Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 330



----

 

Tạm biệt cha mẹ và em trai, khi Thẩm Uyển và Tô Yến Thành trở lại Tương Thành, Tô Yến Thành rất nhanh lại nhận được một nhiệm vụ nhỏ, tiếp tục bận rộn ledn, ngày thứ ba Thẩm Uyển trở về, cũng nhận được điện thoại của biên kịch Lý.

 

Hai ngày nữa, chờ lệnh phê chuẩn của lãnh đạo đoàn, Thẩm Uyển sẽ đến chỗ biên kịch Lý đóng phim.

 

Chuyện này cho tới bây giờ người biết cũng không nhiều, trong đoàn văn công chỉ có Trương Tú và đoàn trưởng Lưu biết rõ mọi chuyện, Trong nhà thì Thẩm Uyển cũng chỉ nói cho Giang Hồng Liên ở sát vách biết, lần này đi gặp ba Thẩm bọn họ cũng có nói qua chuyện này, về phần Tô gia ở Bắc thành xa xôi, thì không biết.

 

Ngày thứ hai sau khi Tô Yến Thành chấp hành nhiệm vụ trở về, Thẩm Uyển cũng nhận được lệnh ra ngoài của đoàn, lập tức xuất phát đi tìm biên kịch Lý.

 

Việc đi đóng phim này Tô Yến Thành đã được Thẩm Uyển nói cho nghe đầu tiên, cho nên đến bây giờ anh cũng không có ý phản đối, chỉ là lần này Thẩm Uyển đi mất hai tháng, Tô Yến Thành rất nhớ cô.

 

Cách Tô Yến Thành thể hiện chồng không nỡ rời xa vợ rất đơn giản, chính là quấn lấy cô, hận không thể ngày đêm trói người ở bên cạnh, chỉ cần ở nhà thì phải nắm tay, ôm, ánh mắt nhìn cô cũng đặc biệt tập trung, giống như không nhìn là sẽ bớt lần gặp mặt, hai người sớm chiều ở chung lâu như vậy, trong lòng Thẩm Uyển đương nhiên cũng sẽ không nỡ, bị anh quấn lấy thế nên cũng mềm lòng. Đồng ý rất nhiều yêu cầu của anh.

 

Đồng ý là qua bên kia có thời gian sẽ gọi điện thoại, viết thư cho anh, sẽ nhớ anh, sẽ nhanh chóng quay xong rồi về bên cạnh anh sớm, còn bị mài giũa dung túng những tư thế khiến người ta xấu hổ của anh.

 

Tô Yến Thành xin nghỉ tự mình đưa cô đi xe lửa, trước khi lên xe còn dặn dò Thẩm Uyển đừng quên lời hứa của bọn họ.

 

Chỗ quay phim cũng không vắng người lắm, phần lớn là quay trong nhà dựng, bộ phim này của biên kịch Lý được cải biên từ một tác phẩm kinh điển, trong đó cũng có nhiều phân đoạn cần vũ đạo, cho nên mới tìm tới Thẩm Uyển.

 

Lúc Thẩm Uyển tới đây, biên kịch Lý đã sớm tổ chức xong công tác sản xuất, cũng đã tìm được đầy đủ diễn viên, chờ cô vừa đến là có thể quay phim.

 

Về phần kịch bản, biên kịch Lý đã sớm gửi cho Thẩm Uyển, trong khoảng thời gian rảnh sẽ lật xem, tuy Thẩm Uyển cũng xem như là nữ chính của bộ phim này, nhưng vai diễn của cô cũng không nhiều, nhiều lắm cũng chỉ là khách mời, quay phim đối với cô mà nói rất nhẹ nhàng.

 

Đóng phim để được nổi tiếng không phải là lý do quan trọng để cô đồng ý diễn, chủ yếu là cô muốn mở rộng mối quan hệ bên này, quen biết thêm nhiều người trong giới nghệ thuật, thời đại hiện tại, rất nhiều diễn viên điện ảnh đều xuất thân từ quân đội, cùng với hoàn cảnh hiện tại của cô cũng coi như có liên quan.

 

Không bao lâu khi bắt đầu quay phim, Thẩm Uyển đã quen biết rất nhiều diễn viên thế hệ trước, còn được biên kịch Lý giới thiệu làm quen với vài biên kịch rất có tài, học được rất nhiều kiến thức mà trước đây cô chưa từng tiếp xúc.

