Đỉnh Phong Thiên Hạ
Trong bá»n vá» Linh Suất trẻ tuá»i, vá» Linh Suất nhá» trá»ng do dá»± má»t chút rá»i Äáp lá»i Lữ ChÃnh Cưá»ng.
â Nhãn lá»±c cá»§a bá»n ngưá»i các ngươi Äúng là có tiến bá» Äôi chút, chứng minh bình thưá»ng Äá»u rất dụng tâm tu luyá»n, trong Äám ngưá»i trẻ tuá»i, các ngươi thuá»c lá»p ngưá»i ná»i báºt, nhưng so vá»i Lục Lâm Thiên thì các ngươi cÅ©ng còn kém hắn không Ãt.
Lữ ChÃnh Cưá»ng khẽ cưá»i khá» rá»i nói.
â Sư phụ, có lá»i Äá»n Äãi rằng Lục Lâm Thiên Äã có thêm VÅ© Linh khà và VÅ© kỹ huyá»n cấp trung giai má»i có thá» Äánh chết tứ trá»ng VÅ© Suất, nếu như gặp phải chúng ta, muá»n Äánh thắng cÅ©ng không dá»
như váºy Äâu.
Sắc mặt cá»§a tên Äá» tá» thứ ba hÆ¡i Äá»i, ánh mắt mang theo vẻ không phục.
â VÅ© kỹ uyá»n cấp trung giai. Các ngươi có thá» tu luyá»n thà nh công Linh kỹ huyá»n cấp trung giai sao?
Ãnh mắt cá»§a Lữ ChÃnh Cưá»ng rÆ¡i và o trên ngưá»i vá» Linh Suất kia, nói:
â Có thá» thi triá»n ra ÄÆ°á»£c VÅ© kỹ huyá»n cấp trung giai thì á» khả nÄng lÄ©nh ngá» phải cá»±c kỳ bất phà m má»i ÄÆ°á»£c, cấp Äá» VÅ© tưá»ng là có thá» có thà nh tá»±u trên mặt lÄ©nh ngá» thuá»c tÃnh, các ngươi so vá»i hắn thì còn kém xa lắm, lại thêm Lục Lâm Thiên còn là toà n há» VÅ© giả, thiên phú cỡ ấy, chá» sợ là qua má»t thá»i gian ngắn nữa thôi, sẽ bưá»c và o hà ng ngÅ© cưá»ng giả chân chÃnh, sau nà y các ngươi lại cà ng thêm thua kém hắn.
Sắc mặt cá»§a Äám Äá» tá» không phục liá»n xám ngoét, láºp tức im lặng không dám nói gì, xem như chấp nháºn lá»i sư phụ nói.
â Tên Lục Lâm Thiên rất không ÄÆ¡n giản, ngay cả ta cÅ©ng không thá» nhìn thấu.
Lữ ChÃnh Cưá»ng lúc nà y má»i trả lá»i câu há»i cá»§a Vương trưá»ng lão
â Chưá»ng môn, tên Lục Lâm Thiên nà y, lại khiến ngươi Äánh giá hắn cao như váºy sao?
Vương trưá»ng lão có vẻ hÆ¡i kinh ngạc, bà hiá»u rõ cách là m ngưá»i cá»§a chưá»ng môn, ngưá»i có thá» ÄÆ°á»£c chưá»ng môn tán thưá»ng, không ai mà không phải kẻ cá»± phách danh chấn má»t phương, không ngỠông cÅ©ng Äánh giá Lục Lâm Thiên cao như váºy.
â Äừng xem thưá»ng tên tiá»u tá» kia, tuy rằng hiá»n tại thá»±c lá»±c chưa cao, nhưng bằng ấy tuá»i mà Äã có thá»±c lá»±c cao như váºy, cá»ng thêm thiên phú cá»§a hắn, chá» cần cho hắn Äá»§ thá»i gian, sá»m muá»n gì cÅ©ng không phải kẻ tầm thưá»ng, Äặc biá»t là tâm trÃ, Äây chÃnh là do bẩm sinh, tiá»u tá» kia, quả thá»±c giá»ng tên khá»n Vân Tiếu Thiên kia như Äúc, Äúng tháºt là vô cùng gian trá kÃn kẽ, chẳng trách Vân Tiếu Thiên lại gả con gái cho kẻ như hắn, Vân Tiếu Thiên Äúng là Äã tìm ÄÆ°á»£c má»t con rá»
tá»t.
