Loạn Tinh Thành chìm trong bóng tối nặng nề sau trận chiến kinh thiên với Huyền Minh và Thiên Diệt, khói bụi từ đất đá vỡ vụn vẫn lơ lửng trong không khí, hòa lẫn với mùi máu tanh nồng nặc lan tỏa khắp mọi ngóc ngách như một lời nguyền không thể xóa nhòa. Tường thành cao ngàn trượng giờ đây phủ đầy những vết nứt sâu hoắm, như những vết sẹo khổng lồ của một chiến thần già cỗi, ánh sáng yếu ớt từ Thanh Tâm Trận và Hồi Xuân Trận lấp lánh trong màn đêm, cố gắng xua tan tà khí còn sót lại từ Hắc Ngục Viễn Cổ, nhưng chỉ như ngọn nến chập chờn trước cơn bão tử thần sắp giáng xuống. Gió lạnh thổi qua, mang theo tiếng rít sắc bén như tiếng gào thét của oan hồn, hòa lẫn với tiếng đất đá lạo xạo dưới chân, như thể thiên địa đang run rẩy trước một sức mạnh vượt xa tưởng tượng.
Nguyễn Minh Nhật đứng trên ngọn tháp cao nhất của Loạn Tinh Thành, Mạt Nhật Thần Kiếm cắm sâu xuống nền đá, kiếm quang đỏ đen tỏa ra nhè nhẹ, chiếu sáng khuôn mặt đầy vết máu và bụi bẩn của hắn, đôi mắt sâu thẳm lóe lên sát ý không khuất phục. Huyền Nhật Chân Hỏa cháy âm ỉ quanh người, ngọn lửa đỏ đen hòa quyện với ánh vàng rực của Thái Dương Thần Hỏa, khí thế Đại Đế Cảnh trung kỳ lan tỏa như ngọn núi bất động giữa đất trời đổ nát, mạnh mẽ đến mức linh khí xung quanh rung động nhè nhẹ, tạo thành những cơn sóng nhỏ lan ra khắp chiến trường. Hắn nhìn về phía chân trời, nơi xa giá của Thần Huyết Chân Chủ vừa biến mất trong màn sương đỏ đen, ánh mắt lạnh lẽo nhưng sâu trong lòng lại trào dâng một cảm giác bất an khó tả, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng trong gió lạnh:
“Thần Huyết Chân Chủ… ngươi là cơn ác mộng của Thương Khung Thần Vực, nhưng ta, Huyền Nhật Đại Đế, không bao giờ cúi đầu trước bất kỳ ai! Dù ngươi mạnh đến đâu, ta sẽ tìm cách nghiền nát ngươi!”
Huyết Ma Lão Nhân đứng cạnh, trường đao đỏ máu cắm xuống đất, sát khí quanh người đã phai nhạt sau trận chiến, khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn run lên nhè nhẹ, giọng khàn khàn pha lẫn sợ hãi:
“Minh chủ, ta đã nghe danh Thần Huyết Chân Chủ từ khi hắn thoát ra từ Hắc Ngục Viễn Cổ… nhưng hôm nay, chỉ một bàn tay từ xa giá đã khiến lão phu cảm thấy thần hồn run rẩy. Hắn không phải kẻ chúng ta có thể xem thường…”
Linh Dao Thánh Nữ, dù thân thể còn yếu ớt từ vết thương, đôi tay nắm chặt Thánh Linh Ngọc Trượng, ánh sáng trắng bạc yếu ớt chiếu lên khuôn mặt nhợt nhạt, giọng run run nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh:
“Minh chủ, khi xa giá của hắn xuất hiện, ta cảm thấy như cả thiên địa đều bị đè nén… Hắn không cần ra tay, chỉ đứng đó thôi đã đủ khiến ta muốn quỳ xuống. Hắn… hắn là gì vậy?”
