Đỉnh Lưu Theo Đuổi Tôi

Chương 7



"Mẹ, đây là Ninh Ninh, tình cảm của chúng con rất tốt."

Bùi Cẩn ra sức "tiếp thị" tôi.

Mẹ anh ta thay đổi thái độ kiêu ngạo lúc trước, thay bằng vẻ mặt hòa nhã vui vẻ:

"Mẹ thấy con bé quả thực không tệ, chỉ là hơi phổ thông."

Bùi Cẩn gật đầu: "Ngoài điểm này ra, Ninh Ninh chỗ nào cũng tốt."

Tôi: ??

Này, hai người lịch sự không vậy?

Chúng tôi đã có một bữa tối khá hòa thuận.

Cuối cùng, Bùi Cẩn phải đi quay phim đêm, nên đi trước.

Anh dịu dàng đặt lên tóc tôi một nụ hôn, vẫy tay chào tạm biệt dưới ánh mắt cười tủm tỉm của mẹ anh.

Tôi liếc mắt một cái, thấy mẹ anh đang nhìn chằm chằm tôi, vẻ hòa nhã thân thiện lúc trước biến mất, chỉ còn sự lạnh lùng.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Bà hừ một tiếng: "Hừ, không ngờ, A Cẩn thích cô hơn tôi tưởng, mấy cô gái trước đây thằng bé hẹn hò, chưa từng đưa đến gặp tôi bao giờ."

Mắt tôi sáng lên hình trái tim: "Wow, anh ấy yêu tôi hết lòng."

Bà Bùi hừ một tiếng, đẩy ra một tờ séc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tôi từ chối: "Tình yêu là vô giá."

Bà: "A Cẩn bây giờ đang ở thời điểm quan trọng, cô không biết mỗi ngày có bao nhiêu paparazzi theo dõi nó đâu. Nếu cô bị phát hiện, nó bất cứ lúc nào cũng có thể bị người ta hủy hoại danh tiếng."

"Tôi đã điều tra cô, Tiết Ninh Ninh, từ hồi cấp hai cô đã gây chuyện, nếu để mọi người phát hiện A Cẩn đang yêu đương với cô, cô đã nghĩ đến những gì nó sẽ phải đối mặt chưa?"

"Vì vậy, tôi không cho phép cô xuất hiện trong tầm mắt công chúng."

Tôi im lặng.

Chưa từng nghĩ rằng, chuyện cũ được nhắc lại, lại là trong cảnh tượng thế này.

Bao nhiêu năm qua, chỉ cần tìm kiếm tên tôi trên mạng, tin tức năm xưa sẽ hiện ra, nói tôi đã đ.â.m trọng thương bạn học, hoàn toàn không nhắc đến, đó là sự phản kháng của tôi.

Người bị bắt nạt lại bị gán danh là kẻ bắt nạt.

Rõ ràng là tự vệ chính đáng, vì đối phương có "hậu thuẫn", tôi, biến thành kẻ bắt nạt bạn học vị thành niên, từ đó sống trong bóng tối.

Bà Bùi lại đẩy tờ séc đến trước mặt tôi:

"Đây là lần đầu tiên nó đưa bạn gái đến gặp tôi, có thể thấy nó rất để tâm đến cô, vì thế, tôi cũng rộng rãi một chút."

Lần này, tôi nhận lấy: "Được ạ."

Tôi sẽ biến mất.

Không ai lại đi gây khó dễ với tiền bạc.

Cứ nói tôi yêu tiền như mạng đi.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com