Devil's Path: Hành Trình Từ Quỷ Giới Tới Nhẫn Giới

Chương 20: Tốt nghiệp - phân ban



Buổi sáng đầu hè nhuộm ánh nắng vàng ươm khắp ngôi làng Lá. Trên những con đường lát đá, hàng cây đung đưa trong gió nhẹ, không khí trong lành phảng phất mùi hương cỏ non sau mưa. Từ xa, một tiếng hò hét vang lên làm rộn cả khu phố:

“Từ hôm nay, mình là một ninja thực thụ rồi! Hãy chuẩn bị mà nhìn Naruto Uzumaki này tỏa sáng đi!”

Naruto vừa hét vừa chạy ào về phía học viện, mái tóc vàng rối tung, chiếc băng ninja sáng loáng buộc trên trán lấp lánh dưới ánh nắng. Cậu không giấu nổi vẻ phấn khích trên gương mặt, ánh mắt long lanh niềm kiêu hãnh và kỳ vọng. Nhưng sự nhiệt huyết đó, như mọi khi, chỉ nhận lại ánh nhìn lạ lẫm, lạnh nhạt từ nhiều bạn học.

“Lại bắt đầu cái màn gây chú ý đó… Đúng là phiền phức,” Shikamaru ngáp dài, gác tay sau đầu, giọng lười biếng nhưng không giấu được sự khó chịu quen thuộc.

Sakura cau mày, thở dài một tiếng nặng nề:

“Naruto, cậu có thể bớt ồn ào được không?”

Tuy nhiên, không phải ai cũng lờ đi cậu.

Ngồi một góc lớp, Hinata Hyuga, với mái tóc tím sẫm dài ngang vai và đôi mắt Byakugan trắng muốt, khẽ cúi đầu. Ánh mắt cô bé lặng lẽ dõi theo Naruto, nơi khóe môi thấp thoáng nụ cười ngượng ngùng. Hai má cô ửng hồng.

Naruto-kun… Cậu ấy đã thành công… — Hinata nghĩ thầm, tim đập mạnh hơn một nhịp.

Naruto tình cờ bắt gặp ánh mắt ấy. Cậu ngơ ngác một giây, rồi bật cười toe toét với Hinata — nụ cười chân thành, sáng rỡ như nắng ban mai. Dù trong lòng vẫn có chút khó chịu khi bị Sakura từ chối, nhưng ánh nhìn đầy thiện cảm kia như liều thuốc xoa dịu lòng cậu.

Tiếng giày vang vọng trên nền gỗ. Cánh cửa mở ra, Iruka bước vào lớp, tay ôm chặt tập hồ sơ, ánh mắt quét qua một lượt học sinh trước khi dừng lại ở Naruto. Anh khẽ mỉm cười. Dù đã nhiều lần đau đầu vì cậu học trò rắc rối này, nhưng hôm nay, Iruka cảm thấy có chút tự hào không tên.

“Trước hết, chúc mừng tất cả các em đã vượt qua kỳ thi tốt nghiệp. Từ hôm nay, các em không còn là học viên nữa, mà đã chính thức trở thành những ninja của Làng Lá.”

Không khí lớp học thay đổi ngay lập tức. Những gương mặt rạng rỡ, những ánh mắt chờ mong. Naruto ngồi thẳng dậy, tay nắm chặt thành ghế, tim đập mạnh như trống trận.

Iruka tiếp tục:
“Tuy nhiên, đây mới chỉ là khởi đầu. Các em sẽ được chia thành từng đội ba người, dưới sự hướng dẫn của một jonin. Và bây giờ, tôi sẽ bắt đầu gọi tên.”

Không khí trong lớp trở nên im lặng kỳ lạ, chỉ còn tiếng lật giấy của Iruka.

“Đội 8: Hyuga Hinata, Inuzuka Kiba, Aburame Shino. Jonin hướng dẫn: Yūhi Kurenai.”

Hinata khẽ giật mình. Cô quay đầu tìm Naruto theo phản xạ, Naruto cũng quay lại nhìn cô bé, cậu nở một nụ cười miễn cưỡng. Dù không thể hiện ra ngoài, lòng Hinata đột ngột trùng xuống.

“Đội 10: Nara Shikamaru, Akimichi Chōji, Yamanaka Ino. Jonin hướng dẫn: Sarutobi Asuma.”

