Loạn Tinh Thành chìm trong một màn sương mù mờ mịt sau trận chiến kinh thiên với Huyền Minh và Thiên Diệt, khói bụi từ đất đá vỡ vụn vẫn lơ lửng trong không gian như những linh hồn lạc lối, hòa lẫn với mùi máu tanh nồng nặc lan tỏa khắp mọi ngóc ngách, như một lời nguyền tử thần không thể xóa nhòa khỏi mảnh đất này. Tường thành cao ngàn trượng giờ đây phủ đầy những vết nứt sâu hoắm, dài hàng trăm mét, như những vết sẹo khổng lồ của một chiến thần già cỗi vừa trải qua trận chiến sinh tử, từng mảnh đá vỡ rơi xuống đất phát ra tiếng lạo xạo khô khốc. Ánh sáng từ Thanh Tâm Trận và Hồi Xuân Trận lấp lánh yếu ớt trong màn đêm, những tia sáng xanh biếc và trắng bạc xuyên qua màn sương, cố gắng xua tan tà khí còn sót lại từ Hắc Ngục Viễn Cổ, nhưng chỉ như những ngọn nến chập chờn trước cơn gió lạnh lẽo thổi qua từ Không Gian Loạn Lưu, mang theo tiếng rít sắc bén như tiếng gào thét của oan hồn đòi mạng. Dân chúng bên dưới, những bóng người nhỏ bé trong bộ giáp rách nát hoặc áo vải thô sơ, lặng lẽ cúi đầu sửa chữa những ngôi nhà đổ nát, dựng lại những bức tường thành đã bị hủy hoại, tiếng búa gõ vào đá vang lên đều đặn nhưng yếu ớt, như nhịp tim của một kẻ sắp kiệt sức.
Nguyễn Minh Nhật đứng hiên ngang trên ngọn tháp cao nhất của Loạn Tinh Thành, thân hình cao lớn bất động như ngọn núi giữa đất trời đổ nát, Mạt Nhật Thần Kiếm cắm sâu xuống nền đá lạnh lẽo, kiếm quang đỏ đen tỏa ra nhè nhẹ, chiếu sáng khuôn mặt đầy vết máu khô và bụi bẩn của hắn, đôi mắt sâu thẳm lóe lên sát ý không khuất phục, như ngọn lửa địa ngục cháy mãi không tắt giữa bóng tối bao trùm. Huyền Nhật Chân Hỏa cháy âm ỉ quanh người, ngọn lửa đỏ đen hòa quyện với ánh vàng rực của Thái Dương Thần Hỏa, từng luồng linh khí nóng rực bốc lên như khói, tạo thành một vòng tròn bảo vệ quanh hắn, khí thế Đại Đế Cảnh trung kỳ lan tỏa mạnh mẽ đến mức linh khí xung quanh rung động nhè nhẹ, tạo thành những cơn sóng nhỏ lan ra khắp chiến trường, xua tan phần nào tà khí còn sót lại trong không gian. Áo choàng đen rách rưới tung bay trong gió, để lộ những vết thương đã khô máu trên vai và ngực, nhưng không làm giảm đi khí thế bất khuất của hắn. Hắn nhìn về phía chân trời, nơi xa giá của Thần Huyết Chân Chủ đã biến mất trong màn sương đỏ đen, ánh mắt lạnh lẽo như băng giá ngàn năm, nhưng sâu trong lòng trào dâng một cảm giác quyết tâm mãnh liệt, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng giữa không gian tĩnh lặng, át cả tiếng gió rít và tiếng đất đá lạo xạo:
“Thần Huyết Chân Chủ… ngươi là cơn ác mộng của Thương Khung Thần Vực, một kẻ khiến cả thiên địa run rẩy chỉ bằng một cái vung tay. Nhưng ta, Nguyễn Minh Nhật – Huyền Nhật Đại Đế – thề rằng sẽ không bao giờ cúi đầu trước ngươi! Dù ngươi mạnh đến đâu, ta sẽ tìm cách vượt qua ngươi – Loạn Tinh Thành sẽ không sụp đổ dưới tay ngươi, và ta sẽ khiến ngươi phải trả giá bằng máu!”
