.n răng một cái, nói mình muốn chọn nhân vật vũ công dẫn dầu.

 

Vai diễn dẫn đầu trong vở kịch múa mới không ít, Thẩm Uyển cũng không có cảm xúc gì khác, trước tiên để Ngô Tuệ Tuệ giải thích về vai diễn này, sau đó để cô ta nhảy một đoạn vũ đạo sở trường của mình.

 

Nói tóm lại, trước đây Ngô Tuệ Tuệ có thể được chọn vào đoàn văn công Tổng cục Chính trị cũng phải có chút thực lực, chỉ là hiểu biết của cô ta về nhân vật có phần khác với ý định ban đầu của cô, nên Thẩm Uyển định xem xét những người ở phía sau cô ta.

 

Vở kịch múa mới có gần trăm vai diễn, nhưng đoàn văn công không có nhiều người như vậy, điều này dẫn đến rất nhiều người có thể phải một mình diễn hai vai, điều này vẫn rất dễ giải quyết.