Đế Nhật Trùng Sinh Phá Thiên Vạn Giới

Chương 66: Loạn Tinh Hội Tụ



Loạn Tinh Thành chìm trong không khí ngột ngạt, như một chiếc lò luyện đan khổng lồ đang âm ỉ cháy, sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào. Gió lạnh thổi qua những con phố cổ kính, mang theo tiếng rì rầm của đám đông và sát khí ngấm ngầm từ các ngõ hẻm tối tăm. Từ khi tin tức về Thần Huyết Chân Chủ thoát ra từ Hắc Ngục Viễn Cổ lan truyền trong Không Gian Loạn Lưu, các thế lực lớn khắp Thương Khung Thần Vực lập tức đổ về đây, biến Loạn Tinh Thành thành trung tâm của cơn bão quyền lực. Những ngọn tháp cao vút của các gia tộc, giáo phái, tông môn lớn sáng rực dưới ánh trăng, nhưng ánh sáng ấy không đủ xua tan bóng tối đang lan tỏa từ phương xa – nơi tà khí của Hắc Ngục vẫn còn sót lại trong không gian.

Nguyễn Minh Nhật đứng trên đỉnh tháp Nguyễn gia, ánh mắt lạnh lẽo quét qua thành trì rộng lớn. Huyền Nhật Chân Hỏa cháy âm ỉ quanh người, ngọn lửa đỏ đen hòa quyện với ánh vàng rực của Thái Dương Thần Hỏa, nhưng khí thế Bán Phá Thiên Cảnh Đại Viên Mãn được hắn thu liễm, chỉ để lại một luồng sát khí nhàn nhạt lan tỏa trong không khí. Thanh kiếm không tên trong tay rung động yếu ớt, như cảm nhận được sóng gió sắp đến. Hắn hít một hơi sâu, mùi máu tanh từ trận chiến trong bí cảnh vẫn thoáng qua trong ký ức, hòa lẫn với hình ảnh đôi mắt đỏ ngầu của Thần Huyết Chân Chủ – sâu thẳm, tà ác, và đầy đe dọa. Minh Nhật nắm chặt Thần Huyết Chi Ấn, giọng trầm thấp thì thầm:

“Ngươi muốn tái sinh? Ta sẽ khiến ngươi hối hận vì đã thoát ra.”

Tiểu Vũ đứng cạnh, Hắc Nguyệt Hồn Châu lơ lửng trước ngực, ánh sáng trắng bạc chiếu lên khuôn mặt nàng, lộ rõ vẻ lo lắng:

“Sư phụ, Loạn Tinh Thành chưa bao giờ đông như vậy. Các thế lực lớn đều đến, không biết là phúc hay họa.”

Minh Nhật quay đầu, ánh mắt lạnh lẽo nhưng mang theo tia sáng kiên định:

“Bất kể là gì, chúng ta phải đối mặt. Thần Huyết Chân Chủ không phải kẻ dễ đối phó, nhưng ta không tin cả Thương Khung Thần Vực này không ai đủ sức ngăn hắn.”

Nguyễn Huyền Phong bước tới, dù thương thế chưa lành, giọng vẫn trầm ổn:

“Huyền Nhật Đại Đế, các trưởng lão vừa nhận tin. Một hội nghị lớn sẽ được triệu tập tại quảng trường trung tâm vào sáng mai. Tất cả thế lực đều tham gia, để bàn về đại kiếp nạn. Nhưng ta e rằng, không đơn giản chỉ là hợp sức chống địch.”

Minh Nhật nhíu mày, ánh mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo:

“Hợp sức? Ta chỉ sợ chúng muốn tranh quyền đoạt lợi trước khi đại kiếp nạn đến.”