Huyết Ma Lão Nhân đứng cách đó không xa, thân hình gầy gò nhưng vẫn toát lên khí thế của một chiến binh lão luyện, trường đao đỏ máu cắm sâu xuống đất, lưỡi đao rung lên nhè nhẹ như còn lưu giữ sát khí từ trận chiến trước, phát ra tiếng kêu trầm thấp như tiếng gầm của dã thú bị thương. Mái tóc trắng rối bời tung bay trong gió lạnh, khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn run lên nhè nhẹ, đôi mắt đỏ rực lóe lên tia kính nể xen lẫn sợ hãi, giọng khàn khàn pha lẫn lo lắng vang lên giữa không gian:
“Minh chủ, uy áp của Thần Huyết Chân Chủ như cơn sóng ngầm cuốn trôi mọi thứ… Lão phu từng nghe danh hắn từ khi hắn thoát ra từ Hắc Ngục Viễn Cổ, một kẻ khiến Không Gian Loạn Lưu rung chuyển, các thế lực lớn trong Thương Khung Thần Vực đổ về đây chỉ để thăm dò ý đồ của hắn. Nhưng hôm nay tận mắt chứng kiến, chỉ một bàn tay từ xa giá đã khiến lão phu cảm thấy thần hồn run rẩy, như đứng trước một ngọn núi không thể vượt qua. Chúng ta phải làm gì để đối phó với một kẻ như vậy?”
Linh Dao Thánh Nữ đứng bên cạnh, thân hình mỏng manh trong bộ bạch y rách nát, đôi tay run rẩy nắm chặt Thánh Linh Ngọc Trượng, ánh sáng trắng bạc yếu ớt tỏa ra từ đầu trượng, chiếu lên khuôn mặt nhợt nhạt đầy vết bụi, đôi mắt trong veo lóe lên tia sợ hãi xen lẫn hy vọng, như một bông hoa sen mong manh giữa chiến trường đổ nát. Vết thương trên vai nàng vẫn còn rỉ máu nhè nhẹ, từng giọt đỏ thẫm rơi xuống đất, hòa vào vũng máu khô dưới chân, nhưng nàng vẫn cố đứng thẳng, giọng run run nhưng tràn đầy niềm tin:
“Minh chủ, khi xa giá của Thần Huyết Chân Chủ xuất hiện, ta cảm thấy như cả thiên địa đều bị đè nén, như thể thần hồn ta sắp tan rã dưới uy áp của hắn… Hắn không cần ra tay, chỉ đứng đó thôi đã đủ khiến ta muốn quỳ xuống. Nhưng ta tin người – người đã dẫn chúng ta vượt qua bao nguy nan, lần này cũng sẽ tìm ra cách, đúng không?”
Lam Thiên Kiệt, thủ lĩnh Thiên Vân Tông, đứng phía sau, trận kỳ xanh biếc trong tay rung lên nhè nhẹ, phát ra tiếng kêu trầm thấp như tiếng gió thổi qua rừng sâu, mái tóc đen rối bời tung bay trong gió, khuôn mặt góc cạnh đầy vết sẹo lóe lên tia kinh hãi nhưng vẫn giữ vẻ kiên định, giọng khàn khàn trầm thấp vang lên:
“Minh chủ, ta từng nghe các trưởng lão trong tông môn kể rằng Thần Huyết Chân Chủ là một truyền thuyết sống – kẻ khiến Không Gian Loạn Lưu rung chuyển khi thoát ra từ Hắc Ngục Viễn Cổ, kéo theo cơn bão quyền lực cuốn cả Thương Khung Thần Vực vào hỗn loạn. Các thế lực lớn đổ về Loạn Tinh Thành không chỉ vì chúng ta, mà vì họ sợ hắn – sợ sức mạnh mà hắn chưa từng bộc lộ hết. Hôm nay, chỉ một bàn tay từ xa giá đã khiến chúng ta suýt không chống đỡ nổi… Hắn là một ngọn núi, còn chúng ta chỉ như cát bụi trước mặt hắn!”
Thiên Cổ Lão Nhân, thân hình gầy gò run rẩy trong bộ áo bào xám rách rưới, đôi tay khô héo nắm chặt một cuộn phù văn cổ xưa đã ngả vàng, đôi mắt mờ đục nhưng lóe lên tia sáng trí tuệ, giọng yếu ớt nhưng đầy chắc chắn vang lên như tiếng vọng từ thời đại xa xưa:
“Minh chủ, lão phu từng đọc trong cổ thư của Viễn Cổ Tông rằng Loạn Tinh Thành không chỉ là một thành trì đơn thuần – nó từng là trung tâm của một trận chiến cổ xưa, nơi các cường giả đỉnh cao đối đầu với một thế lực tà ác kinh hồn, mạnh mẽ đến mức cả thiên đạo cũng phải cúi đầu. Dưới lòng đất này có thể ẩn giấu bí mật – một bảo vật cổ xưa, một di tích từ thời đại hỗn loạn, hay thậm chí là manh mối về kẻ như Thần Huyết Chân Chủ. Nếu chúng ta tìm được nó, có lẽ chúng ta sẽ có hy vọng chống lại hắn!”
