Devil's Path: Hành Trình Từ Quỷ Giới Tới Nhẫn Giới

Chương 197: Trước thềm hội nghị



Trời đổ mưa không dứt tại Làng Mưa.

Trong căn phòng tối, ánh sáng xanh lạnh lẽo phản chiếu từ hàng chục cột ống chakra.

Zetsu Đen bước ra khỏi bức tường sắt, giọng khàn như kéo sắt trên đá:

“Pain. Tất cả làng lớn đã cử đoàn đại diện lên đường đến Thiết Quốc.”

Zetsu Trắng ló đầu ra bên vai hắn, giọng nhẹ bẫng:

“Đúng như dự đoán. Bọn chúng muốn bàn chuyện liên minh đối phó Akatsuki.”

Pain đứng trên bệ cao, tóc cam rủ xuống hai bên khuôn mặt lạnh lẽo. Đôi mắt Rinnegan nhìn trống rỗng về phía xa xăm.

“Danh sách.”

Zetsu Đen đưa ra một cuộn giấy.

“Đầy đủ. Hokage Đệ Lục dự bị Namikaze Naruto, Mizukage Mei Terumi, Kazekage Gaara, Tsuchikage Ōnoki. Raikage… à mà thôi.”

Konan im lặng đứng phía sau, ánh nhìn bình thản.

Pain nhận cuộn giấy, không nhìn xuống.

“Triệu tập toàn bộ thành viên còn lại.”

Konan ngẩng lên.

“Bao gồm cả Đội Taka?”

“Phải.”

Zetsu Trắng khẽ cười.

“Xem ra sắp có biến cố thú vị.”

Pain hạ tay, giọng trầm đều vang khắp gian phòng:

“Chúng ta đã mất thời gian đủ lâu để thu thập Vĩ Thú. Cuộc họp này là tín hiệu – thời điểm khởi động giai đoạn cuối cùng đã đến.”

Konan khẽ gật đầu, áo choàng Akatsuki phất nhẹ.

Pain nhìn thẳng ra màn mưa lạnh lẽo bên ngoài.

—--------------------
Đội Taka bước qua hành lang thép.

Suigetsu liếc quanh, nhíu mày:
“Chỗ quái quỷ gì, lạnh như hầm mộ.”

Sakura bước ngay sau Sasuke, mắt bình tĩnh nhìn thẳng phía trước.

“Yên lặng. Đừng làm mất thời gian.”

Jūgo bước lặng lẽ, vẻ mặt không biểu cảm.

Sasuke dẫn đầu, ánh mắt vẫn lạnh lùng. Tobi sải bước cạnh hắn, một mắt Sharingan dõi thẳng lên bệ cao.

Pain đứng đó, Rinnegan vô cảm quét qua cả nhóm.

“Các ngươi đến rồi.”

Sasuke ngẩng đầu:
“Có mục tiêu mới sao?”

Konan hơi nghiêng đầu, áo choàng giấy khẽ lay.

Pain giơ tay, ném xuống cuộn bản đồ.

“Tình báo mới nhất. Đại diện các làng lớn đang tập trung tại Thiết Quốc.”

Sakura cau mày:
“Chuẩn bị liên minh đối phó Akatsuki.”

“Đúng.”

Pain nhìn thẳng họ, giọng đều:
“Bọn chúng tin rằng liên minh có thể ngăn cản kế hoạch của ta.”

Tobi cười khẽ sau mặt nạ:
“Ngây thơ.”

Suigetsu huých nhẹ Jūgo:
“Chúng ta làm gì?”

Pain không đổi sắc mặt:

“Đội Taka và Tobi sẽ đến Thiết Quốc. Nhiệm vụ: quấy rối, cầm chân, phá hỏng hội nghị.”

Sakura nheo mắt:
“Còn các ngươi?”

“Ta và Lục Đạo Pain sẽ thu thập Lục Vĩ và Thất Vĩ cùng lúc.”

Konan bước lên nửa bước:
“Khi các làng dồn quân về Thiết Quốc, phòng tuyến sẽ yếu đi. Chúng ta sẽ nhân cơ hội thu thập các Jinchuuriki.”