Sáng hôm sau, quảng trường trung tâm Loạn Tinh Thành chật kín người. Những lá cờ lớn của các thế lực bay phấp phới trong gió – Huyết Ảnh Môn với biểu tượng móng vuốt đỏ máu, Thánh Linh Cung với ánh sáng trắng bạc thần thánh, Bách Quỷ Tông với bóng ma mờ ảo, và hàng chục gia tộc, tông môn khác. Không khí căng thẳng như dây đàn sắp đứt, sát khí ngập trời hòa lẫn với linh khí nồng đậm, tạo thành một màn sương mờ mịt bao phủ toàn bộ quảng trường. Ở trung tâm, một chiếc bàn đá cổ xưa được đặt giữa lôi đài, xung quanh là hơn trăm cường giả – từ Phá Thiên Cảnh sơ kỳ đến hậu kỳ, thậm chí có vài kẻ ẩn giấu khí tức, khiến Minh Nhật không khỏi cảnh giác.

Minh Nhật ngồi ở vị trí của Nguyễn gia, bên cạnh Tiểu Vũ và ba trưởng lão – Nguyễn Thiên Vân, Nguyễn Linh Hạc, và Nguyễn Huyền Dương. Hắn mặc áo choàng đen, Thần Huyết Chi Ấn giấu trong tay áo, ánh mắt lạnh lẽo quét qua đám đông. Đối diện, một lão giả áo đỏ từ Huyết Ảnh Môn – Huyết Ma Lão Nhân, tu vi Phá Thiên Cảnh đỉnh phong – đứng dậy, giọng khàn khàn vang vọng:

“Các vị, tin tức về Thần Huyết Chân Chủ không còn là bí mật. Phong ấn Hắc Ngục Viễn Cổ đã nứt vỡ, đại kiếp nạn sắp đến. Nhưng để đối phó lão quỷ đó, chúng ta cần một minh chủ – kẻ đủ sức lãnh đạo quần hùng!”

Một nữ tử áo trắng từ Thánh Linh Cung – Linh Dao Thánh Nữ, tu vi Phá Thiên Cảnh hậu kỳ – cười lạnh, giọng trong trẻo nhưng đầy châm chọc:

“Huyết Ma Lão Nhân, ngươi muốn làm minh chủ sao? Huyết Ảnh Môn của ngươi chỉ biết giết chóc, làm sao đủ tầm nhìn dẫn dắt Thương Khung Thần Vực?”

Huyết Ma Lão Nhân nhíu mày, sát khí bùng nổ:

“Linh Dao, đừng ỷ vào Thánh Linh Cung mà ngông cuồng! Ta đề cử Huyết Thiên Cuồng – đại đệ tử của ta, đủ sức làm minh chủ!”

Một gã trung niên từ Bách Quỷ Tông – Quỷ Hồn Tôn Giả, tu vi Phá Thiên Cảnh hậu kỳ – cười khàn, giọng âm trầm:

“Huyết Thiên Cuồng? Một tên cuồng sát thì làm được gì? Ta đề cử chính mình. Bách Quỷ Tông có bí thuật triệu hồn, đủ để đối phó tà khí từ Hắc Ngục!”

Nguyễn Thiên Vân đứng dậy, giọng trầm ổn:

“Các vị, Nguyễn gia đề cử Huyền Nhật Đại Đế. Hắn là người duy nhất từng chiến đấu trực diện với ý chí Thần Huyết Chân Chủ và sống sót trở về. Không ai hiểu kẻ địch hơn hắn!”

Lời vừa dứt, cả quảng trường nổ ra tranh cãi. Một số tán tu và gia tộc nhỏ gật gù, ánh mắt nhìn Minh Nhật đầy kính nể. Nhưng Huyết Ma Lão Nhân cười lạnh:

“Huyền Nhật Đại Đế? Một tên tiểu tử chỉ mới Bán Phá Thiên Cảnh Đại Viên Mãn, dựa vào đâu làm minh chủ? Ta nghe nói hắn cướp bảo vật từ bí cảnh, nhưng lại để Hắc Ngục mở ra. Hắn là tội nhân, không phải anh hùng!”

Linh Dao Thánh Nữ gật đầu:

“Đúng vậy. Hắn mạnh, nhưng quá ngạo mạn. Làm minh chủ cần mưu lược, không chỉ dựa vào nắm đấm.”