Minh Nhật không đáp ngay, ánh mắt vẫn hướng về phía chân trời, nơi những đám mây đen dày đặc vẫn cuồn cuộn như báo hiệu một cơn bão lớn hơn sắp giáng xuống. Linh khí trong cơ thể hắn rung động nhè nhẹ, đan điền nóng rực như cảm nhận được dư âm của uy áp kinh hồn từ Thần Huyết Chân Chủ, từng luồng linh khí đỏ đen xoáy tròn quanh người, hòa quyện với Huyền Nhật Chân Hỏa, tạo thành một vòng tròn bảo vệ rực cháy. Hắn nắm chặt Mạt Nhật Thần Kiếm, kiếm quang đỏ đen bùng cháy dữ dội hơn, như ngọn lửa địa ngục muốn thiêu rụi mọi áp lực vô hình còn sót lại trong không gian, giọng trầm ổn vang lên, mạnh mẽ như sấm rền giữa đất trời:
“Các vị nói đúng – Thần Huyết Chân Chủ không phải kẻ chúng ta có thể xem thường. Hắn mạnh, mạnh hơn bất kỳ kẻ nào ta từng đối mặt – chỉ một bàn tay từ xa giá đã khiến ta phải lùi lại, khiến linh khí trong cơ thể ta rung động như muốn tan rã. Nhưng ta không sợ hắn! Ta nhận ra một điều: sức mạnh của hắn chưa trọn vẹn. Khi hắn xuất hiện, khí tức của hắn dao động nhè nhẹ, như thể có thứ gì đó kìm hãm hắn – có lẽ là phong ấn từ Hắc Ngục Viễn Cổ. Hắn đang trì hoãn, và đó là cơ hội của chúng ta! Ta triệu tập mọi người đến đại điện ngay bây giờ – chúng ta cần củng cố liên minh, sửa chữa Loạn Tinh Thành, và tìm cách mạnh lên trước khi hắn quay lại!”
Đại điện trung tâm Loạn Tinh Thành nằm sâu trong lòng thành trì, được bao bọc bởi những bức tường đá cao ngất khắc đầy phù văn cổ xưa, mỗi nét khắc như nhịp đập của một sinh mệnh từ thời đại hỗn loạn, tỏa ra linh khí nhè nhẹ nhưng đầy áp lực. Ánh sáng từ Thanh Tâm Trận chiếu lên những vết nứt sâu hoắm trên tường, tạo thành những vệt sáng xanh biếc yếu ớt, như những mạch máu sống động cố gắng duy trì sự sống cho nơi này, trong khi Hồi Xuân Trận phát ra ánh sáng trắng bạc mờ nhạt, len lỏi qua những khe hở trên mái vòm, chiếu sáng từng hạt bụi lơ lửng trong không khí. Không khí trong đại điện nặng nề, mùi khói bụi và máu khô vẫn thoảng qua, hòa lẫn với tiếng gió rít từ những khe hở, tạo thành một bản nhạc kỳ bí khiến thần hồn không khỏi run rẩy. Một bàn đá lớn hình tròn đặt giữa đại điện, bề mặt đầy vết nứt và vết máu khô, xung quanh là các ghế đá lạnh lẽo khắc hình rồng cổ xưa, nơi các thủ lĩnh liên minh đang ngồi: Huyết Ma Lão Nhân, Linh Dao Thánh Nữ, Lam Thiên Kiệt và Thiên Cổ Lão Nhân, mỗi người mang một vẻ mặt khác nhau – lo lắng, sợ hãi, nhưng vẫn đặt niềm tin tuyệt đối vào Minh Nhật.