Sasuke siết chuôi kiếm, giọng lạnh băng:
“Miễn không ai cản ta.”

Pain chỉ hạ tay, ánh mắt sâu trống rỗng.

“Đi chuẩn bị đi.”

—----------------------
Thiết Quốc.

Tuyết phủ trắng mái nhà, trải kín những con đường lát đá đen.

Đoàn Konoha tiến qua cổng thành, cờ trắng với hình gia huy thanh kiếm dựng đứng tung bay đón chào.

Naruto đi trước, áo khoác trắng tung nhẹ trong gió. Bên vai cậu, Hinata và Ino lặng lẽ quan sát từng dãy hành lang phủ băng.

Sai nghiêng đầu, nhìn hàng người giáp sắt xếp thành hai hàng:

“Ở đây có vẻ vắng bóng shinobi.”

Kakashi đáp khẽ:

“Thiết Quốc không có shinobi. Lực lượng quân sự chính của họ là Samurai.”

Phía xa, một đoàn chiến binh áo giáp trắng bạc bước ra. Tất cả đeo kiếm dài có chuôi khắc ấn chakra tinh xảo.

Một người trung niên tóc bạc, râu quai nón chải gọn, khoác áo choàng trắng bước lên trước. Mắt sắc như lưỡi đao rút khỏi vỏ.

Kakashi hơi cúi đầu:

“Mifune-sama.”

Naruto nhìn thẳng người đàn ông.

…Một kiếm sĩ.

Trong tâm trí, giọng Vergil vang lên, trầm khẽ:

“Đừng khinh suất. Đây là một kiếm khách thật sự. Kinh nghiệm chém giết dày như lớp giáp hắn mặc.”

Mifune dừng lại trước đoàn Konoha, ánh mắt đảo qua từng người.

“Namikaze Naruto. Hokage Đệ Lục dự bị của Konoha.”

Naruto hơi cúi đầu:

“Mifune-dono. Rất hân hạnh.”

Mifune nhìn cậu giây lâu, rồi gật đầu:

“Cậu trẻ hơn ta tưởng. Ta… có nghe nhiều thứ về cậu.”

Shikaku cùng Inoichi hơi nhíu mày.

Mifune phất tay.

“Thiết Quốc sẽ đảm bảo đây là đất trung lập. Bất cứ ai dám động binh khí trước cổng nghị sự… đều sẽ bị hỏi tội, bất kể chức vụ ra sao, mong mọi người thứ lỗi và tuân thủ.”

Sai liếc nhìn những kiếm sĩ sau lưng Mifune, tay đặt hờ lên cuộn giấy.

Naruto bình thản, mắt không chớp:

“Chúng tôi không đến đây để gây chiến.”

Mifune gật đầu, lùi nửa bước:

“Vậy hãy theo ta.”

Tuyết lặng lẽ rơi trên vai họ khi đoàn Konoha bước vào hành lang phủ cờ Thiết Quốc.

Đại sứ quán Konoha – Thiết Quốc.

Tuyết ngoài trời vẫn rơi dày, phủ lên mái hiên gỗ.

Naruto bước qua sảnh chính, tay lật hồ sơ do Inoichi chuẩn bị. Bên cạnh, Hinata và Ino vừa nhận được tin mới, hai mắt cùng sáng lên.

Hinata quay phắt sang Ino, giọng nhỏ đầy phấn khích:

“Temari-san cũng đến rồi!”

Ino gật mạnh, môi cong lên:

“Còn chờ gì nữa, đi tìm cô ấy thôi!”

Naruto khẽ nhướng mày.

“Đi đâu?”

Ino kéo tay Hinata, vừa cười vừa nói:

“Buôn chuyện! Dù gì cũng là bạn gái tương lai của ai đó mà.”

Hinata đỏ mặt, lúng túng:

“Ino, đừng nói linh tinh…”

Ngay sau đó, Temari vừa bước qua cửa lớn, ánh mắt sắc sảo đảo quanh, lập tức bị hai cô nàng vẫy tay ríu rít chạy tới.

