Thẩm Chiêu trở thành một người chồng mẫu mực trong một thời gian dài.
Tan làm là về nhà, các buổi tiệc tùng, tiếp khách đều từ chối được thì từ chối.
Anh ta dường như đã trở lại như trước kia.
Nhưng cả anh và tôi đều hiểu rằng, dưới vẻ bình yên ấy là những cơn sóng ngầm dữ dội.
Cuộc hôn nhân của chúng tôi như một lâu đài làm từ đường, nhìn thì lộng lẫy và đẹp đẽ, nhưng chỉ cần nhiệt độ bên ngoài tăng lên, nó sẽ mất đi hình dạng ban đầu.
Anh ta phải đi công tác.
Thẩm Chiêu đang chơi máy tính, khi tôi đang xếp vali, tiện miệng hỏi: “Lần này có mấy người đi cùng anh vậy?”
“Ba người chứ?” Anh ta hờ hững liệt kê danh sách, “Tiểu Ngô, Tiểu Triệu, Viên Chinh.”
Chữ “chứ” ấy rất vi diệu.
Ngày hôm sau khi anh ta lên đường, trong đám đông có thêm một người nữa là Hà Mẫn.
Thẩm Chiêu không giải thích, tôi cũng không hỏi.
Trước khi đi tôi chỉ hỏi: “Giáng sinh anh có thể về cùng em không?”
Anh ta hôn nhẹ lên má tôi: “Tất nhiên rồi.”
Hôm đó, tôi đến xem Linh Dương Chi chơi bóng rổ. Tôi có nhắn cho Thẩm Chiêu, nhưng anh ta cũng chỉ hờ hững đáp lại, dặn tôi chơi cho vui và xem xong thì về nhà sớm.
Lúc tôi đến, cậu ấy đã chơi bóng rổ xong rồi, tôi chỉ vuốt mái tóc đen vẫn còn ẩm của cậu ấy: “Lạnh thế này, sao không sấy khô đi?”
Cậu ấy vô tư vò đầu: “Nghĩ đến chị đang đợi, em ngồi không yên được.”
Đồng đội của cậu ấy đi qua, nháy mắt trêu: “Bạn gái à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Linh Dương Chi giả vờ nghiêm túc vẫy tay: “Đi đi, đừng nói bậy, đây là chị.”
Không cần giải thích thêm, đồng đội của cậu ấy hiểu ý, cười rồi rời đi.
Khi mọi người đi rồi, cậu ấy tiến lại gần tôi, tự mãn hỏi: “Hôm nay em có đẹp trai không?”
“Đẹp trai nhất sân!”
Linh Dương Chi cười tươi đến mức mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm, cậu ấy chạy đi mua hai cốc trà sữa.
Cốc trà sữa ấm áp đặt vào tay tôi, cậu ấy thừa cơ thử thách: “Có thể đổi hai cốc trà sữa lấy việc chị mời em xem phim ngày mai không?”
Tôi gửi ảnh cho Thẩm Chiêu: “Uống trà sữa của người ta rồi, ngày mai phải mời cậu bé xem phim.”
Thẩm Chiêu hiểu nhầm, chuyển thêm tiền cho tôi: “Trẻ con bây giờ đầu óc nhanh nhạy thật.”
Anh ấy còn dặn dò: “Đừng ăn quá nhiều đồ ăn vặt.”
“Vâng.”
Ngày trước Giáng sinh, Hà Mẫn đăng Weibo mới.
Một bức ảnh chụp chung có cả nam lẫn nữ.
Cô ta và Thẩm Chiêu ngồi cạnh nhau, tay của anh ta còn vắt qua lưng ghế phía sau cô ta, cùng nhìn vào ống kính, trên mặt đều nở nụ cười nhẹ.
Bài viết này cô ta còn đăng kèm một biểu cảm ngây ngô dễ thương, văn bản cũng viết có chút nũng nịu.
“Hạnh phúc lớn nhất của người làm công chính là được ăn uống ké của sếp.”
Dưới phần bình luận đều là các fan đều bày tỏ sự ngưỡng mộ còn khen cô ta là nữ cường nhân trong giới danh lợi.
Trong ảnh còn có rất nhiều người là cặp vợ chồng. Trước đây khi bàn bạc hợp đồng, tôi và Thẩm Chiêu cũng đã từng ăn uống rồi ký hợp đồng với họ. Mọi người đều rất quen thuộc với nhau.