Minh Nhật đứng giữa đại điện, Mạt Nhật Thần Kiếm cắm sâu xuống nền đá trước mặt, kiếm quang đỏ đen tỏa ra như ngọn lửa địa ngục, chiếu sáng khuôn mặt kiên định của hắn, đôi mắt sâu thẳm lóe lên sát ý và quyết tâm cháy bỏng. Khí thế Đại Đế Cảnh trung kỳ bùng nổ dữ dội, lan tỏa khắp không gian, khiến linh khí trong đại điện rung động nhè nhẹ, từng luồng sóng đỏ đen lan ra từ người hắn, đối chọi với tà khí còn sót lại, át đi phần nào cảm giác bất an đang bao trùm. Hắn nhìn quanh, ánh mắt sắc bén như lưỡi kiếm quét qua từng thủ lĩnh, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng, át cả tiếng gió rít từ bên ngoài:
“Các vị, chúng ta vừa trải qua một trận chiến sinh tử với Huyền Minh và Thiên Diệt – hai hậu kỳ Đại Đế Cảnh đã suýt lấy mạng chúng ta. Nhưng kẻ thù thực sự – Thần Huyết Chân Chủ – mới chỉ cho chúng ta thấy một góc nhỏ của sức mạnh. Hắn mạnh, mạnh hơn bất kỳ kẻ nào ta từng đối mặt – chỉ một bàn tay từ xa giá đã khiến ta phải lùi lại mười lăm bước, khiến linh khí trong đan điền ta rung động như muốn tan rã. Nhưng ta không sợ hắn! Hắn chưa tung hết sức – khi hắn xuất hiện, ta cảm nhận được khí tức của hắn dao động, như thể một phần lực lượng bị phong ấn sâu trong cơ thể hắn, chưa thể giải phóng. Hắn đang chờ đợi điều gì đó – có lẽ là để phá phong ấn từ Hắc Ngục Viễn Cổ. Chúng ta không thể ngồi chờ chết! Chúng ta có thời gian – và ta sẽ dùng thời gian này để mạnh lên, để bảo vệ Loạn Tinh Thành, để khiến hắn phải quỳ dưới kiếm ta!”
Huyết Ma Lão Nhân gật đầu, bàn tay già nua siết chặt cán đao, trường đao đỏ máu rung lên nhè nhẹ, phát ra tiếng kêu trầm thấp như tiếng gầm của dã thú, sát khí đỏ máu bùng cháy quanh người, giọng khàn khàn nhưng đầy quyết tâm:
“Minh chủ nói đúng! Lão phu cũng cảm nhận được – khí tức của Thần Huyết Chân Chủ không ổn định, như thể có thứ gì đó kìm hãm hắn. Nếu hắn chưa tung hết sức, chúng ta vẫn còn cơ hội! Lão phu đề nghị củng cố phòng thủ ngay lập tức – sửa chữa tường thành, tuần tra biên giới, không để bất kỳ kẻ nào từ Huyết Thần Điện lọt vào!”
Linh Dao Thánh Nữ run rẩy đứng dậy, Thánh Linh Ngọc Trượng trong tay tỏa ra ánh sáng trắng bạc yếu ớt, chiếu lên khuôn mặt nhợt nhạt của nàng, đôi mắt trong veo lóe lên tia hy vọng, giọng run run nhưng tràn đầy niềm tin:
“Minh chủ, ta không biết chúng ta có thể làm gì trước một kẻ như Thần Huyết Chân Chủ… Nhưng ta tin người! Nếu người nói chúng ta có cơ hội, ta sẽ dốc hết sức để giúp người! Ta đề nghị kích hoạt lại Hồi Xuân Trận toàn lực, chữa lành cho dân chúng và binh sĩ, để họ sẵn sàng cho trận chiến tiếp theo!”
Lam Thiên Kiệt nhíu mày, trận kỳ xanh biếc trong tay rung lên nhè nhẹ, phát ra tiếng kêu trầm thấp như tiếng gió thổi qua rừng sâu, ánh mắt lóe lên tia sáng, giọng trầm thấp nhưng đầy kiên định:
“Minh chủ, nếu Thần Huyết Chân Chủ đang trì hoãn, chúng ta cũng không thể ngồi yên. Nhưng làm sao chúng ta đuổi kịp một kẻ mà chỉ một đòn đã khiến cả Loạn Tinh Thành rung chuyển? Chúng ta cần thứ gì đó mạnh hơn – một bảo vật, một bí thuật, hay một cơ duyên nào đó! Ta sẽ dẫn người sửa chữa Thiên Vân Huyền Kiếm Trận quanh thành, tăng cường phòng ngự!”
