Đỉnh Lưu Theo Đuổi Tôi

Chương 6



"Trông cũng được, sao hình như đã gặp ở đâu rồi?"

Trong nhà hàng, mẹ Bùi đeo kính râm, vẻ mặt tỏ ra lạnh lùng xa cách.

Tôi trợn mắt.

Chà, là chứng mù mặt di truyền.

Trước đó đã chuẩn bị một rổ lời giải thích, hoàn toàn không có đất dụng võ.

Bà tiếp tục bình luận: "Nhưng cũng chỉ là tạm được thôi, mặt hot girl mạng, không có nét riêng biệt, ném vào đám hot girl mạng, mẹ cô cũng không nhận ra."

Tôi cạn lời.

Mẹ tôi không phải Bùi Cẩn, sao có thể không nhận ra tôi chứ?

Đúng lúc này, Bùi Cẩn bước đến.

Bà Bùi vẫy tay với anh: "Nhân viên phục vụ, gọi món."

Tôi: (?ω??)!

Bùi Cẩn đến vội vàng, mặc quần áo của đoàn phim, trùng khớp với nhân viên phục vụ của quán.

Nhưng mà, thế này cũng không đến mức không nhận ra cả con trai mình chứ!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bùi Cẩn liếc nhìn mẹ anh ta, "Xin lỗi, vị phu nhân này, tôi không phải nhân viên phục vụ."

Tôi: w(?Д?)w !!

Tôi không lên tiếng, rất tò mò hai người họ nhận ra nhau bằng cách nào.

Bùi Cẩn nhìn quanh nhà hàng một vòng, cúi đầu gửi tin nhắn cho tôi: "Ninh Ninh, em ở đâu?"

Tôi không trả lời.

Anh tiếp tục nhấn nhấn trên điện thoại, có lẽ là đang gửi tin nhắn cho mẹ anh ta.

Mẹ anh ta đang bận gọi món, không chú ý điện thoại sáng lên.

Mãi lâu sau, Bùi Cẩn đứng ngây ra thở dài.

Anh gọi một tiếng: "Một đĩa thịt đầu heo!"

Mẹ anh ta đột nhiên đứng dậy: "Hai lạng rượu trắng!"

"Mẹ!"

"Con trai!"

Hai người nhìn nhau, khí thế ngút trời.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Tôi đần mặt ra rồi.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com