Shikamaru lẩm bẩm:

“Tôi biết mà… Phiền phức thật.”

Ino thì quay sang thở dài, tay chống cằm, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía bảng tên đã được ghi.

“Mình cũng muốn được chung đội với Sasuke-kun và Naruto-kun nữa chứ…”

Cô lẩm bẩm trong lòng, gương mặt hiện rõ sự tiếc nuối. Nhưng rồi Ino nhún vai, nở một nụ cười mỉm nhẹ — có chút bất mãn, nhưng cũng đành chấp nhận:

“Truyền thống vẫn là truyền thống… Ino–Shika–Cho thì vẫn cứ phải là một đội.”

Dù sao thì, được đi cùng Shikamaru lười biếng và Chōji háu ăn cũng không phải điều quá tệ. Nhưng trong lòng cô, vẫn còn mong muốn nhỏ nhoi được đồng hành bên cạnh Sasuke-kun — và cả Naruto, chàng trai đã khiến cô bất ngờ rung động gần đây bởi sự ấm áp chân thành và những nỗ lực không ngừng.

Iruka nhướng mày, nhưng không bình luận. Tất cả đang chờ đội cuối cùng.

“Đội 7: Uzumaki Naruto, Uchiha Sasuke, Haruno Sakura. Jonin hướng dẫn: Hatake Kakashi.”

Trong một thoáng, cả lớp ồ lên. Đa phần là vì tên của Sasuke và Sakura ở cùng đội. Nhưng Naruto thì như thể vừa bị ai đó dội một gáo nước lạnh.

“CÁI GÌ?! Tại sao mình lại chung đội với cái tên lạnh lùng đó chứ?!”

Sasuke nhếch môi, nhìn Naruto như nhìn một món đồ thừa.

“Tôi cũng chẳng cần phải ở cùng đội với một thằng vô dụng như cậu.”

“Cậu nói cái gì?! Lặp lại lần nữa đi, Sasuke!”

Sakura thì hoàn toàn bỏ ngoài tai màn khẩu chiến giữa hai người, cô chỉ tập trung vào một chi tiết duy nhất:

“Sasuke-kun! Mình… mình cùng đội với Sasuke-kun!”

Cô nhảy lên đầy phấn khích, mắt long lanh như có ánh sao.

Naruto như thể bị dập nát bởi cùng lúc hai cú đấm: không được cùng đội với Hinata, phải ghép nhóm với Sasuke — người mà cậu ghét cay ghét đắng.

Giữa khung cảnh hỗn loạn ấy, Iruka chỉ biết thở dài, tay đỡ trán. Khi lớp học dần lắng xuống, anh khẽ nói:

“Mọi người hãy chuẩn bị. Các jonin sẽ đến đón đội của mình trong ít phút nữa. Từ hôm nay, hành trình ninja của các em thật sự bắt đầu.”

Naruto ngồi xuống, thở hắt ra. Dù mọi chuyện không như cậu mong đợi, ánh mắt cậu vẫn ánh lên tia lửa. Được làm ninja là ước mơ lớn nhất đời cậu — dù con đường có gập ghềnh đến đâu, cậu cũng không hề sợ hãi.

Sau khi danh sách các đội được công bố, không khí trong lớp bắt đầu nhộn nhịp trở lại. Ai nấy đều háo hức chờ đợi người thầy của mình xuất hiện. Dù vậy, cũng có những gương mặt lộ rõ sự thất vọng hoặc bồn chồn không yên.

Naruto chống cằm nhìn ra cửa lớp, gõ gõ ngón tay lên bàn:
“Bao giờ thì thầy mình mới đến nhỉ? Mình muốn ra ngoài làm nhiệm vụ luôn rồi!”

Sakura nhăn mặt:
“Cậu im lặng được không? Cậu không thấy căng thẳng sao? Chúng ta sắp phải đối mặt với một jonin thực thụ đấy!”

Sasuke chỉ khoanh tay, tựa người vào ghế, mắt khép hờ nhưng vẫn cảnh giác. Dù tỏ vẻ bình thản, nhưng sự cảnh giác của cậu với mọi thứ xung quanh chưa từng giảm đi một chút nào.