Thiên Cổ Lão Nhân vuốt chòm râu trắng, đôi mắt mờ đục lóe lên tia sáng trí tuệ, giọng yếu ớt nhưng đầy chắc chắn, như tiếng vọng từ thời đại xa xưa:
“Lão phu từng đọc trong cổ thư của Viễn Cổ Tông rằng Loạn Tinh Thành từng là trung tâm của một trận chiến cổ xưa, nơi các cường giả đỉnh cao đối đầu với một thế lực tà ác kinh hồn, mạnh mẽ đến mức cả thiên đạo cũng phải cúi đầu. Dưới lòng đất này có thể ẩn giấu bí mật – một bảo vật cổ xưa, một di tích từ thời đại hỗn loạn, hay thậm chí là manh mối về Thần Huyết Chân Chủ. Nếu chúng ta tìm được nó, có lẽ chúng ta sẽ có hy vọng chống lại hắn! Lão phu sẽ nghiên cứu thêm cổ thư, tìm manh mối cụ thể!”
Minh Nhật gật đầu, ánh mắt lóe lên tia quyết tâm cháy bỏng, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng khắp đại điện, như sấm rền giữa đất trời:
“Thiên Cổ Lão Nhân nói không sai! Ta cũng cảm nhận được – uy áp của Thần Huyết Chân Chủ mạnh mẽ, nhưng không trọn vẹn. Hắn đang chờ đợi điều gì đó – có lẽ là để phá phong ấn từ Hắc Ngục Viễn Cổ. Chúng ta không thể ngồi chờ chết! Từ hôm nay, chúng ta sẽ củng cố phòng thủ, sửa chữa trận pháp, chữa lành dân chúng, và tìm kiếm manh mối về những bảo vật cổ xưa. Nếu có thứ gì đó dưới Loạn Tinh Thành, ta sẽ đào nó lên – dù phải đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào! Các vị, hãy chuẩn bị – chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua, và Thần Huyết Chân Chủ sẽ phải trả giá!”
Các thủ lĩnh đồng loạt đứng dậy, ánh mắt lóe lên tia hy vọng xen lẫn quyết tâm cháy bỏng. Huyết Ma Lão Nhân giơ trường đao, sát khí đỏ máu bùng cháy dữ dội, giọng khàn khàn:
“Lão phu sẽ dẫn người sửa chữa tường thành và tuần tra biên giới! Không kẻ nào từ Huyết Thần Điện được phép lọt vào!”
Linh Dao nắm chặt Thánh Linh Ngọc Trượng, ánh sáng trắng bạc bùng cháy dữ dội hơn, giọng run run nhưng đầy kiên định:
“Ta sẽ kích hoạt lại Hồi Xuân Trận toàn lực, chữa lành cho dân chúng và binh sĩ. Minh chủ, người cứ yên tâm tìm kiếm cơ duyên!”
Lam Thiên Kiệt vung trận kỳ, ánh sáng xanh biếc lan tỏa, giọng trầm thấp:
“Ta sẽ sửa chữa Thiên Vân Huyền Kiếm Trận, tăng cường phòng ngự quanh thành! Minh chủ, cứ giao việc này cho ta!”
Thiên Cổ Lão Nhân siết chặt cuộn phù văn, giọng yếu ớt nhưng đầy quyết tâm:
“Lão phu sẽ nghiên cứu cổ thư, tìm manh mối về bí mật dưới lòng đất! Minh chủ, chúng ta sẽ không thua!”
Minh Nhật nhìn quanh, khóe miệng nhếch lên nụ cười hiếm hoi, ánh mắt lóe lên tia sáng kiên định, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng:
“Tốt! Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua – Thần Huyết Chân Chủ muốn hủy diệt chúng ta? Ta sẽ khiến hắn phải quỳ dưới kiếm ta! Hãy bắt đầu ngay bây giờ!”
💥 [Khu vực kêu gọi ủng hộ - giữa cao trào] 💥
"Đạo hữu nào đang sục sôi trước trận chiến kịch liệt và bí ẩn dưới Loạn Tinh Thành, muốn thấy Minh Nhật biến lối vào thành cơ duyên hay muốn Huyết Thần Điện tung hết sức mạnh, hãy ủng hộ tác giả một chén trà đá để ngòi bút thêm sắc bén, trận chiến thêm khốc liệt!"
