Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 311



----

 

Nhưng bà và Thẩm Uyển ở chung lâu như vậy, tất nhiên biết suy nghĩ của cô cho nên không tùy tiện đồng ý thay cô nhưng cũng không từ chối. Dù sao nhà sản xuất nói phim còn phải chuẩn bị rất lâu, bà liền nói với đối phương, bảo ôn ta tự mình đến nói chuyện với cô.

 

Có lẽ vị biên kịch kia cảm thấy Thẩm Uyển là người thích hợp nhất. Sau khi nhận được câu trả lời của Trương Tú không bao lâu liền lên kế hoạch tới đoàn văn công Tương Thành, ông ta cũng muốn tận mắt gặp cô.

 

Hôm nay các thành viên trong đoàn văn công đều đang luyện tập như thường lệ. Gần đây bởi vì phải sắp xếp bài múa một mình cho nên Thẩm Uyển luyện tập ở phòng luyện nhỏ chuyên môn.

 

Trương Tú không ngờ biên kịch Lý này nóng lòng như vậy, thật sự tự mình tới đây.

 

"Cô Trương à, tôi rất coi trọng đồng chí Thẩm Uyển này, lát nữa gặp nhau, cô nhất định phải nói nhiều lời hay cho tôi đấy."

 

Năm nay biên kịch Lý mới bốn mươi sáu tuổi mà tóc đen đã trắng gần phân nửa, có thể thấy bình thường là một người cực kỳ dốc lòng dốc sức.

 

Mọi người có thể không quen biết biên kịch Lý của xưởng phim, nhưng nếu nhắc đến mấy bộ phim mà ông ta chỉ đạo, chỉ cần là người từng vào phòng chiếu thì không ai không biết.

 

Hiện nay ngành công nghiệp điện ảnh trong nước cũng chỉ mới ở giai đoạn khởi bước, mà xưởng sản xuất phim của biên kịch Lý đã ở vị trí dẫn đầu trong nước.

 

Mấy bộ phim do xưởng bọn họ sản xuất không thể nói mỗi bộ đều được khen ngợi ăn khách, nhưng đều được chế tác hoàn mỹ, có thể thấy cực kỳ có tâm.

 

Trương Tú nghe vậy vẫn không đồng ý, chỉ nói: "Biên kịch Lý, tôi đã đưa anh đến đây rồi, còn lại phải xem thành ý của anh."

 

Biên kịch Lý lắc đầu cười, xem như đã nhìn ra ý bảo vệ của bà. Ông ta không tức giận, vỗ n.g.ự.c cam đoan:

 

"Đương nhiên rồi, cô xem tôi đã đến đây rồi, chỉ cần đồng chí Thẩm phù hợp yêu cầu của tôi thì các cô có yêu cầu gì đều có thể đưa ra, tôi sẽ cố hết sức thỏa mãn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Xưởng sản xuất phim của bọn họ không phải lần đầu tiên tìm nữ diễn viên trong đoàn văn công hợp tác, bọn họ đều hiểu quy luật trong đoàn. Trước mắt phải xem đồng chí Thẩm Uyển này có phải là nữ diễn viên chính mà ông ta muốn tìm hay không.

 

Tuy rằng lần này biên kịch Lý tới đây chủ yếu là để khảo sát Thẩm Uyển nhưng việc này còn chưa công khai, Trương Tú liền ra vẻ dẫn lãnh đạo đi tham quan, đưa biên kịch Lý đi tham quan đại khái một vòng trong đoàn văn công sau đó mới đưa ông ta ra ngoài phòng luyện của Thẩm Uyển.

 

Phòng luyện của đoàn văn công Tương Thành chính là một dãy nhà trệt nhỏ, phòng Thẩm Uyển ở phía sau cùng của viện, gần tường, bình thường ở đây ít có người đến nên vô cùng yên tĩnh.

 

Biên kịch Lý theo Trương Tú đứng bên cửa sổ thủy tinh phòng luyện nhìn vào bên trong. Chỉ thấy một nữ binh trẻ tuổi mặc trang phục luyện múa trên đỏ dưới đen, đưa lưng về phía bọn họ, dáng người nhẹ nhàng, uyển chuyển nhảy lên, khi nghiêng người quay đầu lại, một khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo cũng lộ ra.

 

Hai mắt biên kịch Lý sáng ngời, trong lòng có một giọng nói nói cho ông ta biết, chính là cô, cô chính là nữ chính mà ông ta muốn tìm.

 

Hai người đều không lên tiếng quấy rầy người bên trong, cứ như vậy lẳng lặng đứng ở ngoài cửa sổ nhìn một hồi. Biên kịch Lý càng xem càng cảm thấy hài lòng.

 

Không ngờ ngoài đời nhìn đồng chí Thẩm còn ăn ảnh hơn so với trong phim tài liệu. Lúc diễn vũ đạo cũng biểu đạt cảm xúc vô cùng đầy đủ, ông ta đang muốn tìm nữ chính diễn xuất tốt, biểu đạt cảm xúc đúng chỗ như vậy.

 

Trong phòng, mãi đến khi kết thúc một khúc, Thẩm Uyển nghe được hai tiếng gõ cửa cốc cốc mới ngẩng đầu nhìn thấy hai người.

 

Cô nhìn cô giáo Trương, lại có chút kinh ngạc nhìn biên kịch Lý, xác định người này không phải là người trong đoàn liền gọi Trương Tú trước:

 

"Cô Trương."

 

Trương Tú cười trấn an cô, lập tức đi tới cửa nhường chỗ, chờ biên kịch Lý đi vào mới giới thiệu:

 

"Uyển Uyển, vị này là biên kịch của xưởng sản xuất phim, họ Lý.”