----
Việc ăn uống thì Tiền Tuệ không thành vấn đề, nhưng lượng vận động ấy mà, cách chỉnh dáng mà Thẩm Uyển dạy thật sự quá khó khăn đối với cô ấy.
"Ôi chao, ối, Uyển Uyển, Uyển Uyển cô nhẹ tay thôi, tôi cảm giác chân mình như sắp gãy tới nơi rồi."
Từ sau khi Tiền Tuệ quyết định theo Thẩm Uyển giảm béo, mỗi ngày đều dành ra một hai tiếng đồng hồ cùng cô đến đoàn văn công vận động, cuối tuần sẽ càng tới lâu hơn.
Nhưng một tuần trôi qua, cô ấy vẫn không làm được những động tác có độ khó cao như dạng chân. Cô ấy đã hơn hai mươi tuổi rồi, xương cốt đã sớm trưởng thành, vừa mới bắt đầu nhất định sẽ đau.
Thẩm Uyển cũng không ép cô ấy, để cô ấy từ từ thích ứng, tự mình làm mẫu cho cô ấy.
Một tháng sau, Tiền Tuệ dần dần có thể làm được những động tác này, mà hiệu quả khống chế ăn uống cũng đã hiện rõ.
Tiền Tuệ chỉ cảm giác từ sau khi m.a.n.g t.h.a.i màu da vàng như nghệ của mình đã chậm rãi trở lại bình thường, khí sắc cũng hồng hào hơn. Rèn luyện lâu như vậy, mặc dù cân nặng của cô ấy không giảm xuống bao nhiêu nhưng cô ấy có thể cảm nhận được rõ ràng làn da trên người đã săn chắc hơn không ít.
Thật ra còn là vì cô ấy kiêng dè phải cho con b.ú sữa, không dám ăn ít, bình thường vẫn ăn nhiều như vậy. Nhưng ăn uống thanh đạm, lượng vận động lại tăng nên dáng người dần dần tốt lên.
Cô ấy thật sự rất biết ơn Thẩm Uyển, ngay cả người thô kệch như doanh trưởng Cố cũng phát hiện ra sự biến hóa của vợ, không nói ra được cụ thể thay đổi chỗ nào, chỉ cảm thấy khí sắc tốt hơn rất nhiều.
Lúc Giang Hồng Liên thỉnh thoảng đến đưa đồ cho Thẩm Uyển cũng sẽ ở lại ngồi một lát, cùng cô tâm sự gì đó.
Hôm nay khi tới đây, đúng lúc gặp Tiền Tuệ ôm con tới tìm Thẩm Uyển nói chuyện.
Ba người cùng nhau ngồi xuống, trò chuyện xung quanh những thứ như phụ nữ sinh con, nuôi con. Tiền Tuệ vừa nói vừa bắt đầu cảm ơn Thẩm Uyển, nói hôm nay mình thử chiếc váy lúc trước, đã có thể mặc vào rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Giờ mới được một tháng, thoạt nhìn bề ngoài tôi không gầy đi bao nhiêu nhưng cảm giác thịt trên người rất săn chắc.
Trước kia tôi cố mặc chiếc váy kia lên người, không kẹt m.ô.n.g thì cũng kẹt cánh tay. Hôm nay tôi lại thử một lần nữa, mặc dù còn hơi chật nhưng có thể mặc vào. Chờ thêm mấy tháng nữa, khẳng định tôi có thể gầy như trước khi sinh Tráng Tráng."
Tuy đã làm mẹ rồi nhưng Tiền Tuệ nói đến đề tài yêu cái đẹp thì vẫn hăng hái bừng bừng.
Hiện tại Thẩm Uyển đã m.a.n.g t.h.a.i hơn sáu tháng, ngồi ở đó có thể nhìn ra bụng dưới hơi nhô ra, nhỏ hơn so với bụng của phụ nữ có t.h.a.i bình thường rất nhiều nhưng cũng có thể nhìn ra rõ ràng là đang mang thai.
"Như vậy thì tốt, chỉ cần cô kiên trì sẽ từ từ gầy đi."
Giang Hồng Liên nghe hai người nói chuyện, trong lòng khẽ động. Có điều năm nay cô ấy cũng hơn ba mươi sắp bốn mươi, xấu hổ không tham dự vào đề tài của hai cô gái trẻ hơn hai mươi.
Nhưng cô ấy nghe được lời Tiền Tuệ nói thì vẫn rất động lòng. Cô ấy không mong khôi phục dáng người lúc còn trẻ gì đó, chỉ là cô ấy vẫn rất muốn nghe xem làm thế nào để giảm béo.
Tiền Tuệ không biết suy nghĩ của cô ấy, còn đang cùng Thẩm Uyển nói về tâm đắc trong giảm béo, trong lời nói cũng nhắc tới vài kỹ xảo nấu ăn bình thường.
Gần đây Thẩm Uyển đang học nấu cơm.
Bình thường hai người ở nhà, việc nhà đều do một mình Tô Yến Thành ôm đồm, huống chi sau khi cô mang thai, việc lớn việc nhỏ trong nhà cơ bản không để cho cô lo lắng.
Nhưng cũng có lúc anh phải đi làm nhiệm vụ. Để ăn uống có quy luật khỏe mạnh hơn, Thẩm Uyển liền chậm rãi tự mình bắt đầu học làm một ít món ăn đơn giản.
Giang Hồng Liên ở bên nghe hai người thảo luận, chậm rãi ghi nhớ trong lòng, buổi tối trở về liền làm cho người nhà một bàn tiếc chay, thứ duy nhất dính chút mặn chính là trứng gà luộc.
Vu Hồng Hà là người bản địa Tương Thành, đã sớm quen với món ăn bản địa có khẩu vị nặng. Hôm nay vừa lên bàn nhìn thấy màu sắc món ăn trên đó, thiếu chút nữa mặt cùng một màu với rau xanh.