Dệt Mây Hồng

Chương 5



Ta nhìn màn hình hiện đầy dòng chữ, chỉ khẽ cong môi cười nhẹ.

 

Triệu Tùng Trúc sau khi tan triều trở về, nhìn thấy một màn ấy, cười đầy hài lòng:

 

“Mạn Nhi trưởng thành rồi, hiểu chuyện rồi.”

 

Lại quay sang ta, dịu giọng:

 

“Vân nhi dịu dàng hiền thục của ta đã quay về rồi.”

 

Hắn lấy ra một cây trâm vàng, ngay trước mặt ta, đưa thẳng cho Bùi Tiểu Mạn:

 

“Mạn Nhi, thử xem, đây là kiểu dáng mới nhất của Trân Bảo Trai, ta thấy rất hợp với muội. Ta dùng số tiền tích cóp từ bổng lộc mua tặng muội đó. Sau này muội vào cung, cũng không thể quá đơn bạc.”

 

Hắn còn cố ý nhấn mạnh: “Ta dùng tiền tích cóp của mình.”

 

Ta cười, nhưng lòng đã lạnh bảy phần.

 

Dù đã biết rõ hắn là hạng người gì từ những lời “đạn mạc” kia, nhưng đối mặt với thực cảnh, lòng ta vẫn không khỏi chua xót, không cam lòng.

 

Năm ấy thành thân, ta từng ám chỉ hắn có thể vay tiền để mua vài món trang sức cho ra dáng, sau này ta dùng của hồi môn trả giúp, chỉ cần giữ thể diện cho ta là được.

 

Hắn khi đó lại gằn giọng:  

“Nam tử hán đại trượng phu, sao có thể tiêu tiền của thê tử?”

 

Thế mà bây giờ, mọi chi tiêu trong nhà đều dựa vào thêu phẩm và của hồi môn của ta, hắn lại ngang nhiên nói:  

“Ta dùng bổng lộc của mình” để tặng trâm cho người khác?

 

Sau khi cài trâm cho Bùi Tiểu Mạn, hắn mới tỏ ra có chút áy náy, quay sang ta:

 

“Bổng lộc ta có hạn, chỉ mua được một cây trâm. Vân nhi, đừng để bụng. Ngày mai ta đưa nàng đi chọn riêng.”

 

Bùi Tiểu Mạn chu môi làm nũng:

 

“Muội cũng muốn đi!”

 

Triệu Tùng Trúc cười bất đắc dĩ:

 

“Được được được… đều theo muội. Tẩu tẩu muội chẳng lẽ lại không quan tâm muội sao?”

 

*

 

【Cướp tác phẩm của nữ phụ đi dự tuyển, cướp luôn cả tiền đồ sáng lạn của nàng, giờ còn dùng tiền của nữ phụ mua đồ cho nữ chính?! Quá đáng thật rồi! Tác giả chắc chắn là tiểu tam!】

 

Đúng lúc ấy, có người gõ cửa.

 

Tẩu tẩu ta hớn hở bước vào, mặt mày rạng rỡ:

 

“Muội muội, chuyện vui lớn!”

 

Triệu Tùng Trúc còn mừng hơn cả ta:

 

“Có phải… Mạn Nhi trúng tuyển rồi?”

 

Tẩu tẩu nhướng mày nhìn hắn như nhìn kẻ lạ mặt, không thèm trả lời, quay sang kéo ta vào phòng trong.

 

“Này, muội xem cái gì đây!”

 

Tẩu tẩu mở lòng bàn tay — một ấn vàng của quan thất phẩm, khắc rõ mấy chữ:

 

Trịnh Tú Vân.

 

Trong triều, quan hàm nữ quan cao nhất của Thượng Công Cục là nữ quan phẩm ngũ, tiếp theo bỏ trống phẩm lục, rồi đến phẩm thất như Ti tư, Ti châm, Ti sắc, Ti ký.

