Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 261



 

----

 

Còn có một vấn đề chính là, những nam vũ công kia đều càng muốn đóng vai đội chính nghĩa tiêu diệt thổ phỉ, cảnh diễn của thủ lĩnh thổ phỉ tuy nhiều, nhưng vẫn không có ai vui vẻ diễn.

 

Chính trị viên quản lý nam binh là một giáo viên nam hơn ba mươi tuổi, vị này đã từng xuất thân từ đoàn văn công, lúc chọn vai nam diễn viên anh cũng có mặt, thấy tất cả mọi người không vui đóng vai thủ lĩnh thổ phỉ, tức giận nhíu mày.

 

"Nhìn bộ dáng kiêu ngạo của mấy người kìa, một đám rất kén cá chọn canh, phải để ông đây đ.á.n.h mấy người một búa mới biết tỉnh đúng không? Chọn nhanh lên cho tôi!”

 

Thẩm Uyển ở một bên nhìn thầy Võ phẫn nộ, bộ dáng hung thần ác sát mắng c.h.ử.i người, bỗng nhiên linh quang chợt lóe nói với Trương Tú:

 

"Em cảm thấy thầy Võ đóng vai lão đại thổ phỉ rất thích hợp.”

 

Bản thân cô đặt ra tuổi tác của thủ lĩnh thổ phỉ hơi lớn một chút, các nam diễn viên trong đoàn văn công trên người chỉ toát ra chính khí, lại đều là người trẻ tuổi, muốn diễn xuất loại khí chất thủ lĩnh thổ phỉ này rất khó cân nhắc.

 

Nhưng thầy Võ này vừa vặn thích hợp, không chỉ tuổi thích hợp, ngay cả bộ dạng hung ác dựng mày trừng mắt khi anh mắng c.h.ử.i người cũng rất thích hợp cho nhân vật.

 

Cô với Trương Tú nói chuyện không tránh mặt ai, cho nên cô giáo Quý cùng thầy Võ bên cạnh đều nghe được.

 

Cô giáo Quý cười khúc khích, ngược lại thầy Vũ vừa rồi còn hung dữ mắng c.h.ử.i người có chút xấu hổ tháo mũ xuống gãi đầu, dùng tiếng phổ thông còn chưa thuần thục nói với Thẩm Uyển:

 

"Tôi, tôi sợ là không được, đã lâu rồi tôi chưa lên sân khấu, thắt lưng đã cứng ngắc rồi.”

 

Trương Tú cẩn thận hồi tưởng lại vai diễn này, lại nhìn dáng vẻ và vóc dáng của thầy Võ, trong lòng lại rất tán thành lời nói của Thẩm Uyển.

 

Cô giáo Quý cùng thầy Võ năm đó cùng là đội viên đội tuyên truyền, coi như quen thuộc, nghe vậy cũng khuyên nhủ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

"Không sao đâu, quan trọng là bản thân anh có khí chất hung ác, anh mà lên sân khấu thì đúng là diễn như thật.

 

Hồi đó khi cùng anh tham gia một đội múa, mỗi lần sắp xếp nhân vật giáo viên đều rất lo lắng không biết nên sắp xếp cho anh như thế nào, còn từng nói anh giống thổ phỉ đời thứ hai, mặc vào bộ quân trang nhìn như là cướp được từ người khác.

 

Nhiều lần hối hận lúc trước sao lại chọn anh vào.”

 

Đương nhiên, năng lực của thầy Võ rất tốt, sau đó bởi vì thường xuyên không được lên sân khấu biểu diễn nên mới chuyển công tác làm việc, sau đó một đường làm đến chính trị viên.

 

Thầy Võ không tự tin sờ sờ râu trên mặt mình, trong lòng ảo não sớm biết vậy thì trước khi ra khỏi cửa đã sửa soạn cho tốt chút, bộ dáng râu ria xồm xoàm của anh quả thật giống như thổ phỉ mới vào thôn.

 

Anh còn muốn giãy dụa một phen, sau đó Trương Tú đã nói đi tìm đoàn trưởng Lưu thương lượng một chút, Thẩm Uyển cũng nói có thể thay đổi động tác cho anh, trực tiếp nâng thầy Võ lên, muốn trốn cũng trốn không thoát.

 

anh lo lắng chống nạnh đi vòng vòng, chốc chốc lại nghiến răng nghiến lợi rồi lại như lưỡng lự muốn nói điều gì đó

 

Tuy rằng lời này không dễ nghe, nhưng anh như vậy, thật sự rất giống thủ lĩnh thổ phỉ.

 

Vì tính toàn vẹn của vở kịch mới, cô giáo Quý cực lực thuyết phục thầy Võ đóng vai thủ lĩnh thổ phỉ.

 

Sau khi tuyển chọn tất cả diễn viên trong vở kịch mới, rất nhanh đã bước vào giai đoạn tập luyện chính thức.

 

Tôn Thanh lần trước muốn ép Thẩm Uyển nhường vai chính cho mọi người cùng tranh cử không được, cũng không biết là trải qua sự khuyên bảo của cô giáo Quý hay là chính cô ta đã nghĩ thông suốt, sau đó lại đổi thành vai dẫn đầu.

 

Nhưng nhân vật dẫn đầu Thẩm Uyển đã phân cho Trương Tú Mai, Tôn Thanh lại bất mãn, cho rằng Thẩm Uyển đang nhắm vào cô ta.

 

cô giáo Quý ở bên cạnh khó xử nhìn trái nhìn phải, Thẩm Uyển là người phụ trách kịch múa mới được đoàn trưởng Lưu và đoàn phó Trương cùng chỉ định, nếu cô khư khư cố chấp không muốn để Tôn Thanh ra diễn kịch múa mới thì cũng không có cách nào.