Lam Thiên Kiệt, thủ lĩnh Thiên Vân Tông, đứng cách đó không xa, trận kỳ xanh biếc trong tay rung lên nhè nhẹ, ánh mắt lóe lên tia kinh hãi:
“Ta từng nghe các trưởng lão kể về Thần Huyết Chân Chủ – kẻ đã khiến Không Gian Loạn Lưu rung chuyển khi thoát ra từ Hắc Ngục Viễn Cổ. Nhưng hôm nay tận mắt chứng kiến, ta mới hiểu tại sao các thế lực lớn ở Thương Khung Thần Vực lại sợ hãi đến vậy…”
Minh Nhật không đáp, ánh mắt vẫn hướng về phía chân trời, linh khí trong cơ thể rung động nhè nhẹ như cảm nhận được dư âm của sức mạnh kinh hồn từ xa giá. Hắn nắm chặt Mạt Nhật Thần Kiếm, kiếm quang đỏ đen bùng cháy dữ dội hơn, như muốn xua tan áp lực vô hình còn sót lại, thầm nghĩ:
“Hắn mạnh… mạnh hơn bất kỳ kẻ nào ta từng đối mặt. Nhưng ta không tin hắn vô địch. Ta sẽ tìm ra điểm yếu của ngươi, Thần Huyết Chân Chủ!”
Nhưng ngay lúc đó, bầu trời Loạn Tinh Thành đột nhiên tối sầm lại, mây đen dày đặc từ chân trời cuồn cuộn kéo đến như một tấm màn tử thần phủ xuống thiên địa, che khuất ánh sáng yếu ớt từ các trận pháp. Sấm sét đỏ rực giáng xuống từ cửu thiên, mỗi tia sét như ngọn thương khổng lồ xé tan không gian thành từng mảnh vụn, phát ra tiếng nổ vang vọng như hư không bị xé rách. Đất đá dưới chân rung lên dữ dội, những vết nứt trên tường thành lan rộng thêm, như thể cả Loạn Tinh Thành sắp bị nghiền nát bởi một sức mạnh vô hình. Một luồng khí tức kinh hồn bùng nổ từ phía xa, sâu thẳm như vực thẳm vô tận, âm trầm như cơn sóng ngầm dưới đại dương, không bùng nổ mãnh liệt nhưng đủ sức cuốn trôi mọi thứ trong im lặng. Không gian xung quanh Minh Nhật vặn vẹo dữ dội, linh khí trong cơ thể hắn bị đè ép, đan điền rung động như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt, khiến hắn phải vận chuyển Huyền Nhật Thiên Công đến cực hạn để chống lại áp lực kinh khủng này.
Hắn giật mình, ánh mắt lóe lên tia cảnh giác, giọng trầm lạnh vang lên:
“Lại là ngươi… Thần Huyết Chân Chủ!”
Từ phía chân trời, xa giá của Thần Huyết Chân Chủ từ từ hiện ra trong màn sương đỏ đen dày đặc, bốn Hắc Huyết Kỳ Lân kéo xe gầm thét điên cuồng, móng vuốt sắc nhọn cào xuống hư không, để lại những vết rách sâu hoắm như những khe nứt trong không gian, khói đen lan tỏa như màn sương tử thần bao phủ cả ngàn dặm. Xa giá rung động dữ dội, từng luồng huyết quang đỏ rực bùng nổ từ bên trong, hòa quyện với tà khí đen kịt, tạo thành một cột sáng ngàn trượng lao thẳng lên bầu trời, xé tan mây đen, đối chọi với sấm sét đỏ rực như muốn thách thức cả thiên đạo. Thần Huyết Chân Chủ ngồi ngạo nghễ trên xa giá, áo bào đen thêu phù văn đỏ rực như mạch máu sống, mỗi đường nét phù văn như nhịp đập của một sinh mệnh cổ xưa, tỏa ra ánh sáng đỏ thẫm đầy ma mị. Khuôn mặt hắn tuấn mỹ nhưng lạnh lẽo như băng giá ngàn năm, đôi mắt đen kịt như vực thẳm vô tận, sâu thẳm như chứa đựng vạn năm tuế nguyệt, vạn năm sát lục, không một tia cảm xúc nào hiện lên, chỉ có sự khinh miệt tuyệt đối dành cho mọi sinh linh dưới chân.
Hắn không nói gì, nhưng khí thế của hắn bùng nổ như một cơn sóng ngầm âm thầm quét qua thiên địa, không ồn ào, không phô trương, nhưng đủ sức khiến không gian đông cứng, linh khí ngưng đọng, không một cơn gió nào dám thổi qua, như sợ hãi trước uy áp của một tồn tại vượt xa quy luật. Đất đá dưới chân xa giá nứt vỡ thành từng mảnh nhỏ, không phải vì sức mạnh bùng nổ, mà vì không gian không chịu nổi áp lực từ khí tức của hắn, tự động tan rã thành tro bụi chỉ trong chớp mắt. Một luồng huyết quang đỏ rực lan tỏa từ xa giá, hóa thành ngàn mũi thương máu lơ lửng trong không trung, mỗi mũi thương như một ngọn núi sống động, mang theo sát khí ngập trời, không cần ra tay cũng đủ khiến quần hùng dưới tháp run rẩy, mồ hôi chảy dài trên trán, thần hồn như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt.