Naruto đứng yên, nhìn cảnh ba cô gái vừa chào hỏi vừa thì thầm bàn tán.

Trông như ba con chim non háo hức.

Inoichi khoanh tay, lắc đầu bất lực.

Shikaku đứng cạnh, thở ra:

“Tôi chịu rồi. Gặp nhau một cái là rối cả lên.”

Naruto nhíu mày, nhỏ giọng:

“Bình thường họ thân thế sao?”

Shikaku nhìn cậu, mặt không đổi sắc:

“Là nhân vật chính mà cậu không rõ hả.”

Naruto: “...”

Trước hiên, Gaara và Kankuro cùng đội hộ tống Làng Cát chậm rãi bước vào.

Gaara gật nhẹ chào Naruto:

“Đệ Lục.”

Naruto nghiêng đầu, môi nhếch lên nửa nhịp:

“Lâu rồi không gặp.”

Kankuro khoác rối trên vai, liếc quanh:

“Mấy cô kia rầm rì gì đấy?”

Gaara khẽ lắc đầu, vẻ mặt vẫn lãnh đạm.

Trong lúc họ trao đổi, Kakashi bước tới, ánh mắt lười biếng nhìn Naruto:

“Tôi cùng Sai và Musasabi ra ngoài tìm hiểu tình hình. Nếu có biến động, sẽ báo ngay.”

Naruto gật nhẹ:

“Được, mọi người chú ý cẩn thận, cũng đừng gây chuyện. Dù sao đây cũng không phải địa bàn của chúng ta”

Kakashi gật đầu, kéo mặt nạ lên cao hơn, bước ra cùng Sai và Musasabi, bóng ba người nhanh chóng khuất sau lớp tuyết dày.

Gaara liếc qua Naruto.

“Có vẻ cuộc họp này… sẽ không đơn giản.”

Naruto nhìn ra cổng lớn phủ cờ Thiết Quốc, ánh mắt xanh lặng lại:

“Không đâu. Cậu sẽ thấy…”

—--------------------
Thiết Quốc, con phố chính phủ đầy tuyết mịn.

Kakashi, Sai và Musasabi bước dọc dãy hàng quán, mắt lướt qua các biển hiệu giấy dán tin tức từ nhiều làng.

Sai nghiêng đầu, giọng đều đều:

“Đây đúng là cơ hội tốt để quan sát phản ứng các đoàn. Nếu cần, tôi sẽ vẽ chân dung tất cả Kage về báo cáo.”

Kakashi lắc đầu, giọng lười biếng:

“Cậu lúc nào cũng rảnh để vẽ mấy thứ kỳ quặc.”

Họ vừa rẽ góc phố, đoàn Làng Sương Mù từ hướng đối diện tiến tới.

Mei Terumi đi đầu, áo choàng Mizukage phấp nhẹ. Đôi mắt xanh lam lướt qua từng người, rồi dừng lại trên Kakashi.

Mei hơi nheo mắt.

“Biểu tượng chiếc lá… mái tóc bạc kia....”

Kakashi hơi nghiêng đầu chào, giọng bình thản.

“Mizukage-dono.”

Mei đánh giá anh chậm rãi từ đầu đến chân, ánh mắt vừa sắc sảo vừa tò mò.

“Ngươi là Kakashi Hatake.”

Kakashi không đáp, chỉ khẽ gật.

Mei nghiêng đầu, giọng lơ đãng nhưng ánh nhìn sắc lạ thường:

“Ta nghe đồn sau chiếc mặt nạ đó… là khuôn mặt khiến bao thiếu nữ si mê.”

Kakashi thoáng khựng lại.

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.

Cảm giác nguy hiểm này…

Không đợi Mei nói thêm, Kakashi đặt tay lên vai Sai và Musasabi.

“Xin thất lễ.”

Bùm!

Một giây sau, ba bóng áo choàng biến mất, để lại đám tuyết nhẹ rơi quanh chân đoàn Làng Sương Mù.

Mei nhướng mày, khẽ bật cười.

“Dễ thương thật.”