💰 STK: 0721000637501
🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat
🌍 Paypal: paypal.me/nhatnguyenminh94
(Ủng hộ càng nhiều, cơ hội chứng kiến Minh Nhật đối đầu Thần Huyết Chân Chủ càng gần! 😎)
Nhưng ngay khi cuộc họp vừa kết thúc, khi các thủ lĩnh chuẩn bị rời đại điện để thực hiện nhiệm vụ, bầu trời Loạn Tinh Thành đột nhiên rung chuyển dữ dội, mây đen dày đặc từ phía đông thành cuồn cuộn kéo đến như một tấm màn tử thần phủ xuống thiên địa, mang theo một luồng sát khí ngập trời bùng nổ như cơn sóng thần cuốn trôi mọi thứ. Năm bóng người áo đen lao ra từ màn sương mù dày đặc, khí thế Đại Đế Cảnh sơ kỳ bùng cháy dữ dội, mỗi kẻ cầm một thanh huyết đao đỏ rực dài ba trượng, lưỡi đao tỏa ra ánh sáng đỏ thẫm như máu tươi vừa nhuộm, phát ra tiếng rít sắc bén như tiếng gầm của dã thú đói khát. Sát khí từ năm kẻ hòa quyện thành một cơn sóng máu khổng lồ cao ngàn trượng, mang theo uy áp kinh hồn lao thẳng về phía đại điện trung tâm, phá vỡ không gian thành từng mảnh vụn, đất đá xung quanh tan rã thành tro bụi chỉ trong chớp mắt.
Tên đứng đầu, khuôn mặt ẩn sau mặt nạ xương trắng khắc đầy phù văn đỏ rực, đôi mắt đỏ thẫm lóe lên sát ý kinh hồn như hai ngọn lửa địa ngục, giơ huyết đao lên cao, giọng khàn khàn như tiếng gầm của dã thú vang vọng giữa đất trời:
“Nguyễn Minh Nhật, nhận lệnh từ Huyết Thần Điện – hôm nay là ngày chết của ngươi! Thần Huyết Chân Chủ đã ra lệnh – Loạn Tinh Thành sẽ thành tro bụi!”
Minh Nhật phản ứng nhanh như chớp, ánh mắt lạnh lẽo lóe lên sát ý kinh hồn, Huyền Nhật Trảm Thiên bùng nổ từ Mạt Nhật Thần Kiếm, kiếm quang đỏ đen hóa thành lưỡi kiếm ngàn trượng lao ra như ngọn lửa địa ngục đối đầu tử thần, mang theo uy áp kinh hồn đối đầu trực diện với cơn sóng máu khổng lồ. Tiếng nổ kinh thiên vang lên, không gian nứt vỡ thành từng mảnh vụn, cơn sóng máu tan rã trong chớp mắt, hóa thành ngàn giọt máu rơi xuống đất như cơn mưa đỏ rực, nhưng năm sát thủ không hề nao núng, đồng loạt lao tới như năm tia chớp đỏ rực xuyên qua màn sương, Huyết Ma Thiên Trảm bùng nổ từ năm thanh huyết đao, ngàn mũi kiếm máu lao ra như cơn mưa tử thần, mỗi mũi kiếm mang sức mạnh hủy diệt kinh hồn, dài hàng trăm trượng, nhắm thẳng vào Minh Nhật và các thủ lĩnh trong đại điện, phá vỡ không gian thành ngàn mảnh như mạng nhện lan rộng.
Huyết Ma Lão Nhân gầm lên, sát khí đỏ máu bùng cháy dữ dội quanh người như ngọn lửa địa ngục, trường đao giơ cao, Huyết Ma Diệt Thiên Trảm bùng nổ, lưỡi đao đỏ máu hóa thành ngàn mũi kiếm lao ra như cơn lốc tử thần, đối đầu trực diện với một phần mũi kiếm máu từ sát thủ. Tiếng nổ vang vọng, không gian tan rã, lưỡi đao và mũi kiếm va chạm dữ dội, tạo thành những cơn sóng xung kích lan tỏa ra ngoài, cuốn bay đất đá và bụi bặm trong đại điện. Huyết Ma Lão Nhân lùi lại ba bước, máu tươi rỉ ra từ khóe miệng, trường đao rung lên dữ dội, nhưng ánh mắt vẫn cháy bỏng sát ý, hét lớn:
“Muốn giết Minh chủ? Qua xác lão phu trước đã! Tụi bay chỉ là đám chó săn của Huyết Thần Điện!”
