Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 294



 

----

 

Nói đến cùng, hiện nay nhân tài nghệ thuật thiếu thốn, lại bởi vì phong trào hiện nay không được ủng hộ, rất nhiều người đều cho rằng ca hát nhảy múa là việc của những người không đứng đắn, ngay cả đoàn văn công quân đội của cô, phương diện sáng tác cũng có rất nhiều hạn chế.

 

Trương Tú lại cảm thấy những điều này đều không thành vấn đề, cô dùng cách lý giải của mình để thuyết phục đoàn trưởng Lưu.

 

"Đất nước cần được xây dựng, các hoạt động văn hóa giải trí của người dân cũng không thể cắt giảm, hiện tại, lãnh đạo cấp trên cũng ngày càng coi trọng bầu không khí cô đọng về mặt tinh thần, sau này nhất định sẽ ngày càng tốt hơn."

 

"Cô giáo à, nếu muốn em kiến thiết đoàn chúng ta thật tốt, vậy nhân tài ưu tú khẳng định cũng là điều tất yếu, em cảm thấy ý nghĩ này thật sự khả thi."

 

Đoàn trưởng Lưu chỉ là bị tư duy cố hữu ảnh hưởng, sau khi nghe xong lời của cô thì cũng chậm rãi hồi tưởng lại, đúng vậy, đoàn văn công muốn lớn mạnh, muốn mang đến cho các chiến sĩ bộ đội nhiều tiết mục khác nhau hơn, vậy thì đoàn viên ưu tú nhất định không thể thiếu.

 

Cuối cùng đoàn trưởng Lưu vẫn gật đầu đồng ý, đợi đến tháng tám, đoàn văn công lớn hơn vừa kết thúc  là có thể chính thức bắt đầu tuyển nhận học trò nhóm tiểu học đầu tiên.

 

Sau khi Trương Tú nhận được lời xác nhận của cô liền trở về, nói chuyện này cho Thẩm Uyển.

 

"Nếu như sau này có thể tuyển học trò, trong đoàn nhất định có thể bồi dưỡng ra thêm nhiều diễn viên vũ đạo ưu tú, cũng không đúng, nếu như có hứng thú với ca hát và kịch nói cũng có thể bắt đầu tuyển học trò ở phương diện này, đến lúc đó trong đoàn sẽ càng có nhiều nhân tài ưu tú."

 

"Đúng vậy, cho dù tướng quân tốt không có binh, chỉ có thể là lý luận suông, tương lai vẫn cần nhiều người ưu tú hơn gia nhập."

 

Tóm lại chuyện tuyển dụng học trò còn phải đợi một thời gian ngắn mới có thể bắt đầu thực thi, trước mắt, việc quan trọng nhất trong đoàn vẫn là tiết mục thi đấu tháng tám.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hiện nay Thẩm Uyển đang ở độ tuổi tốt nhất của diễn viên múa, bất kể động tác khó khăn thế nào, cô chỉ cần luyện thêm vài lần là có thể học được, luyện đến mức trôi chảy hơn người khác.

 

……

 

Trong lúc vội vàng luyện tập, thời gian trôi qua từng ngày, rất nhanh đã tới một tuần trước trận đấu.

 

Cuộc thi biểu diễn múa kịch toàn quân lần này tổng cộng có 16 đội tham gia, luyện tập không bao lâu, các cô phải xuất phát đến địa điểm thi đấu trước.

 

Lúc Thẩm Uyển rời khỏi quân khu Tương Thành, Tô Yến Thành tham dự đại luận võ toàn quân cũng đã sớm tham gia huấn luyện theo hình thức quản lý phong bế, đã rời khỏi quân khu từ lâu.

 

Hai vợ chồng một lần nữa chia tay, lúc này thậm chí còn bận rộn đến mức thời gian gọi điện thoại cũng không có nhiều, chỉ có thể dựa vào việc nửa tháng gửi một phong thư để liên lạc.

 

Địa điểm thi đấu được xác định ở đoàn bộ tổng chính văn, cách đây không đến nửa năm, Thẩm Uyển lại trở về Bắc thành với một cảm xúc khác.

 

Sau khi trở lại Bắc thành, đội ngũ đại biểu của các đoàn văn công quân khu đều đã tới hơn nửa, Thẩm Uyển cũng gặp được rất nhiều người quen ở đây.

 

Lần này, Trình Anh đã được an bài là thành viên của đoàn văn công Bắc thành, cũng vào giai đoạn đầu của cuộc thi đi tới đoàn Tổng cục chính trị ở đây.

 

Nghe nói phòng tập luyện của đoàn văn công Tương Thành được sắp xếp ngay cạnh nhà cô, Trình Anh đã lẻn ra ngoài từ sáng sớm để chờ gặp Thẩm Uyển.

 

Từ xa nhìn thấy Thẩm Uyển đi giữa một đám người, cô vẫn xinh đẹp như vậy, vĩnh viễn là hình ảnh chói mắt nhất trong đám người, Trình Anh liếc mắt một cái liền thấy được cô, vui vẻ chạy tới ôm lấy cô.

 

Thẩm Uyển lại lần nữa nhìn thấy bạn bè trước kia thì cũng rất vui vẻ, lúc ôm lại cô, cũng nhìn thấy sau lưng Trình Anh, Tưởng Linh Linh đang ngẩng đầu, đáy mắt tràn đầy ý cười nhìn cô.