----
Nói thật, trước đây cô cũng không coi trọng Tôn Thanh, nếu cô mà nhắm vào một cô gái thể hiện hết tham vọng trên mặt như vậy, cô sẽ không thể ở lại đoàn được nữa.
“Cô giáo yên tâm đi, đoàn trưởng và cô giáo Quý đều biết cách làm của em không có vấn đề gì.”
Thật ra suy nghĩ chân thật trong lòng Thẩm Uyển là, những người bàn luận sau lưng người khác đều chỉ là những kẻ nhát gan ghen tị và không cam lòng mà thôi, không gây nên phong ba gì.
Tôn Thanh liên tiếp ba ngày không tới phòng tập luyện, Thẩm Uyển bận rộn tập luyện kịch múa mới căn bản không có nhiều tinh lực đi chú ý cô ta, lần tiếp theo cô nghe được tin tức về cô ta là khi Triệu Lan Lan nói với cô, Tôn Thanh xin đi đoàn văn công khác, lúc này cô mới phát giác người này đã nhiều ngày không xuất hiện.
cô giáo Quý có chút chán nản về chuyện này, nhưng Tôn Thanh mới gia nhập đoàn văn công hai năm trước, cô gái này có chút thực lực, nhưng tính cách lại không dễ mến. Cô ấy chỉ thở dài rồi quyết định, Tôn Thanh đi hay ở cô ấy không quan tâm nữa.
Trong lúc đoàn kịch đang tất bật tập luyện vở múa mới thì cuối cùng bộ phim tài liệu được chờ đợi từ lâu cũng đã được biên tập và phát sóng khắp quân khu.
Tương Thành bên này cách Bắc Thành tương đối xa, còn chưa nhận được thông báo, nhưng người Tô gia ở Bắc Thành xa xôi cũng rất chú ý chuyện này.
Chị dâu Tô từ chỗ anh cả Tô nhận được tin thì lập tức gọi điện thoại cho Thẩm Uyển nói cho cô biết, hơn nữa chị dâu Tô còn bảo anh cả Tô nghĩ cách giữ lại một đoạn phim, sau này phải giữ thật kỹ.
Thẩm Uyển có thể nghe ra sự vui sướng và tự hào trong lời nói của chị dâu Tô, là sự vui mừng thay cô phát ra từ trong lòng, cảm giác còn kích động hơn so với Thẩm Uyển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Một tuần sau khi chị dâu Tô thông báo cho cô, Trương Tú tới nói cho cô biết, quân khu Tương Thành bên này cũng đã nhận được tin tức, chuẩn bị chiếu phim tài liệu cho tất cả binh lính xem vào tối chủ nhật này.
Trước đó cô đã nhận được tin tức của đồng nghiệp cũ gửi cho cô, nói phim tài liệu đã quay xong, chúc mừng cô sau này sẽ nổi tiếng v.v.
Trương Tú vui mừng không phải là vui vì cô sắp nổi tiếng, cô ấy vui mừng vì những hiệu ứng mà phim tài liệu mang lại sau khi được chiếu rộng rãi khắp toàn quân khu, cô ấy hy vọng những đoàn văn công khác sẽ tìm thấy cảm hứng từ đó, rồi cùng nhau đóng góp sáng tạo cho kịch múa quốc gia.
Vở kịch mới có thể diễn thành công như vậy, trong đó cũng có một phần công lao của Thẩm Uyển, cho nên cô ấy mới nghĩ đến chuyện nói cho cô biết tin tức này.
Thẩm Uyển lúc này đã sớm biết từ chỗ chị dâu Tô, nhưng cô vẫn rất vui mừng, dù sao mọi người đều có lòng hư vinh, có thể được đăng báo, được quay thành phim tài liệu, Thẩm Uyển đương nhiên cũng rất vui mừng.
Trong khoảng thời gian này mọi người vì tập luyện mà cuối tuần còn không nghỉ ngơi, có lúc trời đã tối nhưng phòng tập luyện vẫn đèn đuốc sáng trưng, tất cả mọi người đang tích cực chuẩn bị sân khấu. Ngay cả thầy Võ ban đầu còn cực kỳ không tình nguyện, tuy nhiên trong khoảng thời gian này lại len lén tập lại từ những động tác cơ bản, để không làm vướng chân người khác.
Đến ngày chủ nhật, cô giáo Quý cho mọi người nghỉ nửa ngày, để mọi người trở về nghỉ ngơi thật tốt, buổi tối đừng quên đến sân lớn xem phim tài liệu.
Hôm trước cô ấy đã biết trước từ chỗ đoàn trưởng Lưu, nữ diễn viên múa chính trong phim tài liệu lần này chính là đồng chí Thẩm Uyển của đoàn, ai u, cô ấy có thể tưởng tượng được sau khi kết thúc buổi chiếu lần này, các đoàn văn công quân khu khác sẽ hâm mộ các cô đến nhường nào.
Trong khoảng thời gian này Thẩm Uyển cùng mọi người tập luyện, cũng gần như là đi sớm về trễ, hơn nữa Tô Yến Thành thường xuyên dẫn đội đi tập luyện dã ngoại, hai người đều đã lâu không có nói chuyện với nhau.
Buổi chiều Thẩm Uyển từ đoàn văn công trở lại khu tập thể, các quân tẩu cũng đã sớm nhận được tin tức buổi tối bộ đội muốn chiếu phim từ văn phòng phụ nữ, họ đang tụm lại một chỗ nhao nhao nói chuyện này.