Linh Dao Thánh Nữ giơ Thánh Linh Ngọc Trượng, Thánh Linh Thiên Quang sáng rực như mặt trời giữa đêm đen, ánh sáng trắng bạc hóa thành ngàn cánh hoa hư ảo bay lượn trong không gian, mỗi cánh hoa mang theo linh khí tinh khiết lao thẳng vào một nhóm mũi kiếm máu. Tiếng nổ nhỏ vang lên liên tục như pháo hoa nổ giữa trời đêm, cánh hoa trắng bạc đối đầu với mũi kiếm máu, ánh sáng và bóng tối va chạm dữ dội, từng cánh hoa tan rã trong sát khí đỏ rực, nhưng vẫn chặn được một phần công kích. Linh Dao lùi lại năm bước, máu tươi rỉ ra từ khóe miệng, Thánh Linh Hồi Xuân Trận rung chuyển dữ dội, ánh sáng trắng bạc yếu đi rõ rệt, giọng run run nhưng đầy kiên định:
“Minh chủ… ta sẽ không để chúng chạm đến người! Dù phải chết, ta cũng sẽ bảo vệ người!”
Lam Thiên Kiệt vung trận kỳ xanh biếc, mái tóc rối bời tung bay trong gió, Thiên Vân Huyền Kiếm Trận bùng nổ dữ dội, ngàn lưỡi kiếm ánh sáng xanh biếc lao ra như cơn mưa kiếm từ cửu thiên, mỗi lưỡi kiếm dài hàng trăm trượng, mang theo uy áp kinh hồn đối đầu với một nhóm mũi kiếm máu khác. Tiếng nổ kinh thiên vang lên, lưỡi kiếm ánh sáng va chạm với mũi kiếm máu, không gian nứt vỡ thành từng mảnh, tạo thành những cơn sóng xung kích cuốn bay mọi thứ trong phạm vi trăm trượng. Lam Thiên lùi lại mười bước, máu tươi phun ra như suối, trận kỳ trong tay rung lên dữ dội, ánh mắt mờ đi nhưng vẫn kiên định, giọng khàn khàn:
“Minh chủ… ta sẽ bảo vệ người! Thiên Vân Tông không bao giờ bỏ rơi liên minh!”
Thiên Cổ Lão Nhân, thân hình gầy gò run rẩy, đôi tay khô héo kết ấn liên tục với chút sức lực cuối cùng, Viễn Cổ Phù Văn Trận hiện ra, ngàn phù văn vàng rực bay ra từ tay áo, hóa thành một tấm khiên khổng lồ cao trăm trượng đối đầu với mũi kiếm máu còn lại. Tiếng nổ vang vọng, phù văn tan rã trong sát khí đỏ rực, từng mảnh vàng rực rơi xuống đất như mưa ánh sáng, Thiên Cổ lùi lại mười bước, phun máu tươi nhuộm đỏ đất đá, thân hình ngã quỵ xuống nền đại điện, nhưng ánh mắt vẫn hướng về Minh Nhật, giọng yếu ớt gần như tắt thở:
“Minh chủ… đừng để chúng thắng… Lão phu tin người…”
Minh Nhật đứng giữa đại điện, ánh mắt lạnh lẽo lóe lên sát ý kinh hồn như ngọn lửa địa ngục bùng cháy, Huyền Nhật Diệt Thế Kiếm bùng nổ dữ dội, kiếm quang đỏ đen dung hợp Trảm Thiên và Thiên Uy Trảm, hóa thành một vòng xoáy khổng lồ đường kính ngàn trượng lao ra như ngọn lửa địa ngục đối đầu tử thần, mang theo uy áp kinh hồn quét qua không gian. Vòng xoáy đỏ đen xoáy tròn dữ dội, thiêu rụi ngàn mũi kiếm máu trong chớp mắt, lao thẳng vào năm sát thủ với sức mạnh hủy diệt không gì cản nổi. Tiếng nổ kinh thiên vang lên, không gian tan rã thành tro bụi, ba sát thủ bị kiếm quang chém nát ngay lập tức, thân hình hóa thành vũng máu rơi xuống đất, tóe ra như cơn mưa đỏ rực, nhưng tên đứng đầu và một kẻ khác kịp lùi lại, huyết đao giơ cao, Huyết Ma Vô Tận Trảm bùng nổ, cơn sóng máu cao ngàn trượng lao tới như ngọn sóng thần tử thần, mang theo sát khí ngập trời phá vỡ không gian thành ngàn mảnh.