 

Lúc bận rộn thì không cảm thấy, thế nhưng sau mỗi lần quay phim kết thúc, khi rảnh rỗi Thẩm Uyển sẽ nhớ tới Tô Yến Thành, hai người liên lạc cũng không tính là thường xuyên, đại khái hai ba ngày hoặc là bốn năm ngày gọi điện thoại một lần.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cũng không phải Thẩm Uyển không tìm hắn, bên này rất thoải mái, là do Tô Yến Thành thỉnh thoảng sẽ đi làm nhiệm vụ, còn phải ra ngoài luyện tập, cô có lúc gọi điện thoại cũng không có ai trả lời, phải đợi sau khi nhiệm vụ của Tô Yến Thành kết thúc thì anh sẽ chủ động gọi cho cô.

 

Khi quay phim được nửa tháng, biên kịch Lý sau khi xem tiến độ nói cho cô biết, bởi vì tiến triển thuận lợi, cảnh quay của cô sẽ được kết thúc sớm, lúc Thẩm Uyển và Tô Yến Thành gọi điện thoại, cô không nói cho anh biết chuyện này.

 

Kết thúc quay phim còn thuận lợi hơn so với dự tính khoảng mười ngày, cho đến khi Thẩm Uyển bước lên xe lửa trở về Tương Thành thì cũng không nói cho Tô Yến Thành biết, muốn cho Tô Yến Thành một bất ngờ.

 

Kết quả khi cô xuống lửa lại nhìn thấy Tô Yến Thành tới đón cô, người kinh ngạc ngược lại biến thành cô.

 

Lúc ngồi lên xe, Thẩm Uyển vẫn không biết rốt cuộc là sai ở chỗ nào

 

"Sao anh biết hôm nay em về?"

 

Tô Yến Thành một tay cầm hành lý của cô, một tay kéo cô đi nhanh về phía xe, khóe môi chứa ý cười, nhưng không nói cho cô biết nguyên nhân trước tiên.

 

Xe Jeep dừng ở ven đường, Tô Yến Thành để hành lý ở ghế sau, xoay người mở cửa xe cho Thẩm Uyển, mượn thân xe che lấp, Tô Yến Thành không thể khắc chế được khát vọng trong lòng, trước mặt mọi người hôn lên đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô.

 

"Về nhà anh nói cho em biết."

 

Tô Yến Thành đóng cửa xe, đi hai ba bước đến chỗ xe, khởi động xe trở về quân khu.

 

Dọc đường, Thẩm Uyển hỏi mãi Tô Yến Thành cũng không chịu nói, mãi đến khi về lại nhà của bọn họ, đóng cửa xong, Tô Yến Thành đem người ấn ở trên cánh cửa mà hôn, cuối cùng mới tới gần bên tai cô dùng giọng nói khàn khàn nói cho cô biết, lúc cô nói cho Trương Tú tìm người đón cô là cô đã bại lộ rồi.

 

Thẩm Uyển thở hồng hộc ghé vào n.g.ự.c anh mượn lực, hừ nhẹ một tiếng, tỏ vẻ đã sớm đoán được, chuyện cô trở về chỉ nói cho một mình cô Trương, nhất định là lúc cô Trương tìm người mượn xe đón cô không cẩn thận để lộ tin tức bị anh phát hiện trước.

 

Tô Yến Thành ôm chặt cô, nghe được cô hừ còn cười khẽ một tiếng, lại lần nữa ghé sát vào, môi mỏng dán vào môi cô nhẹ nhàng mút cắn, hơi thở ấm áp giao hòa lẫn nhau.

 

Uyển Uyển, em về rồi, anh rất vui.

 

Trong khoảng thời gian Thẩm Uyển không có ở đây, nhà vẫn như cũ, bày trí trong phòng vẫn y nguyên lúc trước, nhưng mỗi đêm trở lại ngôi nhà không có cô này, Tô Yến Thành đều cảm thấy rất trống trải, yên tĩnh, không thể nào thích ứng được

 

Bây giờ cô đã trở lại, không chỉ riêng ngôi nhà trở về trạng thái ấm áp trước kia, mà trái tim anh cũng được cảm giác ấm áp lấp đầy, vô cùng an tâm.