----
Sau khi nói với giáo viên hướng dẫn một tiếng, Thẩm Uyển đi theo hai người, tìm một nơi yên tĩnh để nói chuyện.
Tưởng Linh Linh vẫn là cái tính cách ngạo kiều trước kia, cái miệng nhỏ nhắn của Trình Anh rất nhanh đã nói hết cho cô về một ít sự điều động của đoàn văn công đoàn Bắc Thành kể từ khi cô rời đi.
Đầu tiên chính là chúc mừng đồng chí Tưởng Linh Linh cuối cùng đã thay thế cô trở thành trụ cột của đoàn văn công Bắc Thành, trên đầu không còn ai đè cô nữa.
Hơn nữa cũng bởi vì nhiệm vụ công tác hoàn thành rất xuất sắc mà Trình Anh đã tăng lên một cấp nho nhỏ.
"Vậy nhìn theo cách đó, hình như chỉ có mình tôi còn dậm chân tại chỗ."
Thẩm Uyển cười, tự chọc mình một câu.
Tưởng Linh Linh nhìn cô từ trên xuống dưới, luôn cảm thấy trên người Thẩm Uyển có chỗ nào thay đổi, nhưng cô lại không rõ cụ thể là thay đổi ở đâu, song, điều này cũng không ảnh hưởng đến cô liếc mắt nhìn Thẩm Uyển, nói:
"Nếu như cô vẫn dậm chân tại chỗ vậy chúng tôi cũng không cần sống nữa."
"Đúng vậy Uyển Uyển, tôi nghe nói chính cô đã có thể cải biên kịch múa mới, diễn xuất còn đặc biệt thành công, cô không biết, chúng tôi, à, lúc trước các lão sư trong đoàn văn công Bắc Thành còn cân nhắc sắp xếp kịch múa kia, tiến bộ của cô so với chúng tôi lớn hơn nhiều, đúng rồi, còn có bộ phim phóng sự lúc trước, Uyển Uyển, cô bây giờ đã ở phía trước đoàn văn công khu toàn quân trên danh nghĩa rồi.”
Trình Anh che miệng cười, cô còn chưa nói cuộc thi lần này, lãnh đạo trong đoàn đều bí mật thương lượng phải chú ý đến đoàn văn công Tương Thành, dù sao ở đó cũng có trụ cột lấy được từ trong đoàn của cô, còn có biên đạo múa ưu tú nhất Trương Tú mà tổng cục chính trị bỏ đi.
"Nghe nói mấy người lần này tập luyện để tham gia thi đấu chính là đại hình tân vũ kịch cải biên mới nhất, thế nào, có thể nể mặt trước kia mà tiết lộ một ít tin tức cho chúng ta hay không?"
À, ôn chuyện là thật, tìm hiểu tin tức cũng là thật.
Gương mặt Thẩm Uyển khi cười đặc biệt xinh đẹp, lời nói ra khỏi miệng lại lạnh như băng: "Nghĩ hay lắm, không thể.”
Trình Anh kêu lên một tiếng quái dị, lắc cánh tay cô, oán giận nói: "Ai nha, Uyển Uyển à, tôi có phải là bạn tốt nhất của cậu hay không, thế mà ngay cả chuyện này cũng không chịu nói cho tôi biết!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Vậy nếu không cậu nói trước cho tôi biết, lần này hai người chuẩn bị thi đấu kịch múa có chỗ nào thay đổi không?"
Thẩm Uyển cười híp mắt, nhìn cô hỏi.
Tưởng Linh Linh kéo Trình Anh đi, sợ cô bị Thẩm Uyển lừa nói hết mọi chuyện ra.
"Uyển Uyển, thi đấu gặp lại, tôi sẽ vỗ tay cổ vũ cho cậu!"
Trình Anh quay đầu cười, vẫy tay với cô: "Sau này chúng ta thi đấu thì gặp lại nha!"
Thẩm Uyển cũng giơ tay lên vẫy: "Được, tôi cũng sẽ vỗ tay cho hai người.
Tổng cục đã cung cấp phòng tập cho tất cả 16 đội tham gia cuộc thi, và một tuần trước cuộc thi, tất cả mọi người đều tập trung vào đợt tập luyện căng thẳng cuối cùng.
Có chút trùng hợp là trong một đoàn văn công ở phòng tập luyện kế bên đoàn văn công Tương Thành còn có người quen cũ trong đoàn bọn họ.
Kể từ lần trước, sau khi Tôn Thanh rời khỏi đoàn văn công Tương Thành, người trong đoàn chỉ biết là cô đã được điều đi, không biết đã được điều đi đâu.
Không ngờ cuộc thi lần này cô ấy lại là vũ công chính của đoàn văn công Lâm Thành.
Sau khi Ngô Tuệ Tuệ nhìn thấy cô, địch ý vẫn không tiêu, thậm chí sau khi trở lại ký túc xá còn nói với đám bạn rằng:
“Xem đi, sau lưng Tôn Thanh quả nhiên là có chỗ dựa vững chắc.”
Bằng không làm sao cô có thể vừa rời khỏi Tương thành văn công đoàn không lâu đã lập tức tiến vào đoàn văn công ở một quân khu khác, nếu sau lưng không có người tiến cử làm sao có thể dễ dàng bình cấp điều đi như vậy, còn trong khoảng thời gian ngắn như vậy liền ủy thác trọng trách cho cô.
Nếu nói những lời này của cô không có đạo lý thì cũng có vài phần đúng, trong đoàn thật sự người tin lời của cô, có mấy cán sự vì để bảo vệ sự hòa hợp trong đoàn, nghiêm túc ngăn cản các cô lại lan truyền lời đồn.