Trong con hẻm yên tĩnh cách đó mấy dãy nhà, Kakashi thả tay khỏi vai Sai.

Sai quay sang, nét mặt nghiêm túc như đang thuyết trình:

“Nếu Senpai thật sự đẹp trai như lời đồn, tôi nghĩ anh nên cân nhắc gỡ mặt nạ để củng cố quan hệ ngoại giao.”

Kakashi thở dài, giơ tay gõ thẳng lên trán Sai một cái cốc!

“Lần sau đừng phát biểu linh tinh.”

Musasabi vẫn bước sau lưng Kakashi, ánh mắt không thay đổi:

Sai: “...”

Kakashi thở dài thêm lần nữa, nhìn ra hướng đoàn Làng Sương Mù đã khuất.

Đại sứ quán Konoha, sảnh chính.

Naruto cùng Shikaku và Inoichi đang xem xét kế hoạch họp bàn.

Cửa mở, Kakashi, Sai và Musasabi bước vào.

Naruto ngẩng lên:

“Tình hình bên ngoài thế nào?”

Kakashi khoanh tay, ánh mắt hờ hững sau mặt nạ:

“Vẫn ổn. Chưa thấy dấu hiệu bất thường. Phía Làng Sương Mù và Làng Cát cũng chỉ tập trung lực lượng quanh đại sứ quán của họ.”

Musasabi gật nhẹ xác nhận.

Sai nghiêng đầu, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc:

“Có một chi tiết… nên báo cáo thêm.”

Kakashi liếc qua, mắt nheo lại:

“Không cần.”

Sai vẫn thản nhiên:

“Trên đường, chúng tôi đã chạm mặt đoàn Mizukage. Kakashi-senpai bị Mizukage Terumi nhìn chằm chằm và tỏ ý muốn thấy mặt thật. Sau đó, Kakashi sợ quá kéo bọn tôi chạy mất.”

Không khí lặng im một nhịp.

Naruto chớp mắt.

Ino khịt mũi, môi giật giật:

“Thật không?”

Shikaku đưa tay lên cằm, ánh mắt như đang nghiền ngẫm một bài toán khó:

“Mizukage Terumi… nổi tiếng ghét bị hỏi chuyện kết hôn, nhưng lại tò mò về khuôn mặt của Kakashi…”

Inoichi đan tay sau lưng, ra chiều hiểu biết:

“Có lẽ cô ấy muốn xác minh truyền thuyết về gương mặt của anh đó, Kakashi.”

Nhắc đến đây, cả phòng bỗng im phăng phắc.

Naruto, Shikaku, Gaara, Kankuro, Temari, Ino, Hinata… kể cả Sai và Musasabi tất cả đồng loạt nhìn thẳng Kakashi, ánh mắt đầy tò mò.

Musasabi nghiêng đầu, chậm rãi nói:

“Thật ra tôi cũng tò mò từ lâu. Không biết dáng vẻ đằng sau mặt nạ ấy của Kakashi-senpai sẽ như thế nào”

Naruto khoanh tay:

“Biết đâu hôm nay được mở mang tầm mắt.”

Kakashi khóe miệng co giật.

“…Không, đừng bắt đầu…”

Ino nghiêng đầu, mắt lấp lánh:

“Kakashi-sensei, hay nhân tiện bỏ mặt nạ luôn đi?”

Hinata đỏ mặt nhưng lí nhí:

“Em… cũng hơi tò mò…”

Một giây sau, Kakashi lùi hẳn về sát tường, tay siết mặt nạ.

“Không. Đủ rồi.”

Nhưng ánh nhìn tám hướng vẫn găm lên người anh như lưỡi dao.

Kakashi khẽ rùng mình, rồi…

Bùm!

Bóng áo xanh biến mất, để lại một quầng khói trắng tan chậm giữa sảnh.

Một tiếng gió lạnh thổi qua.

Naruto chớp mắt.

“…Thầy ấy… sủi nhanh thật.”

Ino nhìn Hinata, rồi cả hai đồng loạt phá lên cười nắc nẻ, ôm bụng không thở được.