Minh Nhật nghiến răng, Huyền Nhật Chân Hỏa bùng cháy dữ dội quanh người, ngọn lửa đỏ đen và ánh vàng rực hòa quyện, tạo thành một tấm khiên khổng lồ trước mặt, nhưng áp lực từ Thần Huyết Chân Chủ vẫn xuyên qua, khiến linh khí trong cơ thể hắn rung động dữ dội, đan điền phát ra tiếng nổ nhỏ như không chịu nổi sức mạnh kinh khủng này. Hắn không khuất phục, ánh mắt lóe lên tia kiên định, nhưng trong lòng không khỏi trào dâng một cảm giác bất lực hiếm có, thầm nghĩ:
“Sức mạnh này… không giống bất kỳ kẻ nào ta từng gặp. Như thể hắn chỉ cần giơ tay là cả đại lục này sẽ tan rã, như thể ý chí của hắn có thể hóa thành thiên phạt giáng xuống! Nhưng… tại sao ta cảm thấy nó không trọn vẹn?”
Huyết Ma Lão Nhân lùi lại năm bước, máu tươi phun ra từ miệng, trường đao rung lên dữ dội, ánh mắt kinh hãi xen lẫn tuyệt vọng:
“Minh chủ… uy áp này… như thần linh giáng thế! Lão phu từng đối mặt với bao kẻ mạnh, nhưng chưa bao giờ cảm thấy thần hồn run rẩy thế này…”
Linh Dao ngã quỵ xuống đất, Thánh Linh Ngọc Trượng rơi khỏi tay, ánh sáng trắng bạc tan rã trong không khí, giọng run rẩy như sắp khóc:
“Minh chủ… ta không thở nổi… Hắn chỉ đứng đó thôi mà ta đã muốn quỳ xuống… Hắn là ác mộng thật sự…”
Lam Thiên Kiệt siết chặt trận kỳ, nhưng tay run lên không kiểm soát, giọng khàn khàn:
“Thần Huyết Chân Chủ… Không Gian Loạn Lưu rung chuyển khi hắn thoát ra không phải là tin đồn. Hắn… hắn như một vị thần từ cổ xưa, không ai dám đối mặt!”
Thần Huyết Chân Chủ khẽ nhếch môi, nụ cười lạnh lẽo như băng giá lan tỏa từ khuôn mặt tuấn mỹ, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng như sấm rền, nhưng không gầm thét, mà sâu thẳm như tiếng vọng từ địa ngục:
“Nguyễn Minh Nhật, ngươi dám đứng trước mặt ta? Can đảm đấy. Nhưng ngươi có biết, chỉ cần ta muốn, Loạn Tinh Thành này sẽ hóa thành tro bụi trong chớp mắt?”
Hắn giơ tay, không nhanh không chậm, nhưng không gian xung quanh đột nhiên nứt vỡ dữ dội, một luồng huyết quang đỏ rực lao xuống như ngọn thương khổng lồ từ cửu thiên, mang sức mạnh hủy diệt kinh hồn, không chỉ xuyên thủng không gian mà còn khiến linh khí trong phạm vi ngàn dặm tan rã thành hư vô. Minh Nhật hét lớn, Huyền Nhật Diệt Thế Kiếm bùng nổ, kiếm quang đỏ đen hóa thành vòng xoáy ngàn trượng lao ra, đối đầu trực diện với huyết quang. Tiếng nổ kinh thiên vang lên, không gian tan rã thành từng mảnh vụn, kiếm quang và huyết quang va chạm dữ dội, sóng xung kích lan tỏa ra ngoài, cuốn bay đất đá và thi thể rải rác trên chiến trường. Minh Nhật lùi lại năm bước, máu tươi rỉ ra từ khóe miệng, ánh mắt lóe lên tia kinh ngạc nhưng không hề nao núng:
“Ngươi mạnh… rất mạnh! Nhưng ta không tin ngươi vô địch!”