Minh Nhật ngồi yên, ánh mắt lạnh lẽo không chút dao động. Hắn nhớ lại trận chiến trong bí cảnh – kiếm quang đỏ đen chém nát ma thân của Đại Sứ, tà khí từ Hắc Ngục lan tỏa, và cảm giác bất lực khi đối mặt với ý chí Thần Huyết Chân Chủ. Nhưng hắn nhanh chóng gạt đi, đứng dậy, giọng trầm lạnh vang vọng:

“Các ngươi muốn mưu lược? Ta có. Muốn sức mạnh? Ta cũng không thiếu. Còn nếu không phục, cứ việc bước lên thử xem ai đủ tư cách đứng trên ta!”

Không khí im lặng trong giây lát, sát khí từ Minh Nhật lan tỏa, khiến vài cường giả yếu hơn run rẩy. Nhưng Huyết Ma Lão Nhân cười lớn:

“Lời nói vô dụng! Ta đề nghị Lôi Đài Chiến – kẻ mạnh làm vua! Ai muốn làm minh chủ, cứ lên lôi đài mà chiến. Người thắng cuối cùng sẽ dẫn dắt quần hùng!”

Đề xuất vừa ra, cả quảng trường xôn xao. Linh Dao Thánh Nữ gật đầu:

“Ta đồng ý. Chỉ kẻ mạnh nhất mới đủ tư cách.”

Quỷ Hồn Tôn Giả cười khàn:

“Tốt! Nhưng không chỉ dựa vào sức mạnh – phải có mưu lược, tầm nhìn, và khả năng chiến đấu linh hoạt!”

Nguyễn Thiên Vân nhìn Minh Nhật, ánh mắt lo lắng, nhưng Minh Nhật chỉ gật đầu:

“Được. Ta sẽ cho chúng thấy ai mới là kẻ đứng đầu.”

Lôi đài được dựng lên ngay giữa quảng trường, cao trăm trượng, khắc đầy phù văn cổ xưa, linh khí ngập trời bao phủ xung quanh. Quy tắc đơn giản: ai đứng cuối cùng trên Lôi Đài Sinh Tử sẽ là minh chủ, nhưng không được dùng bảo vật cấm kỵ, chỉ dựa vào thực lực và mưu trí. Đám đông vây quanh, sát khí và hưng phấn lan tỏa, tiếng hô hào vang vọng như sóng dữ.

Ứng viên đầu tiên bước lên – Huyết Thiên Cuồng từ Huyết Ảnh Môn, tu vi Phá Thiên Cảnh hậu kỳ, thân hình cao lớn, tay cầm huyết đao, sát khí đỏ máu bùng nổ. Hắn chỉ tay về phía Minh Nhật:

“Huyền Nhật Đại Đế, lên đây! Ta muốn xem ngươi mạnh cỡ nào!”

Minh Nhật bước lên lôi đài, Huyền Nhật Chân Hỏa cháy rực, linh khí đỏ đen cuộn trào. Hắn không nói gì, chỉ vung tay, Huyền Nhật Trảm Thiên kích hoạt. Kiếm quang đỏ đen ngàn trượng xé nát không gian, mang theo khí thế hủy diệt lao tới. Huyết Thiên Cuồng gầm lên, Huyết Ma Đao Trảm bung ra, lưỡi đao đỏ máu đối kháng trực diện. “Ầm!” Tiếng nổ kinh thiên vang lên, kiếm quang và đao quang va chạm, sóng xung kích bùng phát, đất đá trên lôi đài nứt vỡ. Huyết Thiên Cuồng lùi lại ba bước, máu tươi rỉ ra từ khóe miệng, nhưng ánh mắt vẫn điên cuồng:

“Chỉ thế thôi sao?”

Hắn lao tới, Huyết Ma Bí Thuật kích hoạt, cơ thể hóa thành bóng máu, tốc độ nhanh như chớp, đao quang đỏ máu chém xuống từ mọi hướng. Minh Nhật đứng yên, ánh mắt lạnh lẽo, Huyền Nhật Cửu Biến tầng tám bung ra, linh khí đỏ đen hóa thành vòng xoáy bảo hộ. “Ầm ầm!” Đao quang va chạm vòng xoáy, tiếng nổ vang vọng, nhưng không xuyên thủng được. Minh Nhật vung tay, Huyền Hỏa Vô Tận Trảm kích hoạt, ngàn lưỡi kiếm lửa lao tới, xuyên phá bóng máu. Huyết Thiên Cuồng hét thảm, thân thể bị chém nát, máu tươi bắn tung tóe, ngã xuống lôi đài trong tiếng kinh hô của đám đông.

