----
Sáu giờ chiều Thẩm Uyển cầm thức ăn đã chuẩn bị xong về đến nhà, lúc đi ngang qua cửa nhà Tiền Tuệ thì bị cô nhét một quả dưa hấu vào tay, hai người hàn huyên hai câu rồi tự mình vào phòng.
Thời tiết oi bức, Thẩm Uyển cũng không có khẩu vị ăn cơm, ngược lại ăn hết một nửa quả dưa hấu kia.
Tháng 6 là tháng có rất nhiều trái cây.
Mùa này, khoảng thời gian trước Thẩm Uyển bận rộn với công việc biểu diễn của đoàn văn công, đã lâu không ra ngoài dạo chơi, đợi lúc rảnh rỗi cô cũng muốn đi mua chút hoa quả địa phương về.
Buổi tối sau khi Thẩm Uyển tắm rửa, thu dọn xong, dựa vào đầu giường xem sổ ghi chép Trương Tú đưa cho cô, vừa chờ Tô Yến Thành trở về.
Mãi đến gần tám giờ rưỡi, cô mới nghe thấy tiếng cửa mở từ bên ngoài.
Thẩm Uyển vén màn trên giường, từ trong phòng đi ra, liền thấy Tô Yến Thành từ cửa đi vào.
Tô Yến Thành ngẩng đầu nhìn lại, tháo mũ xuống nói: "Anh đi tắm trước, em về phòng đi.
Ban đêm muỗi nhiều, làn da của Thẩm Uyển trắng nõn lại đặc biệt thu hút muỗi, mỗi lần bị đốt đều phải hai ba ngày mới có thể hết ngứa, trong nhà chỉ ở trong màn là không có muỗi.
Thẩm Uyển vốn định hỏi anh ăn cơm chưa, nhưng thấy anh chuẩn bị tắm rửa trước thì thôi, cô xoay người về phòng lấy quần áo cho anh.
Lúc này nước nóng đội ngũ cung cấp đã sớm ngừng, Tô Yến Thành trực tiếp tắm nước lạnh, tắm được một nửa thì nghe Thẩm Uyển ở bên ngoài gõ cửa nói cho anh biết quần áo để ở trên ghế trước cửa.
Sau khi lấy quần áo cho anh xong, Thẩm Uyển lại đi vào phòng bếp, thức ăn buổi chiều cô nấu còn thừa hơn phân nửa, sờ thấy đã nguội. Cô cũng lười mở bếp, liền đổ nước nóng trong phích ra một nửa cho vào nồi, rồi bỏ ngăn hộp cơm vào hâm nóng một chút.
Dù sao đây cũng là mùa hè, ăn nóng còn không dễ ăn như lạnh, nếu như anh chưa ăn cơm, có thể ăn đối phó một miếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vừa làm xong tất cả, Thẩm Uyển đã cảm thấy bắp chân lộ ra bên ngoài váy ngủ ngứa vài cái, đưa tay chụp nhưng không bắt được muỗi, tiếng ong ong rất nhanh vang lên bên cạnh.
Sau khi cô trở về đã dùng ngải cứu hun qua phòng, con muỗi này phỏng chừng là vừa rồi theo Tô Yến Thành mở cửa bay vào.
Đang suy nghĩ có nên xông khói một lần nữa hay không, Tô Yến Thành tắm rửa xong liền đi ra, Thẩm Uyển quay đầu nhìn anh một cái, lại quay đầu lại mới nói:
"Buổi chiều em gọi cơm chưa ăn hết, anh muốn ăn không?"
“Ăn, em mau trở về giường đi, anh tự mình làm là được."
Tô Yến Thành mang theo hơi nước lạnh lẽo đi về phía cô nói.
Theo anh đi tới, cơ bắp rắn chắc ở bụng hơi phồng lên, tầm mắt Thẩm Uyển không thể khống chế dừng lại ở đó nhìn thêm một chút.
Tô Yến Thành sau khi phát hiện thì hơi buồn cười, anh dừng ở trước người cô kéo cánh tay của cô dẫn về phòng ngủ trước.
Sau khi Thẩm Uyển một lần nữa bò lên giường, xuyên qua màn chống muỗi trong suốt và cửa phòng ngủ mở rộng có thể nhìn thấy Tô Yến Thành lấy hộp cơm ấm vừa rồi ngồi vào bàn ăn.
Cô lại nhắc nhở anh trong lồng bàn trên bàn còn có nửa miếng dưa ngọt, Tô Yến Thành lên tiếng, giải quyết xong toàn bộ lại đi rửa sạch hộp cơm, thay quần áo xong mới tắt đèn phòng khách rồi đi ngủ.
Cửa phòng ngủ cuối cùng cũng bị đóng lại, Tô Yến Thành đi tới bên giường vén màn chui vào.
Thẩm Uyển cũng vừa đặt sổ ghi chép xuống, vừa quay đầu đã thấy trên vai Tô Yến Thành còn hơi nước, người này vừa ăn xong khẳng định lại đi tắm nước lạnh một lần nữa.
Tô Yến Thành cẩn thận vén màn xong thì nằm xuống bên cạnh cô, cầm quạt trên đầu giường thở phì phò quạt cho cô.
“Hôm nay nóng hơn một chút, buổi tối có thể có mưa, ban đêm sẽ mát mẻ hơn.”
Trong màn có gió, Thẩm Uyển cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, sức lực của anh lớn hơn cô, gió thổi cũng lớn hơn rất nhiều, một tay quạt có thể mát tới cả hai người bọn họ.