 

“Hôm nay, Thượng Công Cục đã phái người đến trao ấn vàng cùng quan phục rồi. Chút nữa theo ta về nhận chức là được.”

 

Tẩu tẩu đến nhanh, đi cũng nhanh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Triệu Tùng Trúc còn chưa kịp mở miệng tra hỏi, thánh chỉ trong cung đã đến —  

phong Bùi Tiểu Mạn làm bát phẩm Điển chế.

 

Chức này chỉ là phó chức, phụ việc dưới bốn Ti chính.

 

Bùi Tiểu Mạn và Triệu Tùng Trúc mừng như điên, giữa phòng ôm chặt lấy nhau chẳng hề kiêng dè!

 

07

 

【Chúng ta hãy cùng chúc mừng Trịnh Tú Vân cô nương, đã thành công cải biến vận mệnh của mình!】

 

【Vỗ tay +10086 cái!】

 

【Thật tò mò không biết nữ chính sẽ có sắc mặt gì khi biết nữ phụ có chức quan còn cao hơn mình nữa! Hả hê thật sự!】

 

【Nhưng vẫn chưa đã tay, sao nữ phụ không lấy lại bức Phụng Hoàng Kê Ngô đồ của mình? Lại để nữ chính mang đi thi sao?】

 

【Có thể nữ phụ nghĩ nữ chính vào cung rồi cũng sớm bị lộ thôi. Đừng nóng, xem tiếp sẽ biết.】

 

*

 

Bà mẹ chồng vui mừng rạng rỡ:

 

“Mạn Nhi đỗ nữ quan rồi, nhà họ Bùi chúng ta cũng được thơm lây! Sắp tới Tùng Trúc cũng được vào triều làm quan lớn, phải tổ chức tiệc thật to! Phải đại yến linh đình! Tú Vân, con đi chợ mua vài món ngon rượu quý, đừng tiếc tiền, mời cả xóm đến cùng chung vui!”

 

Ta cúi đầu, ngoan ngoãn:

 

“Con dâu sẽ đi ngay.”

 

Không ngờ Bùi Tiểu Mạn gọi giật ta lại, cười tươi như hoa:

 

“Biểu tẩu, lúc nãy tẩu tẩu của tỷ nói nhà mẹ đẻ có chuyện vui, là chuyện gì vậy? Kể cho muội nghe với.”

 

Ta cong môi cười nhạt:

 

“À… là chuyện mừng biểu muội được vào cung làm nữ quan đó.”

 

Bùi Tiểu Mạn nhướn mày, không giấu nổi đắc ý:

 

“Thật vậy sao? Sao tỷ ấy không đích thân chúc mừng muội nhỉ? Hay là… tỷ ấy đang ghen tị?”

 

Triệu Tùng Trúc lộ vẻ khó xử, hiếm khi lên tiếng nhắc nhở:

 

“Mạn Nhi, đừng vô lễ với tỷ tỷ.”

 

Bùi Tiểu Mạn lại quay sang ta, nở nụ cười ngọt ngào mà đầy khiêu khích:

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

“Muội sắp vào cung rồi, tẩu giúp muội sắm trọn bộ dụng cụ thêu Tô thêu đi nhé?”

 

Triệu Tùng Trúc ho khẽ một tiếng:

 

“Để ta cầm tiền, dắt Mạn Nhi đi mua là được.”

 

“Được thôi.”

 

Ta gật đầu ngoan ngoãn.

 

“Đừng buồn, lần sau thi tuyển nữ quan, chắc nàng sẽ được chọn thôi. Nghe lời mẹ, đi mua đồ ăn đi.”

 

“Vâng.”

 

Hắn có vẻ ngạc nhiên khi ta ngoan ngoãn đến thế, nhẹ nhàng vuốt tóc ta, giọng dịu dàng:

 

“Đừng rầu, tối nay phu quân sẽ thưởng cho nàng.”

 

Ta nặn ra một nụ cười giả lả:

 

“Thiếp xin phép về phòng thu xếp một chút.”

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com