----
Cô ấy cố ý tới đưa cơm cho mấy người Thẩm Uyển. Biết Tô Yến Thành và mẹ Thẩm Uyển nhất định phải ở bệnh viện trông coi cho tới khi Thẩm Uyển tỉnh lại, bọn họ không kịp trở về nấu cơm, Giang Hồng Liên liền thức dậy từ sớm nấu cháo, lại nướng bánh hấp mấy cái bánh bao cùng mang tới.
Thẩm Uyển vừa mới sinh xong không thích hợp đại bổ, nhưng lúc này cô chắc chắn rất mệt mỏi, cũng cần ăn chút đồ tốt, cho nên lúc nấu cháo cô ấy cố ý bỏ thêm thịt đùi gà xé vào bên trong, vừa thanh đạm lại có dinh dưỡng.
Tô Yến Thành cũng không khách sáo với cô ấy, đi được một nửa tiếp nhận hộp cơm trong tay cô ấy, hai người cùng nhau một lần nữa trở về phòng bệnh.
Lúc này Thẩm Uyển đã cho Tiểu Đóa Đóa b.ú sữa xong, Lý Lệ Hoa ôm đứa bé đi lòng vòng trong phòng bệnh vỗ n.g.ự.c nấc cụt cho bé.
Thấy hai người họ một trước một sau tiến vào, lại biết Giang Hồng Liên sáng sớm đã tới đưa cơm cho bọn họ, Thẩm Uyển cười nói tiếng cảm ơn với chị hai.
Giang Hồng Liên khoát tay với cô, hỏi vài câu tình hìnhcủa cô, xoay người đi tới bên cạnh Lý Lệ Hoa cùng bà nhìn đứa nhỏ vừa nói:
"Ôi chao, cám ơn cái gì chứ? Chị cũng không giúp được gì, thím và Yến Thành bận rộn chăm sóc em với Đóa Đóa, chị nhàn rỗi không có việc gì liền nấu nồi cháo đưa tới, lát nữa mọi người đều ăn một ít lót dạ trước."
Lát nữa cô ấy còn phải đi làm nên không ở lại lâu trong phòng bệnh.
Sau khi Thẩm Uyển ăn xong bữa sáng chị hai đưa tới, Tô Yến Thành dìu xuống giường đi một vòng, lại đi vào WC.
Buổi trưa Lý Lệ Hoa về nhà một chuyến, làm cơm ở cữ cho Thẩm Uyển, thuận tiện cũng làm cơm trưa cho mình và Tô Yến Thành.
Từ trước khi sinh Tô Yến Thành đã dự định ở bên cô nhiều hơn, năm nay nghỉ tết cũng không nghỉ mà đợi đến ngày hôm qua Thẩm Uyển sinh, anh mới xin nghỉ, chuẩn bị chăm sóc con và cô ở cữ.
Tiểu Đóa Đóa thật ra rất dễ trông, từ lúc ra đời đã không khóc mấy lần, ăn no rồi đặt cô bé vào trong giường nhỏ liền ngủ, chỉ có khi đói bụng hoặc là đi vệ sinh mới rầm rì khóc vài tiếng.
Sinh xong Thẩm Uyển lại nằm viện hai ngày, đến ngày ra khỏi bệnh viện, cô đã có thể đi lại bình thường.
Lúc ra viện trở về nhà, Tô Yến Thành không biết mượn từ đâu một chiếc xe ba bánh, phía sau xe trải một tầng chăn đệm thật dày, lại bọc kín Thẩm Uyển và con gái cùng nhau về nhà.
Trong thời gian hai ngày ở bệnh viện, Tô Yến Thành đã dần dần học được cách ôm con như thế nào, thay tã cho con như thế nào từ Lý Lệ Hoa, chờ Thẩm Uyển ở cữ xong anh cũng có thể tiếp tục giúp đỡ trông con.
Lý Lệ Hoa vô cùng hài lòng với thái độ tích cực học tập của anh. Con rể có thể chủ động nghĩ đến việc chia sẻ nhiều hơn chút nào thì áp lực trên người Thẩm Uyển có thể giảm đi chút nấy.
Những ngày sau khi ra viện, Tiểu Đóa Đóa gần như mỗi ngày mỗi khác. Sau khi ra đời một tuần, cô bé đã lột xác thành một cục cưng ngoan trắng nõn mềm mại đáng yêu, ai nhìn cũng muốn ôm trong chốc lát.
Sau khi Thẩm Uyển sinh, mấy người hàng xóm trong viện và các thành viên trong đoàn văn công khá thân thiết, còn có Trương Tú và cô giáo Quý đều đến thăm cô.
