Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 324



----

Thẩm Gia lúc này mới cảm thấy vui vẻ một lần nữa, trong phòng tập luyện buổi sáng, cậu là bận rộn nhất, lúc thì lấy khăn lông cho người này, lúc thì đưa nước cho người chị kia, chủ yếu vẫn là vây quanh Thẩm Uyển bóp vai đ.ấ.m chân cho cô, hệt như một con sâu nhỏ.

 

Bài tập hè cậu mang tới đây một chữ cũng chưa động, Thẩm Uyển cũng không ép cậu quá chặt, dù sao còn nhiều ngày như vậy, trước hết để cậu bé vui vẻ cái đã.

 

Nhưng đến khi Thẩm Gia biết buổi trưa phải ăn cơm căn tin thì cậu bé lại không vui nổi nữa, Thẩm Uyển nhìn mặt cậu như vậy, thì lập tức hứa với Thẩm Gia rằng cuối tuần sẽ chở cậu đi vào thành phố ăn đồ ngon, lúc này cậu mới vui vẻ trở lại.

 

Luyện tập buổi chiều kết thúc, Thẩm Uyển mang em trai về nhà, vừa về đến nhà không bao lâu thì nhìn thấy hai chị em Tiểu Lệ bưng một chậu sủi cảo lớn đã nấu xong đưa tới cho Thẩm Gia.

 

Thẩm Gia nhìn thấy sủi cảo hai mắt muốn phát sáng, Thẩm Uyển dẫn hai chị em vào nhà, hỏi hai bé đã ăn chưa.

 

Tiểu Lệ hôm nay đang luyện tập trong lớp tiểu học của đoàn văn công, bình thường hai người thường xuyên gặp mặt, cô gái nhỏ luyện vũ đạo hơn nửa năm, dáng người cũng nhỏ nhắn lại rất nhiều, khí chất cũng càng ngày càng tốt.

 

"Dì nhỏ, sủi cảo này là mẹ con kêu con đem qua cho dì với cậu, còn có cho Gia Gia ăn, nhà con cũng còn nữa, chúng con mang đồ qua đây rồi về nhà ăn cơn."

 

Tiểu Lệ bên này chuyển lời của Giang Hồng Liên đến cho Thẩm Uyển, Tiểu Dương bên kia đã chạy đến trước mặt Thẩm Gia, hỏi cậu buổi tối có muốn ra ngoài chơi đá bóng hay không.

 

Thẩm Gia nhìn chị gái trước, gật đầu đồng ý,hai người hẹn nhau lát cơm nước xong xuôi thì đi chơi.

 

Tiểu Lệ và Tiểu Dương đưa sủi cảo xong chuẩn bị về nhà ăn cơm, Thẩm Uyển giữ hai đứa nhỏ lại, nhét một ít bánh quy và kẹo vào hai đứa, bảo hai đứa nhỏ đem về ăn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chờ đến khi Tô Yến Thành trở về, sủi cảo mặc dù có chút lạnh, nhưng hơi nguội ăn cũng không sao, sau khi ba người cơm nước xong, Thẩm Gia vội chạy ra ngoài chơi với Tiểu Dương.

 

Mấy ngày tiếp theo, Thẩm Gia không chỉ quen thân với Tiểu Dương, mà còn quen biết thêm vài bạn nhỏ khác, có đôi khi không đi theo Thẩm Uyển vào đoàn nữa, cậu tự tính thời gian, chờ đến lúc ăn cơm thì mới đi tìm cô.

 



 

Hôm nay chủ nhật, Thẩm Uyển và Tô Yến Thành nghỉ ngơi, chuẩn bị đưa Thẩm Gia vào thành phố chơi, hai người còn đi nói chuyện với Giang Hồng Liên, sẵn tiện cũng đưa Tiểu Lệ và Tiểu Dương đi cùng.

 

Trên đường lái xe vào thành phố, Tô Yến Thành lái xe, Thẩm Uyển ngồi ở ghế lái phụ, ba bạn nhỏ ngồi xếp hàng phía sau, líu ríu nói chuyện vô cùng náo nhiệt.

 

Thẩm Uyển đã lên kế hoạch từ sáng sớm, trước tiên dẫn bọn họ đi dạo vườn bách thú mới xây trong thành phố, sau đó ra ngoài lại tìm một khách sạn ăn cơm, buổi chiều đi đến công viên gần đó xem chim bồ câu và cho chim ăn, chơi cả ngày, trên đường về ba đứa nhỏ mệt mỏi ngủ thiếp đi.

 

Thẩm Gia ở bên này ngây người gần một tháng, mãi đến khi sắp hết kỳ nghỉ hè chuẩn bị vô học, Thẩm Gia mới trở về.

 

Cũng giống như lúc cậu đến, Tô Yến Thành cũng tìm người đáng tin cậy để đưa Thẩm Gia đến nhà ga bên kia, đợi sau khi xuống xe lửa thì có người của ba Thẩm đi qua đón.

 

Quân khu của Tô Yến Thành và quân khu của ba Thẩm tương đối gần, hai bên thường xuyên có người muốn tới, ngồi xe lửa cũng không đến mười ba tiếng, cũng mua vé buổi chiều, Thẩm Gia chỉ cần ở trên xe lửa ngủ một giấc là tới rồi.

 

Trước khi rời đi, Thẩm Uyển và Tô Yến Thành cùng nhau đưa cậu đến nhà ga, lúc đến Lý Lệ Hoa để rất nhiều đồ cho Thẩm Gia mang đến, thế nên lúc Thẩm Gia trở về, cô cũng chuẩn bị quà cho ba và mẹ, đương nhiên, quà của em trai cũng không thể quên.

 

Thẩm Gia mới hơn tám tuổi bất luận là bề ngoài hay tính cách thoạt nhìn thì vẫn là một đứa trẻ, nhưng thực tế cậu đã rất hiểu chuyện, lau nước mắt không nỡ ôm lấy chị gái, còn không quên dặn dò anh rể phải đối xử tốt với chị gái, không được bắt nạt chị gái.