Minh Nhật giậm chân, Huyền Nhật Thiên Đạp bùng nổ dữ dội, mặt đất nứt vỡ ngàn dặm, từng mảnh đá lớn bay tung tóe trong không gian, uy áp kinh hồn hóa thành cơn sóng đỏ đen đối đầu trực diện với cơn sóng máu. Tiếng nổ vang vọng như sấm rền giữa đất trời, không gian tan rã thành tro bụi, cơn sóng máu bị nghiền nát trong chớp mắt, hóa thành ngàn giọt máu rơi xuống đất, nhưng tên sát thủ đứng đầu không dừng lại, lao tới như tia chớp đỏ rực, huyết đao chém mạnh xuống nền đá đại điện với toàn bộ sức lực, tạo ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, phá vỡ lớp đá dày hàng chục trượng, để lộ một lối vào bí mật dẫn xuống lòng đất sâu thẳm. Một hố sâu khổng lồ hiện ra giữa đại điện, từ bên dưới tỏa ra linh khí cổ xưa nồng đậm, hòa lẫn với ánh sáng đỏ thẫm yếu ớt, như nhịp đập của một sinh mệnh từ thời đại xa xưa.
Tên sát thủ cười lớn, giọng khàn khàn vang vọng giữa tiếng đất đá rơi:
“Nguyễn Minh Nhật, ngươi mạnh, nhưng hôm nay ta chỉ là kẻ thăm dò! Huyết Thần Điện sẽ sớm quay lại – và Thần Huyết Chân Chủ sẽ nghiền nát ngươi!”
Minh Nhật lao tới như tia chớp đỏ đen, Huyền Nhật Thần Tước bùng nổ, nắm đấm đỏ đen mang sức mạnh hủy diệt diện rộng lao thẳng vào tên sát thủ, xuyên qua ngực hắn trong tiếng nổ vang vọng, máu tươi phun ra như suối, thân hình ngã quỵ, hóa thành tro bụi trong ngọn lửa đỏ đen. Hắn đứng giữa đại điện đổ nát, máu tươi từ các thủ lĩnh nhuộm đỏ đất đá xung quanh, ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống lối vào bí mật, lóe lên tia kinh ngạc xen lẫn quyết tâm cháy bỏng, giọng trầm mạnh mẽ vang lên:
“Dưới Loạn Tinh Thành… có bí mật gì sao? Thần Huyết Chân Chủ, ngươi muốn thăm dò ta? Được thôi – ta sẽ biến thứ này thành vũ khí chống lại ngươi!”
Huyết Ma Lão Nhân từ từ đứng dậy, máu tươi chảy dài từ khóe miệng, trường đao chống xuống đất, giọng khàn khàn:
“Minh chủ… lối vào này… có thể là cơ hội của chúng ta!”
Linh Dao run rẩy đứng lên, Thánh Linh Ngọc Trượng rung lên nhè nhẹ, ánh mắt lóe lên tia hy vọng:
“Minh chủ… ta cảm nhận được linh khí cổ xưa từ bên dưới… Có lẽ Thiên Cổ Lão Nhân nói đúng!”
Lam Thiên Kiệt siết chặt trận kỳ, giọng yếu ớt nhưng đầy quyết tâm:
“Minh chủ, chúng ta phải xuống đó… Đây có thể là hy vọng duy nhất!”
Minh Nhật nhìn quanh, khí thế trung kỳ bùng nổ, giọng trầm mạnh mẽ vang vọng giữa đại điện đổ nát:
“Tốt! Chúng ta sẽ xuống đó – nếu đây là bí mật của Loạn Tinh Thành, ta sẽ biến nó thành sức mạnh để nghiền nát Thần Huyết Chân Chủ!”
"Đạo hữu nào đã cùng ta trải qua uy áp ngập trời của Thần Huyết Chân Chủ, muốn thấy Minh Nhật nghịch thiên vượt giới hạn hay muốn kẻ thù phá phong ấn tung hết sức mạnh, hãy ủng hộ tác giả một chén trà đá để ngọn lửa tiên hiệp cháy mãi!"
💰 STK: 0721000637501
🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat
🌍 Paypal: paypal.me/nhatnguyenminh94
🔥 Cảm ơn các đạo hữu đã đồng hành cùng ta trên con đường tiên hiệp đầy gian nan này. Mỗi chén trà đá là một nguồn động lực lớn lao, giúp ta viết nên những trận chiến kinh thiên động địa. Hẹn gặp lại ở chương sau, nơi Minh Nhật sẽ chuẩn bị đối đầu với Thần Huyết Chân Chủ, và âm mưu của kẻ thù sẽ dần lộ diện!