Đạo Diễn Kim, Cưng Ghen À ?

Chương 28



Nhìn thấy Kim Minjeong từ phòng nghỉ bước ra với đôi mắt đỏ hoe, Yu Jimin liếc nhìn vị phó đạo diễn.

'Ai cho ông bắt nạt Minjeongie của tôi chứ.'

"Yu Jimin, cháu làm gì nhìn tôi bằng ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy?"

Đang chìm đắm trong suy nghĩ thì bị cắt ngang, Yu Jimin giật mình thu lại ánh mắt sắc lẹm của mình mà hỏi ngược lại ông.

"Phó đạo diễn đã làm gì đạo diễn Kim của chúng tôi vậy?"

Song Hajoon nghe thế quay sang Kim Minjeong đùa cợt.

"Xem kìa diễn viên của cháu có vẻ quan tâm cháu quá ha. Mà tôi đã bảo cháu đừng khóc lóc rồi mà, xem đi giờ tôi mang tiếng bắt nạt người trẻ. Cháu tự giải thích đi tôi về đây."

Nói rồi ông bước thẳng ra khỏi phim trường để lại mọi người ngơ ngác nhìn theo. Kim Minjeong giải thích qua loa rằng thầy của em đã cho em một bất ngờ rất lớn nên nhất thời xúc động mà thôi. Yu Jimin muốn hỏi thêm gì đó nhưng nơi này không tiện nên chị đành nuốt xuống về nhà rồi sẽ gọi điện hỏi thăm em sau.

...

"3,2,1 diễn."

Giọng Kim Minjeong vang lên khi tất cả diễn viên và các bộ phận khác đã vào thế sẵn sàng. Đây là cảnh quay cuối cùng của hôm nay, sau khi Kang Minji được Bae Jiyong tỏ tình, những người theo đuổi hội trưởng Bae bắt nạt Kang Minji quá đáng hơn trước rất nhiều. Bạn cũng phòng kí túc xá cũng bị mua chuộc, vừa thấy Kang Minji bước vào liền đá vào chân ép cô quỳ xuống. Bọn họ giữ chặt hai tay Kang Minji lại, một người khác bắt đầu quay lại quá trình này.

"Con khốn như mày cũng dám mơ tưởng đến hội trưởng Bae sao? Biết điều thì chia tay rồi cút khỏi cái trường này."

Park Seoyeon nắm tóc Kang Minji giật ngược lên để mặt cô đối diện camera sau đó không nương tay mà tát một cái thật mạnh. Khoé môi Kang Minji bị rách, chất lỏng màu đỏ từ từ chảy ra. Bọn người kia không dừng lại ở đó, chiếc kéo từ lúc nào xuất hiện trên tay Park Seoyeon, nhìn thấy nó Kang Minji càng vùng vẫy kịch liệt hơn.

"Buông tôi ra, tôi sẽ mách lãnh đạo nhà trường... làm ơn... đừng mà..."

Cảnh quay từ đầu đến giờ đều ổn cho đến khi chiếc áo trên người Kang Minji bị lưỡi kéo bén ngót từ từ cắt đứt. Ánh mắt Yu Jimin dần hoảng loạn, miệng không ngừng lẩm bẩm hai chữ "đừng mà". Kim Minjeong nhận ra sự khác thường nhanh chóng cho dừng cảnh quay. Nhân viên hậu cần đem một cái chăn đến che chắn cơ thể Yu Jimin. Diễn viên chính tâm lý đang không ổn định, Kim Minjeong cho mọi người nghỉ sớm rồi dìu Yu Jimin vào phòng.

"Yu Jimin, chị lại gạt em... cảnh quay này cũng không quan trọng đến vậy."

Cửa phòng nghỉ vừa đóng, Kim Minjeong không nhịn được mà lớn tiếng với Yu Jimin. Em biết rõ chị ám ảnh điều gì, chính em cũng đề xuất bỏ qua phân đoạn đó nhưng chị cứ khăn khăn giữ lại.