Lá»i vừa dứt, ánh mắt cá»§a Lữ ChÃnh Cưá»ng lại không khá»i rÆ¡i vá» phÃa Lữ Tiá»u Linh.
â Chưá»ng môn Äã Äánh giá như váºy, chá» sợ là Phi Linh Môn nà y sá»m muá»n gì cÅ©ng sẽ chÃnh thức quáºt khá»i á» Cá» Vá»±c nà y, chưá»ng môn, chúng ta có cần phảiâ¦
Ãnh mắt cá»§a Vương trưá»ng lão lưá»t qua Lữ Tiá»u Linh, sau Äó láºp tức nói vá»i Lữ ChÃnh Cưá»ng.
â Vương trưá»ng lão, ngươi cho rằng chuyá»n nà y ÄÆ¡n giản như váºy sao, phá»ng chừng Vân Tiếu Thiên cÅ©ng rất là hà i lòng vá»i Äứa con rá» nà y, nếu không có Äá»§ khả nÄng tá»± bảo vá» mình, sao lão dám Äá» cho hắn ra ngoà i mạo hiá»m ÄÆ°á»£c, lại nói nếu tương lai hắn không hoá thà nh rá»ng bay lên cá»u trùng thì chÃnh là trá»i Äá» ká» kỳ tà i, Linh Thiên Môn chúng ta cá» gì phải vô duyên vô cá» rưá»c lấy má»t kẻ Äá»ch lá»n tương lại là m gì, Cá» Vá»±c cÅ©ng không phải cá»§a Linh Thiên Môn chúng ta, gần Äây phong vân Äã bắt Äầu khá»i Äá»ng, chá» sợ Cá» Vá»±c khó khÄn lắm má»i yên bình Äôi chút sẽ lại rung chuyá»n lần nữa, má»t khi Äã váºy, nếu chúng ta có thêm má»t minh hữu thì sẽ có lợi cho Linh Thiên Môn hÆ¡n.
â Chưá»ng môn, không lẽ ngươi có ý muá»n cùng Phi Linh Mônâ¦
Vương trưá»ng lão còn chưa dứt lá»i, Lữ ChÃnh Cưá»ng Äã nói tiếp:
â Hiá»n tại ta vẫn chưa hạ quyết Äá»nh, hết thảy Äợi sau chuyá»n á» Vụ Tinh Hải rá»i hãy nói, hiá»n tại ta vẫn chưa nhìn thấu tên tiá»u tá» kia, má»t chuyến và o Vụ Tinh Hải lần nà y, ta sẽ xem xem rá»t cuá»c hắn có Äáng Äá» ÄÆ°á»£c ta xem trá»ng hay không, chuyá»n nà y liên quan tá»i cả Linh Thiên Môn, ta cÅ©ng không cách nà o quyết Äoán má»t cách nhẹ nhà ng ÄÆ°á»£c.
â Chưá»ng môn, Lục Lâm Thiên rõ rà ng Äã ức hÏếp tiá»u thư, khiến nà ng bá» uất ức, sao không dạy dá» tên tiá»u tá» Äó má»t tráºn mà còn coi trá»ng hắn nữa.
Lưu trưá»ng lão láºp tức nhá»n không ÄÆ°á»£c mà lên tiếng.
Lữ ChÃnh Cưá»ng má»m cưá»i, ánh mắt lại chuyá»n sang chá» Lữ Tiá»u Linh, nói:
â Linh Nhi, tuá»i cá»§a con cÅ©ng không còn nhá», cÅ©ng Äến tuá»i biết yêu ÄÆ°Æ¡ng rá»i, con nói cho cha biết, có phải con yêu mến tên tiá»u tá» Lục Lâm Thiên kia hay không?
â Chaâ¦.
Lữ Tiá»u Linh chu môi, ánh mắt Äảo qua nhìn hết má»i ngưá»i trên lưng Lam VÅ© Linh Ưng, sau Äó láºp tức xấu há», nhưng dưá»ng như còn chưa nguôi cÆ¡n giáºn dá»i nên nói:
â Con không thèm thÃch hắn Äâu, cái tên tiá»u há»n Äản lừa Äảo Äó, con không bao giá» muá»n gặp lại hắn nữa.
