----
Tô Yến Thành cũng không coi cậu là trẻ nhỏ mà nói cho có lệ, ngược lại trịnh trọng nửa ngồi xổm xuống cùng cậu cụng tay "Anh sẽ đối xử tốt với chị của em, đợi thêm một thời gian nữa, khi rảnh anh và chị sẽ đến thăm mọi người."
Thẩm Gia lưu luyến không muốn rời, ngồi lên xe lửa, tiếng còi vang lên, tất cả mọi người lui về phía sau rời xa sân ga, cậu ghé vào bên cửa sổ hắng giọng về phía Thẩm Uyển nói: "Anh nói phải giữ lời hứa, chị ơi đừng quên tới thăm em nha!"
Thẩm Uyển vẫy vẫy tay với cậu, hốc mắt trào ra vài giọt nước mắt, cho đến khi xe lửa chở người càng lúc càng xa, cô mới xoay người vùi đầu vào lòng Tô Yến Thành để giảm bớt cảm xúc.
Trên sân ga khắp nơi đều là người tiễn đưa người thân khóc lóc nước mắt lưng tròng, bọn họ nửa ôm như vậy cũng không tính là khác người.
Tô Yến Thành nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai cô, dịu dàng trấn an: "Sẽ gặp lại nhanh thôi."
…
Thẩm Gia rời đi không bao lâu,Thẩm Uyển lại bắt đầu tập trung vào hội diễn Trung thu.
Hội diễn Trung thu của bộ đội năm nay, đoàn văn công đặc biệt coi trọng, ngày biểu diễn, thậm chí có phóng viên nhật báo Tương Thành tới chụp ảnh phỏng vấn.
Các cô gái trong đoàn đều rất vui vẻ, lúc chụp ảnh tập thể, hai người giúp nhau sửa sang lại dáng vẻ, Thẩm Uyển là diễn viên múa đơn, cũng một mình được mọi người chụp lại.
Sau đó, mặc dù tấm ảnh này không được đưa lên báo, nhưng người của đoàn văn công Tương Thành tìm tòa soạn báo xin phim âm bản, tấm ảnh rửa ra được dán rất lâu trong cột tuyên truyền phía trước ký túc xá của đoàn văn công.
Sau khi hội diễn Trung thu kết thúc, Thẩm Uyển lại bận bịu với tiệc chia tay, chờ đến khi mọi thứ xong xuôi, cũng là cuối tháng tám.
Tô Yến Thành và cô cùng xin nghỉ một tuần, chuẩn bị đến quân khu của ba Thẩm thăm người thân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Năm ngoái bọn họ vừa tới nơi này, nên Tết đến cũng không có về Bắc Thành, mặc dù ba mẹ ở rất gần, thế nhưng bọn họ vẫn không có thời gian gặp mặt.
Sau khi hội diễn kết thúc không lâu, biên kịch Lý đã liên lạc lại với Thẩm Uyển, xác nhận với cô về thời gian và địa điểm quay phim, Thẩm Uyển lập tức rời khỏi Tương Thành, chuyến đi này ít nhất cũng phải gần hai tháng, vừa kịp thời gian để cô đoàn tụ người thân.
Đêm trước ngày khởi hành, Tô Yến Thành đã liên lạc với mọi người, ngày hôm sau đưa bọn họ đến nhà ga, Thẩm Uyển thu dọn vài bộ quần áo, cùng với quần áo của Tô Yến thành, một ít đồ dùng cá nhân rồi cho vào túi, ngoài ra cô còn để thêm một túi riêng đựng đặc sản địa phương để đem đến cho họ.
Trong lúc xe lửa chưa đến, hai người lại ga để kiểm tra vé, bởi vì Tương Thành không phải là tuyến ga khởi hành, thời gian lên xe không đến hai mươi phút.
Tô Yến Thành nhờ quan hệ mua được một vé xe lửa giường nằm, sau khi hai người thuận lợi lên xe, trước tiên anh đưa Thẩm Uyển đến toa xe giường nằm, sắp xếp ổn thỏa cho cô rồi mới đi tìm chỗ của mình.
Tô Yến Thành mua một cái giường dưới, hai cái túi trực tiếp bỏ vào đầu giường dưới gầm bàn.
Ăn tối xong Thẩm Uyển để Tô Yến Thành ở lại giường nằm của toa xe, cô có thể cùng Tô Yến Thành hai người luân phiên nghỉ ngơi.
Vừa lúc Tô Yến Thành cũng không yên tâm khi để cô một mình, đồng ý ở lại với cô, ngồi bên cạnh trông cô ngủ.
Thẩm Uyển ngủ đến nửa đêm thì tỉnh lại, thấy Tô Yến Thành không gọi cô tỉnh, bèn ngồi dậy để cho anh nằm xuống.
Toa xe giường nằm im ắng, tất cả hành khách đều đã nghỉ ngơi.
Tô Yến Thành đỡ cô nằm xuống lần nữa, nhẹ giọng nói: "Em ngủ tiếp đi, anh không buồn ngủ."
"Không được, đã nói thay phiên nhau ngủ. "Thẩm Uyển lắc đầu, nhất định phải để anh nằm xuống ngủ một lát.
Cuối cùng Thẩm Uyển nghiêng người nằm ở bên trong, Tô Yến Thành nửa ôm cô nằm xuống, nhắm mắt nghỉ ngơi một lát.