Nhưng chưa kịp nghỉ, một bóng người khác lao lên – Không Gian Tôn Giả từ một tông môn bí ẩn, tu vi Phá Thiên Cảnh đỉnh phong, khí tức mờ ảo như hư không. Hắn cười lạnh:

“Huyền Nhật Đại Đế, để ta xem ngươi đối phó thế nào với bí thuật không gian!”

Hắn giơ tay, Thất Huyễn Không Động kích hoạt, không gian quanh Minh Nhật xoắn vặn, hàng chục cánh cổng hư không xuất hiện, mỗi cánh cổng phun ra lưỡi dao ánh bạc, nhắm thẳng vào hắn từ mọi hướng. Minh Nhật nhíu mày, cảm giác áp lực từ không gian bị bóp nghẹt, linh khí trong cơ thể vận chuyển chậm lại. Hắn gầm lên, Thái Dương Thần Hỏa bùng nổ, ngọn lửa vàng rực thiêu đốt không gian, phá vỡ một phần áp chế. Tay vung kiếm, Huyền Nhật Trảm Thiên dung hợp với Huyền Hỏa Vô Tận Trảm, hóa thành chiêu mới – Huyền Nhật Thiên Diệt. Một lưỡi kiếm đỏ đen khổng lồ, bao phủ bởi ngọn lửa vàng rực, chém xuống, mang theo khí thế hủy diệt ngập trời. “Ầm!” Không gian nứt vỡ, các cánh cổng hư không tan rã, Không Gian Tôn Giả bị đánh bay ra khỏi lôi đài, máu tươi phun trào, ngất tại chỗ.

Đám đông im lặng, rồi bùng nổ tiếng hô hào. Minh Nhật đứng trên lôi đài, máu tươi chảy dài trên tay, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lẽo, không chút dao động. Hắn quét mắt qua đám đông, giọng trầm lạnh:

“Còn ai?”

Nhưng từ trong bóng tối, vài luồng khí tức mạnh mẽ hơn vẫn ẩn nấp, không lộ diện. Huyết Ma Lão Nhân cười lạnh, Linh Dao Thánh Nữ nhíu mày, Quỷ Hồn Tôn Giả thì thầm gì đó với thuộc hạ. Minh Nhật nắm chặt kiếm, biết rằng cuộc chiến vẫn chưa ngã ngũ. Những cường giả bí ẩn kia – kẻ thật sự đáng gờm – vẫn đang chờ thời cơ.

Lời kêu gọi ủng hộ từ tác giả:

Các đạo hữu, Loạn Tinh Hội Tụ đang nóng bỏng, Minh Nhật vừa tung Huyền Nhật Thiên Diệt, nhưng những kẻ mạnh nhất vẫn chưa lộ mặt! Muốn nhảy lên lôi đài thách thức Huyền Nhật Đại Đế hay hóa thân thành trùm cuối đứng sau Hắc Ngục Viễn Cổ? Chỉ cần ném một chén trà đá qua tài khoản dưới đây, chương mới sẽ bay đến nhanh hơn Huyền Nhật Trảm Thiên! Ủng hộ càng nhiều, cơ hội làm bá chủ càng cao – nhưng cẩn thận, Minh Nhật không nương tay đâu nhé! 😎

💰 STK: 0721000637501

🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat

💳 Paypal: paypal.me/nhatnguyenminh94

🔥 Vinh danh đạo hữu đã ủng hộ:

"Trần Minh Triết" donate 5.000 VNĐ: “Minh Nhật quá bá, mong tới kết cục của arc này”

📜 Lời cảm ơn:

Cảm ơn các đạo hữu đã đồng hành cùng ta trên con đường tiên hiệp đầy gian nan này. Mỗi chén trà đá là một nguồn động lực lớn lao, giúp ta tiếp tục viết nên những trận chiến kinh thiên động địa! Hẹn gặp lại ở chương sau! 🔥


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com