Thần Huyết Chân Chủ cười lạnh, đôi mắt đen kịt lóe lên tia sáng đỏ thẫm, bàn tay khẽ vung, ngàn mũi thương máu lơ lửng trong không trung đồng loạt lao xuống, mỗi mũi thương như một ngọn núi sống động, mang theo sát khí ngập trời, không gian nứt vỡ thành ngàn mảnh như mạng nhện lan rộng. Minh Nhật giậm chân, Huyền Nhật Thiên Đạp bùng nổ, mặt đất nứt vỡ ngàn dặm, uy áp kinh hồn hóa thành cơn sóng đỏ đen đẩy lùi ngàn mũi thương trong tiếng nổ vang vọng, nhưng áp lực từ Thần Huyết Chân Chủ vẫn khiến hắn cảm thấy ngột ngạt, linh khí trong cơ thể rung động dữ dội như bị đè nén đến cực hạn.
Hắn nghiến răng, Ngũ Hành Phá Diệt bùng nổ, vòng xoáy ngũ sắc hiện ra, Kim-Mộc-Thủy-Hỏa-Thổ dung hợp thành một cột sáng ngàn trượng lao lên, đối đầu với tàn dư của ngàn mũi thương máu. Tiếng nổ kinh thiên vang lên lần nữa, không gian tan rã thành tro bụi, đất đá bay tung tóe, vòng xoáy ngũ sắc miễn cưỡng chặn được đòn công kích, nhưng Minh Nhật lùi lại mười bước, máu tươi phun ra như suối, ánh mắt lóe lên tia kiên định xen lẫn bất lực:
“Sức mạnh này… như cơn sóng ngầm cuốn trôi mọi thứ mà không cần bùng nổ. Nhưng ta không khuất phục ngươi!”
Thần Huyết Chân Chủ đứng trên xa giá, khí thế của hắn không hề giảm, nhưng Minh Nhật tinh ý nhận ra một điều – xa giá rung động nhè nhẹ, phù văn đỏ rực trên áo bào của hắn thỉnh thoảng lóe lên rồi mờ đi, như thể một phần sức mạnh kinh hồn đang bị kìm hãm bởi một phong ấn vô hình. Hắn nhíu mày, thầm nghĩ:
“Hắn mạnh đến mức này, nhưng khí tức không hoàn toàn ổn định… Như thể có thứ gì đó đang giam cầm một phần lực lượng của hắn. Hắn chưa tung hết sức – hay đúng hơn, hắn chưa thể tung hết sức?”
💥 [Khu vực kêu gọi ủng hộ - giữa cao trào] 💥
"Đạo hữu nào đang sục sôi trước uy áp ngập trời của Thần Huyết Chân Chủ, muốn thấy hắn thiêu rụi thiên địa hay muốn Minh Nhật nghịch thiên vượt giới hạn, hãy ủng hộ tác giả một chén trà đá để ngòi bút thêm sắc bén, trận chiến thêm khốc liệt!"
💰 STK: 0721000637501
🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat
🌍 Paypal: paypal.me/nhatnguyenminh94
(Ủng hộ càng nhiều, cơ hội chứng kiến Minh Nhật đối đầu Thần Huyết Chân Chủ khi hắn phá phong ấn càng gần! 😎)
Thần Huyết Chân Chủ khẽ nhếch môi, nụ cười lạnh lẽo lan tỏa, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng như tiếng vọng từ vạn năm trước:
“Nguyễn Minh Nhật, ngươi cứng đầu hơn ta tưởng. Huyền Minh và Thiên Diệt chỉ là con cờ nhỏ trong tay ta – ngay cả khi chúng liên thủ toàn lực, cũng không bằng một phần mười sức mạnh của ta. Nhưng hôm nay, ta không rảnh để chơi với ngươi. Ta còn việc quan trọng hơn!”
Hắn vung tay lần nữa, không gian phía trước nứt vỡ dữ dội, một bàn tay máu khổng lồ ngàn trượng hiện ra từ hư không, mang sức mạnh hủy diệt kinh hồn, như cơn sóng ngầm cuốn trôi mọi thứ, lao thẳng xuống Loạn Tinh Thành. Minh Nhật hét lớn, Huyền Hỏa Vạn Long Trảm bùng nổ, ngàn rồng lửa đỏ đen gầm thét lao ra, đối đầu trực diện với bàn tay máu. Tiếng nổ kinh thiên vang lên, không gian tan rã thành tro bụi, rồng lửa và bàn tay máu va chạm dữ dội, sóng xung kích lan tỏa ra ngoài, cuốn bay mọi thứ trong phạm vi ngàn dặm. Minh Nhật lùi lại mười lăm bước, máu tươi chảy dài từ khóe miệng, ánh mắt lóe lên tia kiên định:
“Ngươi muốn hủy Loạn Tinh Thành? Qua xác ta trước đã!”
