Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 332



 

----

 

"Hàng xóm nhìn thấy, lập tức đưa chị đến bệnh viện, cũng may tình hình không nghiêm trọng, chị vẫn ổn, chỉ là đứa bé sinh non phải ở lại bệnh viện quan sát thêm vài ngày mới có thể mang về nhà."

 

Hôm đó, doanh trưởng Cố vừa rời khỏi nhà không lâu đã bị người ta gọi trở về, biết được người vợ m.a.n.g t.h.a.i bị ngã, một người đàn ông cao lớn như vậy, lần đầu tiên chân mềm nhũn suýt nữa đi không nổi nữa, đầu óc mơ hồ đi tới bệnh viện đã được thông báo vợ mình bị đẩy vào phòng sinh.

 

Sau khi Tiền Tuệ thuận lợi sinh nở, doanh trưởng Cố thấy lúc bị đẩy ra sắc mặt của cô ấy trắng bệch, lần đầu lão đại hoảng hốt đến mức khóc lên.

 

Cho nên mặc dù bây giờ bác sĩ đã nói Tiền Tuệ hồi phục rất tốt, cũng không để lại di chứng gì, đã có thể xuất viện. doanh trưởng Cố vẫn chọn để vợ ở lại bệnh viện thêm vài ngày, chờ thời gian quan sát con kết thúc rồi cùng nhau về nhà. Trong khoảng thời gian này anh ta đã xin nghỉ ở bệnh viện cùng họ.

 

Trong bệnh viện có chuyên gia chăm sóc, Tiền Tuệ sau khi sinh cũng có thể bình phục nhanh hơn một chút.

 

Thẩm Uyển chỉ nghe cô ấy đã có thể nghĩ đến tình huống nguy hiểm ngày hôm đó, nghe vậy cũng rất đồng ý với suy nghĩ của doanh trưởng Cố.

 

Đây cũng không gọi là vô cớ chiếm dụng tài nguyên chữa bệnh. Tiền Tuệ ở bệnh viện, một mặt có thể nhanh chóng dưỡng tốt thân thể, vừa tiện cho cô ấy chăm sóc con.

 

Mặc dù con của Tiền Tuệ sinh non, cần phải ở bệnh viện theo dõi vài ngày, nhưng cũng không phải lúc nào cũng được nhân viên y tế giám sát, mỗi ngày sau khi kiểm tra hàng ngày sẽ bế về cho cha mẹ chăm sóc một thời gian.

 

Vào khoảng thời gian này Thẩm Uyển, đúng lúc Tráng Tráng được y tá đưa đi kiểm tra, cho nên đứa bé mới không ở trong phòng bệnh.

 

Không lâu sau khi cô đến, doanh trưởng Cố đi mua cơm ở căn tin còn chưa về, y tá đã ôm một đứa bé sơ sinh quấn tã đi tới.

 

Tiền Tuệ vừa nhìn thấy lập tức ngồi thẳng người, nhận lấy đứa bé từ trong tay y tá, nhẹ nhàng lắc lư yêu thương đứa bé trong cái chăn nhỏ, hơi nghiêng người cho Thẩm Uyển xem.

 

Thẩm Uyển mỉm cười nhìn sang, cảm giác Tiểu Tráng Tráng nói là sinh non, so với những đứa trẻ bình thường cô thấy cũng không nhỏ lắm, làn da trắng nõn, mắt híp lại ngủ, rất ngoan ngoãn rất đáng yêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Tiền Tuệ nhẹ nhàng lắc lư vài cái, Tráng Tráng mở to mắt nhỏ âm y a vài tiếng, nắm đ.ấ.m nhỏ từ trong chăn vươn ra, nhìn rất khỏe mạnh hoạt bát.

 

Hai người trêu chọc đứa bé một hồi, doanh trưởng Cố cũng mang theo hộp cơm trở về, Tiền Tuệ cơm nước xong còn phải cho đứa bé ăn. Thẩm Uyển không ở lại lâu, cô nhanh chóng chào tạm biệt.

 

Sau khi cô từ bệnh viện về đến nhà, Tô Yến Thành cũng trở về.

 

Hôm nay trước khi ra cửa cô đã nói với anh buổi chiều phải đi bệnh viện thăm Tiền Tuệ, cho nên sau khi Tô Yến Thành trở về lập tức nấu cơm trước, nghe được tiếng động mở cửa, anh mới quay đầu lại nói:

 

"Có đói bụng không, cơm xong ngay đây.”

 

Thẩm Uyển buông túi xách xuống đáp một tiếng, rửa tay xong đi vào phòng bếp giúp anh chuẩn bị bát đũa, lúc ăn cơm kể cho anh nghe về chuyện Tiền Tuệ, cũng nói về Tiểu Tráng Tráng.

 

Tô Yến Thành phụ họa cô, đưa tay múc cho cô  thêm bát canh.

 

……

 

Cuối tháng 11, Thẩm Uyển nộp đơn xin nghỉ thăm người thân cho đoàn, vì cô còn phải ở lại tham gia hội diễn cuối năm, nên thời gian nghỉ thăm người thân được đặt vào năm sau.

 

Bên này Tô Yến Thành vì phải trực ban chờ nhiệm vụ, thời điểm cuối năm vốn dĩ đi không được, nên hai người đều chọn thời gian nghỉ thăm người thân qua năm sau.

 

Năm ngoái, hai người đều không có thời gian về nhà đón năm mới, năm nay có hơi rảnh một chút. Hai người thương lượng chờ sau khi nghỉ phép thăm người thân xong sẽ về Bắc thành, không về được năm mới cũng có thể chờ qua tết nguyên tiêu.

 

Năm nay ba mươi tết, thì vẫn là cùng chị em bọn họ cùng nhau trải qua.

 

Năm nay vẫn giống như năm ngoái, Thẩm Uyển dậy sớm đến nhà chị gái giúp Giang Hồng Liên làm bữa cơm đoàn viên, Tô Yến Thành nhân lúc nghỉ trưa trở về với anh rể.