Để Xem Ai Mới Là Người Trà Xanh Hơn!

Chương 9



Nữ nhi Lưu Minh Nguyệt của Lưu Hàn Lâm, người vừa bị nàng ta và Chu Hoàng làm mất mặt là người đầu tiên nhảy ra châm biếm.

"Còn tự xưng là tài nữ cuồng sĩ, hóa ra chỉ là kẻ tiẻu nhân nhặt nhạnh lời người khác!"

"Đáng cười thay, bắt chước người khác mà còn sai, thật đáng cười."

Bị chọc trúng điểm đau, Thẩm Liễu Nhứ lập tức nổi giận: "Ngươi có ý gì, ta thấy ngươi chẳng biết gì về thơ văn, ghen tỵ với ta nên mới vu khống như vậy."

"Ta vu khống ư?" Lưu Minh Nguyệt cười lạnh, bảo nha hoàn lấy ra một cuốn "Cổ Kim Thi Tuyển".

"Bài thơ ngươi vừa làm, sao lại nằm trong sách này, là tác phẩm của một thi nhân tên Sầm Tham?"

"Toàn bài có tên 'Bạch Tuyết Ca Tống Vũ Phán Quan Quy Kinh', câu 'Hốt như nhất dạ xuân phong lai, thiên thụ vạn thụ lê hoa khai' hoàn toàn không phải ca ngợi hoa lê, mà là vịnh tuyết từ, dùng 'Thiên thụ vạn thụ lê hoa khai' để hình dung tuyết phủ nặng trĩu cành, trắng xóa một vùng!"

Nghe đến tên Sầm Tham, Thẩm Liễu Nhứ hoảng hốt, tự dâng cán d.a.o cho người khác, ánh mắt trốn tránh.

Lưu Minh Nguyệt làm sao không nhìn ra, tất nhiên là tiếp tục truy đánh kẻ đã rơi xuống nước: "Còn câu 'Đền đáp ơn vua lo việc lớn' kia là từ bài 'Phá Trận Tử' của Tân Khí Tật, còn 'Nâng chén mời trăng sáng' là từ 'Nguyệt Hạ Độc Chước' của Lý Bạch."

"Ngươi chỉ là một tiểu nhân chỉ biết sao chép, có tư cách gì tự xưng là tài nữ!"

"Ngươi nói bậy!" Thẩm Liễu Nhứ sốt ruột, "Ngươi đố kỵ tài làm thơ của ta, đố kỵ ta được Dự Vương điện hạ sủng ái, nên mới bịa ra cuốn sách này để hãm hại ta!"

Nàng ta đột nhiên chuyển mũi nhọn, chỉ thẳng vào mũi ta mắng: "Các ngươi đã thông đồng với nhau, có phải không!"

Ta vừa định mở miệng, một bóng hình thẳng như trúc xanh đã chắn trước mặt ta.

"Thơ của ngươi làm, lúc thì phóng túng không câu nệ, lúc thì uyển chuyển động lòng người, thực khiến ta khó tưởng tượng, phút trước còn 'Đôi tình bền lâu ít có được, há cần đâu sớm sớm chiều chiều', phút sau đã 'Đền đáp ơn vua lo việc lớn' rồi."

"Không biết Thẩm tiểu thư có thể giải đáp cho cô không?"

Thái tử Chu Toản liếc mắt nhìn qua, Chu Hoàng đang định tiến lên cầu xin thì bị ánh mắt hắn chấn nhiếp tại chỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

08

"Ta. . ." Thẩm Liễu Nhứ luống cuống.

Nàng ta chẳng qua dựa vào hệ thống mà làm càn, sau khi quyến rũ được Chu Hoàng, nàng ta nương tựa vào sự sủng ái của Chu Hoàng, chưa từng phải đối mặt với cơn cuồng phong thực sự.

Chu Toản là Thái tử đương triều, hơn nữa đã thay Thiên tử giám quốc được năm năm.

Hiện tại thân thể Thiên tử ngày một yếu, toàn bộ sự vụ trong triều đều do hắn giám sát.

Mọi người đều biết, trong vòng ba năm, Chu Toản nhất định sẽ lên ngôi.

Lẽ nào Thẩm Liễu Nhứ nghĩ rằng Chu Toản là kẻ ngu dễ lừa, đầu óc đơn giản như Chu Hoàng sao?

Hắn sẽ không vì một hai câu "mọi người bình đẳng" mà yêu say đắm một nữ nhân xuyên không.

Giờ đây Thẩm Liễu Nhứ chỉ bị Chu Toản hỏi chuyện đã toát mồ hôi lạnh.

Chu Toản bị trì hoãn lâu, giọng điệu có thêm phần không kiên nhẫn.

"Nếu Thẩm tiểu thư thật sự vô tội, cô ra cho ngươi một đề, nếu ngươi làm được, cô bảo đảm cho ngươi, nếu trong kinh thành còn ai dị nghị về ngươi, chính là chống đối với cô."

"Đề của cô rất đơn giản: Vật vị ngôn chi bất dự dã."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Thẩm Liễu Nhứ lập tức sững sờ.Hệ thống của nàng ta cũng chỉ là công cụ, có thể cung cấp cho nàng ta nhiều đạo cụ kỳ lạ, nhưng không thể thay nàng ta làm thơ.

Một đề đã khiến nàng ta bị hỏi đến cứng họng.

Ngược lại, Lưu Minh Nguyệt đứng một bên, đã chờ đợi cơ hội này từ lâu, nhanh chóng làm một bài thơ, văn phong quy củ, không nổi bật cũng không sai, nhưng so với Thẩm Liễu Nhứ nửa ngày không thốt ra nổi nửa chữ, thì đây đã có thể xem là tác phẩm rất rất tốt.

Đợi đủ thời gian một nén nhang, Thẩm Liễu Nhứ vẫn còn vò đầu bứt tai.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com