â Nhưng nữ nhân yêu mến ai Äá»u gá»i kẻ kia là há»n Äản cả, nhá» ngà y Äóâ¦. Ai!
Lữ ChÃnh Cưá»ng khẽ thá» dà i, rá»i nói:
â Linh Nhi, tên tiá»u tá» Lục Lâm Thiên kia không tá», nếu con Äã thÃch hắn thì cha sẽ không phản Äá»i.
â Cha, con tháºt sá»± sẽ không phản Äá»i sao?
Sắc mặt cá»§a Lữ Tiá»u Linh láºp tức lá» vẻ sững sá», sau Äó không dám tin mà há»i lại, trưá»c kia có kẻ vì nhìn mình má»t cái mà bá» chặt Äứt má»t chân, Lữ Tiá»u Linh không ngá» lần nà y cha cá»§a mình lại có thá» sáng suá»t như váºy.
â Chưá»ng môn, nhưng mà tên tiá»u tá» Lục Lâm Thiên Äã có hôn ưá»c vá»i Vân Há»ng LÄng cá»§a Vân Dương Tôngâ¦.
Vương trưá»ng lão cÅ©ng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Vương Hiá»u còn chưa nói xong, Lữ ChÃnh Cưá»ng Äã láºp tức nói:
â Vân Dương Tông thì có là cái gì, chẳng lẽ Linh Thiên Môn ta kém Vân Dương Tông cá»§a hắn chắc, Linh Nhi, cha thấy tên tiá»u tá» Lục Lâm Thiên kia cÅ©ng có chút tâm ý vá»i con, nếu như con Äã thÃch thì cứ ra sức mà già nh, Vân Dương Tông có gì Äáng sợ, có cha á»§ng há» con, cha xem tên khá»n Vân Tiếu Thiên kia có thá» là m gì ÄÆ°á»£c cha.
Nghe Lữ ChÃnh Cưá»ng nói váºy, Vương trưá»ng lão và Lưu trưá»ng lão Äá»u triá»t Äá» sững sá», bá»n vá» Äá» tá» Linh Suất cÅ©ng trợn mắt há má»m, không ngá» vá» sư phụ luôn trầm á»n nho nhã cá»§a mình, hôm nay cư nhiên lại nói ra những lá»i nà y.
Lữ Tiá»u Linh cÅ©ng ÄÆ¡ ngưá»i ra, sau Äó trong mắt lá» ra vẻ vui mừng, cuá»i cùng quay Äầu lại nhìn vá» phÃa Phi Linh Môn, ánh mắt mang theo chút giáºn yêu.
Tá»i ngà y thứ tư, má»t chá» nà o Äó trong Phi Linh Môn lại phát ra má»t cá» nÄng lượng ba Äá»ng khá»ng lá», lúc Äám ngưá»i Lục Lâm Thiên và Äông Vô Má»nh tá»i thì Thanh Hoả lão Quá»· vá»n Äang bế quan chữa thương rá»t cuá»c cÅ©ng xuất quan, nhìn thấy Thanh Hoả lão Quá»·, trong lòng Lục Lâm Thiên liá»n cảm thấy vui vẻ, chẳn trách lần nà y Thanh Hoả lão Quá»· chữa thương lại lâu như váºy, hoá ra là Äã Äá»t phá tá»i cấp Äá» VÅ© Suất cá»u trá»ng rá»i.
â Tham kiến chưá»ng môn.
Thanh Hoả lão Quá»· hà nh lá»
.
â Chúc mừng Thanh Hoả Cung Phụng.
Lục Lâm Thiên má»m cưá»i, Thanh Hoả lão Quá»· Äá»t phá VÅ© Suất cá»u trá»ng, thá»±c lá»±c tÄng mạnh, chẳng khác nà o khiến cho thá»±c lá»±c cá»§a Phi Linh Môn cÅ©ng gia tÄng thêm lần nữa. Vá»n Lục Lâm Thiên vẫn cho rằng Lá»c SÆ¡n lão yêu sẽ Äá»t phá sá»m hÆ¡n, vì dù sao Äi nữa xét cấp Äá» thá»±c lá»±c thì Lá»c SÆ¡n lão yêu vẫn cao hÆ¡n Thanh Hoả lão Quá»· má»t chút.
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com