Một lát sau, cánh cửa lớp bật mở. Người đầu tiên bước vào là một phụ nữ tóc đen dài, đôi mắt đỏ thẫm như viên ruby, sắc sảo nhưng không kém phần dịu dàng.

“Tôi là Yūhi Kurenai. Những em trong đội 8, hãy đi theo tôi.”

Hinata khẽ cúi đầu chào Naruto trước khi lặng lẽ bước theo Kurenai. Cô vẫn đỏ mặt từ lúc sáng đến giờ, tim cứ đập loạn lên mỗi khi nghĩ đến nụ cười rạng rỡ của cậu. Naruto gãi đầu, nở nụ cười ngượng:
“À… chúc may mắn nhé, Hinata!”

Kiba liếc nhìn Hinata đầy ẩn ý rồi quay sang nhìn Naruto đầy cảnh giác. Trong khi đó, Shino vẫn im lặng như thường, đẩy kính lên rồi bước theo.

Tiếp theo, một người đàn ông với mái tóc rối và điếu thuốc kẹp hờ trên môi lững thững bước vào.

“Tôi là Sarutobi Asuma. Đội 10, theo tôi.”

Ino đứng bật dậy, nhìn nhanh về phía Sasuke như thể vẫn muốn níu lấy một cơ hội nào đó, rồi lại liếc sang Naruto — lần này, ánh mắt cô phức tạp hơn hẳn. Cô gật nhẹ đầu, mỉm cười, có phần nhẹ nhõm khi nhận ra cậu cũng đang nhìn mình.

“Cẩn thận đấy, Uzumaki Naruto. Cậu có thể khiến người ta lạc hướng lúc nào không hay đâu.”

Ino quay đi, cùng Shikamaru và Chōji bước ra khỏi lớp. Shikamaru vẫn than thở như mọi khi:
“Phiền phức quá đi…”

Chỉ còn lại nhóm Naruto ngồi đợi trong lớp. Một khoảng im lặng kéo dài, không ai nói câu nào.

Sakura hết nhìn đồng hồ lại nhìn ra cửa:
“Sao thầy Kakashi lâu thế nhỉ?”

Naruto đã nằm gục xuống bàn, tay gõ lóc cóc lên mặt gỗ:
“Đừng nói là thầy quên luôn không đến đấy nhé…”

Sasuke không nói gì, chỉ khẽ nhíu mày.

Thời gian trôi qua, từng phút, từng giây. Không khí căng như dây đàn. Cho đến khi…

Cạch.
Cánh cửa lớp mở ra chậm rãi. Một người đàn ông với mái tóc bạc rối tung bước vào, đeo khẩu trang che nửa khuôn mặt và tấm băng ninja kéo lệch che đi mắt trái.

“Xin chào. Tôi là Hatake Kakashi. Rất vui được gặp các em.”

Naruto ngồi bật dậy:
“Cuối cùng thầy cũng tới! Em tưởng thầy đi lạc rồi chứ!”

Kakashi nghiêng đầu, đôi mắt lười biếng lướt qua cả ba:
“À, tôi bị lạc đấy.”

“Hả? Một jonin mà cũng bị lạc sao?!” Naruto mặt đầy nghi ngờ.

Sakura thầm thì:
“Trời đất… thầy này là ai thế không biết.”

Sasuke thì chăm chú quan sát Kakashi từ đầu đến chân. Cậu có thể cảm nhận được một luồng khí áp vô hình từ người đàn ông này — không ồn ào, nhưng nặng nề và nguy hiểm như sóng ngầm trong lòng đất.

Kakashi thò tay vào túi, lấy ra một cuốn sách nhỏ màu cam và mở ra đọc.

“Gặp nhau sau năm phút nữa trên sân thượng. Chúng ta sẽ bắt đầu buổi giới thiệu đầu tiên.”

Nói xong, Kakashi quay lưng đi như thể không có gì quan trọng hơn chuyện đọc sách. Naruto lầm bầm:
“Ông thầy này đúng là kỳ quặc!”

Sakura cau mày, còn Sasuke thì vẫn giữ ánh mắt lạnh như băng.

Thế là cả ba đành rời lớp học, chuẩn bị bước vào buổi “gặp gỡ” đầu tiên với vị giáo viên được đồn là kỳ lạ nhất làng — Hatake Kakashi.