Mức độ yêu thích của mọi người đối với Đóa Đóa rất cao, sau khi mắt cô bé mở ra, tròn trịa như quả nho đen, người khác thấy đều muốn ôm cô bé không buông tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trong nhà họ, người yêu thương Đóa Đóa nhất chính là Lý Lệ Hoa. Người cứ nhắc mãi đứa bé mới sinh không thể thường xuyên ôm trong n.g.ự.c dỗ dành chính là bà, người mỗi ngày kêu bé ngoan, trái tim của bà ngoại, ôm không buông cũng là bà. Ngay cả người cha ruột Tô Yến Thành cũng phải xếp ra phía sau.
Thẩm Uyển cũng rất yêu con gái, mỗi lần cho b.ú sữa xong đều không nhịn được hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đóa Đóa vài cái.
Đóa Đóa ở nhà thân thiết với cô nhất.
Tuy rằng ai ôm thì cô bé cũng sẽ không khóc, nhưng Đóa Đóa rất mẫn cảm đối với mùi của mẹ, mỗi lần Thẩm Uyển ôm cô bé sẽ cực kỳ vui vẻ, tay chân nhỏ nhắn không ngừng động đậy, giống như là biết nhận người.
Tô Yến Thành lạnh lùng với bên ngoài, vừa về đến nhà sẽ tan chảy, thường xuyên mang theo nụ cười dịu dàng trên mặt ôm lấy Đóa Đóa ngồi ở bên cạnh cô cùng cô thảo luận Đóa Đóa chỗ nào giống cô.
Thời gian một tháng ngắn ngủi trôi qua, Đóa Đóa đã hoàn toàn nảy nở. Được Lý Lệ Hoa cẩn thận chăm sóc, Thẩm Uyển không chỉ nuôi con gái thành một đứa bé mập ba cân tám lượng, chính cô cũng thành công tăng thêm hai ba cân.
Vừa ở cữ xong, Thẩm Uyển đã lại luyện kiến thức múa cơ bản, đợi đến khi Đóa Đóa tròn trăm ngày, cô cũng đã thành công hồi phục đến trạng thái trước khi sinh.
Bởi vì ở bên này cũng không có thân thích bạn bè gì, lúc Đóa Đóa tròn trăm ngày, Thẩm Uyển không cố ý chúc mừng, chỉ cùng một nhà Giang Hồng Liên ăn bữa cơm đơn giản.
Đóa Đóa vừa được sinh ra không bao lâu, Thẩm Uyển và Tô Yến Thành lại càng không yên tâm đưa cô bé về nhà. Người nhà họ Tô ở Bắc Thành xa xôi chỉ có thể thông qua điện thoại và ảnh chụp gặp đứa bé, sau đó đành chờ Đóa Đóa lớn hơn một chút mới có thể mang về nhà đoàn tụ.
Tháng thứ ba sau khi sinh con, Thẩm Uyển lại một lần nữa trở về đoàn tham gia luyện tập. Lần nữa trở về đoàn văn công, Thẩm Uyển vẫn xứng đáng là trụ cột chính trên sân khấu.
Việc m.a.n.g t.h.a.i dường như không ảnh hưởng gì đến cô, chỉ khiến cho người lần đầu làm mẹ như cô có thêm chút tình mẫu t.ử trên người, tính cách cũng trở nên dịu dàng hơn.
Từ khi Thẩm Uyển ở cữ xong, không bao lâu sau Lý Lệ Hoa đã trở về. Hiện tại ban ngày Đóa Đóa đều đi theo cô đến đoàn văn công, lúc cô bận rộn, rất nhiều cô gái trong đoàn đều vui vẻ giúp cô chăm sóc con gái, chơi đùa với cô bé.
Buổi tối sau khi trở về, Tô Yến Thành sẽ cùng chăm sóc Đóa Đóa. Nửa đêm ngoại trừ cho con gái b.ú sữa, thì anh sẽ không đ.á.n.h thức cô vì những chuyện linh tinh như thay tã, tận lực để cho cô an tâm ngủ.
Cuộc sống của một nhà ba người vừa bình đạm vừa ấm áp.
. . . .
Kết thúc toàn văn
. . . .
Truyện của nhóm: Bấm vào tên dịch giả Tui La Hot Me ở thông tin truyện hoặc phần bình luận
Kết Hôn Mà Thôi - Tưởng Mục Đồng (Hoàn)
Thập Niên 70: Người Vợ Ngọt Ngào - Hạ Vãn Ca (Hoàn)
Khiến Anh Si Mê - Nghê Đa Hỉ (Hoàn)
Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70 - Nhiên Nhiên An
Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà - Chư Cát Hàm Ngư
Thập Niên 70: Nữ Phụ Xé Kịch Bản (Hoàn)