17
Tôi nhận được lời mời hẹn hò của Bùi Cẩn.
Anh hẹn tôi gặp mặt ở căn nhà gỗ bên hồ.
Tôi đã đi.
Đến trước anh một tiếng đồng hồ.
Tôi đã thấy tất cả những gì anh chuẩn bị cho tôi.
Ở đây có phim, có lửa trại, có rượu vang đỏ.
Ngoài cửa sổ sóng biếc lăn tăn.
Trong nhà ấm áp tràn đầy.
Thật sự là một nơi rất lãng mạn.
Đáng tiếc, tôi không có tư cách hưởng thụ những điều này.
Anh là đại minh tinh tỏa sáng.
Tôi là một hạt bụi trần gian bám víu cuộc sống.
Tôi lấy tấm thẻ, viết một lá thư từ biệt:
【Bùi Cẩn, nguyện quân cưỡi gió, bay thẳng lên mây xanh. Còn tôi trầm mình vào hoang dã, ngước nhìn ánh sao trời.】
Kính gửi, từ biệt.
Tôi rời khỏi căn nhà gỗ, quay người bước về phía vùng hoang dã không người.
Quay đầu nhìn lại, trên con đường nhỏ quanh co, bóng dáng anh nhẹ nhàng đi tới.
Người quay phim đang quay tất cả những điều này từ xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Anh ta sẽ quay được tất cả những thay đổi biểu cảm của Bùi Cẩn, và cả bóng lưng tôi rời đi.
Đây, có lẽ chính là nhiệt độ mà đạo diễn muốn.
18
Không nghi ngờ gì nữa, tỷ suất người xem tập cuối cùng đã nổ tung.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Một hot search nối tiếp một hot search, đều là chửi tôi.
Từ chối Bùi Cẩn, thậm chí không cho anh cơ hội tỏ tình, tôi cảm thấy, hành vi không tôn trọng người khác như vậy, quả thật đáng bị mắng.
Tin nhắn riêng của tôi cũng bị cư dân mạng công phá.
Mắng tổ tông mười tám đời còn là nhẹ.
Tưởng rằng có thể nhờ show thực tế lần này, giúp được nhiều trẻ em hơn.
Ai ngờ lại thành công cốc.
May mắn thay, năm trăm vạn mà đạo diễn đưa cho tôi, cộng thêm cát-xê, cũng có thể giúp được không ít người rồi.
Còn về Bùi Cẩn, khi anh đọc lá thư từ biệt của tôi, máy quay đã ghi lại chính xác vẻ kinh hoàng ba phần, tuyệt vọng ba phần, đau khổ ba phần và tức giận một phần của anh, sự thay đổi ánh mắt như biểu đồ quạt, khiến khán giả kêu lên "ối trời ơi", càng làm cho fan CP bị ngược tơi tả.
Cuối cùng anh ngồi bên lửa trại, lặng lẽ uống hết tất cả rượu vang đỏ, khoảnh khắc say rượu gục xuống, còn ấn lá thư lên ngực.
Tất cả fan CP chuyển thành fan cá nhân, anh lại một lần nữa "bay lên".
Tôi đột nhiên nhớ ra, lúc viết thư quên giấu chữ viết, sợ rằng Bùi Cẩn đã nhận ra, Điềm Điềm chính là Ninh Ninh.
Trừ khi anh không chỉ mù mặt, mà còn mù chữ nữa.
Nếu không tôi khó thoát khỏi cái chết.
Tôi sợ đến nửa c.h.ế.t nửa sống, ngừng cập nhật tài khoản, đóng tất cả tin nhắn riêng, đổi số điện thoại.
Biến mất khỏi thế gian.