"Chị...xin lỗi. Chị tưởng với bạn diễn là nữ sẽ không sao, làm hỏng cảnh quay mất rồi."

Yu Jimin cúi mặt không dám nhìn thẳng Kim Minjeong. Lần này chị tự đánh giá bản thân quá cao, lại làm ảnh hưởng đến mọi người.

Có những chuyện dù trôi qua rất lâu, cảm thấy nó chẳng còn ảnh hưởng đến mình nhưng chỉ cần vô tình gợi nhớ về nó, vết thương tâm lý đã cố hàn gắn một lần nữa lại rách toạc ra. Yu Jimin cứ mơ màng giữa những cảm xúc tiêu cực mà chẳng hề để ý đến Kim Minjeong đang dùng ánh mắt chứa đầy sự đau đớn nhìn mình. Em không trách móc chị thêm một câu nào, chỉ đơn giản ôm Yu Jimin vào lòng. Họ im lặng ngồi với nhau rất lâu, đến lúc những tia nắng đầu tiên xuyên qua ô cửa sổ chiếu thẳng vào phòng Kim Minjeong mới lại lên tiếng.

"Về nhà nhé chị."

"Cưng sẽ về cùng chị chứ."

Kim Minjeong gật đầu, đan chặt tay mình với tay chị cùng bước ra khỏi căn phòng.

...

"Ngài Choi cô Kim đã tìm đến thám tử để điều tra về quá khứ của cô Yu."

"Tung ra một ít thông tin cho vị thám tử kia đi, nhớ đừng quá lộ liễu sẽ bị nghi ngờ. Còn chuyện thu thập bằng chứng hẹn hò giữa Yu Jimin và Kim Minjeong như thế nào rồi?"

"Dạ đã xong chỉ chờ ngài chỉ đạo bước tiếp theo."

"Đem giao cho đám phóng viên đi."

"Dạ rõ."

Cấp dưới rời đi thực hiện nhiệm vụ, người đàn ông khẽ nhếch môi, để xem lần này Kim Minjeong và Yu Jimin sẽ xử lý mọi chuyện thế nào. Đây chỉ mới là khởi đầu, trò vui thật sự còn ở phía sau. Mặc dù gia thế hai nhà Kim, Yu không phải dễ đụng nhưng đối với ông ta một Thiếu tá nhỏ nhoi và một chủ tịch tập đoàn YJ chẳng là cái đinh gì trong mắt cả.

"Kim Daewoo, Yu Jongmin tụi mày cứ đợi đó, món nợ của con trai tao sẽ bắt tụi bây trả lại gấp đôi. Không phải mày muốn giấu Kim Minjeong chuyện trong quá khứ sao? Tao sẽ giúp nó đào ra không sót chuyện gì... Còn Yu Jimin, hôm đó nó may mắn mới thoát ra được, lần sau sẽ không còn khả năng đó đâu. Hahahaha... Đừng trách tao độc ác có trách thì trách lũ chúng bây không nương tay với con trai tao."

Kế hoạch trả thù đã được Choi Jihyuk ấp ủ suốt gần 10 năm, lần này cả nhà họ Kim và họ Yu đừng mong ai được sống yên ổn...

Winron: fic này ầm 40-50 chap rồi end thì có ổn không nhỉ? Viết nhiều tui sợ dài dòng mọi người nản á nên cỡ đó được rồi he. Mà mọi người thích xây dựng nhân vật như thế nào á, hiện tại mấy fic đã ra và đang trong quá trình chuẩn bị lên sóng của tui cũng đa dạng:

- Đạo diễn × diễn viên - Tổng giám đốc × ca sĩ - Đại ka × học bá- Quân nhân × bác sĩ

Sắp tới đây sẽ có:- Giám đốc × trợ lý- Idol × master-nim- Nhạc sĩ × tay đua.

Mọi người muốn Yu Jimin và Kim Minjeong hoá thân thành nhân vật nào trong những dự án tương lai của tui thì hãy comment nha.