Thần Huyết Chân Chủ cười lớn, giọng vang vọng như sấm rền, nhưng sâu thẳm như tiếng vọng từ địa ngục:
“Hủy Loạn Tinh Thành? Ta chỉ cần giơ tay là đủ. Nhưng giờ chưa phải lúc – ta cần thời gian để hoàn thành một việc. Khi ta quay lại, ngươi sẽ hiểu thế nào là tuyệt vọng thực sự!”
Xa giá rung động dữ dội, bốn Hắc Huyết Kỳ Lân gầm thét, móng vuốt cào xuống hư không, khói đen lan tỏa, cuốn theo Huyền Minh và Thiên Diệt đã ngất lịm, biến mất trong màn sương đỏ đen. Trước khi đi, Thần Huyết Chân Chủ nhìn xuống Minh Nhật, đôi mắt đen kịt lóe lên tia sáng đỏ thẫm, giọng lạnh lẽo như băng giá:
“Nguyễn Minh Nhật, hãy tận hưởng những ngày bình yên cuối cùng. Khi ta trở lại, không ai cứu được ngươi – và Loạn Tinh Thành sẽ là đống tro tàn dưới chân ta!”
Xa giá biến mất trong màn sương đỏ đen, khí thế kinh hồn tan dần, nhưng dư âm của uy áp vẫn khiến Loạn Tinh Thành rung chuyển nhè nhẹ, đất đá lạo xạo dưới chân như còn sợ hãi trước sức mạnh vừa rời đi. Minh Nhật đứng giữa chiến trường, máu tươi chảy dài từ khóe miệng, Mạt Nhật Thần Kiếm cắm xuống đất, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía xa giá biến mất, thầm nghĩ:
“Hắn mạnh… mạnh đến mức ta không thể đo lường. Nhưng hắn chưa tung hết sức – có lẽ Hắc Ngục Viễn Cổ vẫn giam cầm một phần lực lượng của hắn. Hắn đang trì hoãn… và ta cũng sẽ dùng thời gian này để mạnh lên!”
Huyết Ma Lão Nhân từ từ đứng dậy, giọng yếu ớt nhưng đầy quyết tâm:
“Minh chủ… kẻ đó là ác mộng… Nhưng lão phu tin người sẽ tìm cách đánh bại hắn!”
Linh Dao run rẩy, nhưng ánh mắt lóe lên tia hy vọng:
“Minh chủ… hắn đáng sợ thật… nhưng ta tin người sẽ không thua!”
Lam Thiên Kiệt siết chặt trận kỳ, giọng khàn khàn:
“Minh chủ, nếu hắn quay lại, chúng ta phải mạnh hơn bây giờ… Hắn là cơn bão quyền lực lớn nhất Thương Khung Thần Vực!”
Minh Nhật nắm chặt kiếm, khí thế trung kỳ bùng nổ, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng giữa đất trời đổ nát:
“Thần Huyết Chân Chủ, ngươi muốn trì hoãn? Được thôi! Nhưng lần sau gặp lại, ta sẽ khiến ngươi phải trả giá đắt! Loạn Tinh Thành không bao giờ sụp đổ – và ta, Huyền Nhật Đại Đế, sẽ là kẻ chôn vùi ngươi!”
"Đạo hữu nào đã cùng ta trải qua uy áp ngập trời của Thần Huyết Chân Chủ, muốn thấy Minh Nhật nghịch thiên vượt giới hạn hay muốn kẻ thù phá phong ấn tung hết sức mạnh, hãy ủng hộ tác giả một chén trà đá để ngọn lửa tiên hiệp cháy mãi!"
💰 STK: 0721000637501
🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat
🌍 Paypal: paypal.me/nhatnguyenminh94
🔥 Cảm ơn các đạo hữu đã đồng hành cùng ta trên con đường tiên hiệp đầy gian nan này. Mỗi chén trà đá là một nguồn động lực lớn lao, giúp ta viết nên những trận chiến kinh thiên động địa. Hẹn gặp lại ở chương sau, nơi Minh Nhật sẽ chuẩn bị đối đầu với Thần Huyết Chân Chủ, và âm mưu của kẻ thù sẽ dần lộ diện!