----
Thẩm Uyển buông tay ra, ánh mắt dừng lại ở chiếc áo sơ mi tùy ý hở vài cái cúc áo, để lộ ra phần n.g.ự.c cùng xương quai xanh, yết hầu lăn lộn vài cái nhích lên phía trên xíu nữa là xương hàm góc cạnh của Tô Yến Thành, môi mỏng nhiễm mùi rượu, vừa ướt át lại có chút đỏ, trên sống mũi cao thẳng có một đôi mắt đen cứ chặt chẽ nhìn cô.
Không khí chẳng biết từ lúc nào mà trở nên rất kỳ lạ.
Đáy mắt Tô Yến Thành hơi tối, rượu lại làm d.ụ.c niệm của anh càng lớn, bàn tay to nhẹ nhàng cầm lấy cổ tay của cô, vừa muốn dùng sức.
Ngoài cửa truyền đến giọng của Lý Lệ Hoa.
"Uyển Uyển, Yến Thành thế nào rồi con? Nó có khó chịu hay không, tại ba con hết, một hai phải uống cho bằng được, muốn uống thì một hai chén không được sao, uống hết một chai, rõ ràng biết sức uống của mình cũng không được tốt lắm, còn bắt Yến Thành nhất định phải uống."
Thẩm Uyển nhanh tay lẹ mắt, nghiêng người kéo chăn để ở cuối giường lên, đắp lung tung lên người Tô Yến Thành.
Cửa không đóng, Lý Lệ Hoa gõ tượng trưng hai cái thì thò đầu vào, thấy con rể nằm nghiêng ở đầu giường, Thẩm Uyển khom lưng cởi giày cho hắn.
Lý Lệ Hoa chỉ đơn giản nhìn lướt qua, quay về phía con gái, nói:
"Mẹ đi nấu chút canh giải rượu, đợi lát nữa nó tỉnh con cho nó uống một chút, để dạ dày thoải mái."
Thẩm Uyển ngẩng đầu dạ một tiếng, xoay người tiếp tục sửa sang đắp chăn cho Tô Yến Thành.
Sau khi Lý Lệ Hoa xoay người đi ra ngoài, Thẩm Uyển không nhịn được nở nụ cười, Tô Yến Thành lại mở mắt ra, đáy mắt xẹt qua một tia bất đắc dĩ.
Lúc mẹ vợ tới, Thẩm Uyển vừa đắp chăn cho hắn, vừa nhỏ giọng bảo anh giả bộ ngủ, rõ ràng hai người là vợ chồng hợp pháp, nhưng lại làm như không ai biết họ là vợ chồng.
Nhưng mà đúng thật vừa rồi anh có một vài suy nghĩ thiếu đứng đắn, Tô Yến Thành cong môi, nhìn cô vợ vì mình mà bận trước bận sau, trong lòng cũng dần dần bình tĩnh lại.
"Anh nằm xuống một lát, em đi lấy khăn lông lau cho anh. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thẩm Uyển cười xong, chủ động cúi người hôn lên khóe môi anh trấn an, mặc kệ ánh mắt anh lại chuyển tối, đứng dậy đi ra ngoài.
Lý Lệ Hoa mới dọn dẹp bàn cơm trong nhà chính xong, thấy con gái đi ra nói muốn cho lau mặt cho con rễ, Lý Lệ Hoa đưa ngay cho cô một cái khăn lông mới, lại vào phòng bếp, chuẩn bị nấu canh giải rượu.
Nơi đóng quân bên này dựa lưng vào núi lớn, đốt củi so với đốt than đá thì tiện hơn nhiều, vừa nấu xong nước, Lý Lệ Hoa cũng rửa nồi xong, dùng phần lửa còn lại hâm nóng một nồi nước.
Biết ý con gái thích sạch sẽ nên chuẩn bị cái này cho cô dùng, không nghĩ tới hiện tại lại phát huy công dụng khác.
Phòng tắm trong nhà không có nước nóng cung cấp, ngồi xe lửa một đêm, Thẩm Uyển tất nhiên muốn tắm rửa cho tốt, Lý Lệ Hoa nghe xong thì nói đã nấu nước tắm cho cô rồi, có thể tắm ngay.
Hai mẹ con đang nói chuyện, Tô Yến Thành đứng dậy đi tới cửa phòng bếp, nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của mẹ vợ, nói:
"Mẹ, con không sao, cũng không có say như vậy, con tự đi tắm được, không cần phiền Uyển Uyển quá."
"Được không, thế thì…"
Lý Lệ Hoa ngắt nửa câu sau của con gái, đổi giọng nói: "Trong nồi vừa hay có nước nóng."
Lý Lệ Hoa tính bảo Thẩm Uyển giúp Tô Yến Thành tắm rửa nhưng nhìn bộ dáng vừa xấu hổ lại còn cúi đầu của con gái không khỏi bật cười, kết hôn lâu như vậy rồi mà còn như cô gái nhỏ hay e thẹn ngại ngùng sao
Hô hấp Tô Yến Thành nghẹn lại, không dám theo lời mẹ vợ nói mà nghĩ tiếp, chủ động đi qua lấy một ấm nước nóng vào phòng tắm.
Thẩm Uyển cũng không nghĩ tới mẹ cô lại cởi mở như vậy, thiếu chút nữa bị dọa sợ, xoay người muốn chạy khỏi hiện trường: "Mẹ, con đi lấy quần áo cho anh ấy."
Lý Lệ Hoa nhìn cái này, lại nhìn cái kia, chậm rãi nở nụ cười.
Tô Yến Thành không thường uống rượu, khả năng uống rượu cũng không tính là tốt, sau khi tắm rửa xong, cảm giác ngày càng choáng, hơn nữa lúc trên xe lửa cũng không nghỉ ngơi tốt, thế nên Thẩm Uyển liền bắt anh đi nghỉ ngơi.