Đỉnh Phong Thiên Hạ
Thanh Hoả lão Quá»· Äá»t phá, chá» là má»t khúc nhạc Äá»m mà thôi, ngà y thứ nÄm, Khang Tá» Vân cá»§a Linh ÄÆ°á»ng tá»± mình tá»i, Äá»ng thá»i còn mang tá»i không Ãt Yêu Linh Äan, trong Äó có hÆ¡n mưá»i viên Yêu Linh Äan Äã tá»i cấp Äá» tứ phẩm, mấy viên Yêu Linh Äan á» cấp Äá» ngÅ© phẩm, Yêu Linh Äan Äạt cấp Äá» tam phẩm thì có mấy trÄm viên.
Äiá»u nà y khiến cho Lục Lâm Thiên cà ng thêm mừng rỡ trong lòng, sau khi Thiên Sà Tuyết Sư Äá»t phá tứ giai, mặc dù tá»c Äá» vẫn nhanh hÆ¡n yêu thú bình thưá»ng rất nhiá»u, nhưng Lục Lâm Thiên vẫn không cảm thấy thoả mãn, có Äám Yêu Linh Äan cấp Äá» tứ phẩm và ngÅ© phẩm nà y rá»i, tá»c Äá» Äá»t phá cá»§a Thiên Sà Tuyết Sư nhất Äá»nh sẽ rất nhanh.
Theo miá»ng Khang Tá» Vân, Lục Lâm Thiên cÅ©ng biết ÄÆ°á»£c tình hình gần Äây cá»§a Linh ÄÆ°á»ng, theo phi Linh thương hà nh má» rá»ng, nhân thá»§ cá»§a Linh ÄÆ°á»ng lại thiếu hụt thêm lần nữa, cho nên Äã âm thầm triá»u táºp Linh giả, sau khi có khà vương Ãc Khánh gia nháºp, trong Linh ÄÆ°á»ng cÅ©ng bắt Äầu luyá»n chế binh khà Äại quy mô, hiá»u quả cÅ©ng vô cùng tá»t, sau khi ÄÆ°a qua kim ÄÆ°á»ng Äem Äi bán thì lợi nhuáºn thu ÄÆ°á»£c rất cao.
Sau khi Khang Tá» Vân rá»i Äi, Lục Lâm Thiên láºp tức Äá» cho Thiên Sà Tuyết Sư và Huyết TÃch Dá»ch Än Yêu Linh Äan tứ phẩm, cÅ©ng Äá» thá» xem hiá»u quả cá»§a Yêu Linh Äan lần nà y, vá» phần Äám yêu thú như Nghá»ch Lân Yêu Bằng thì trưá»c khi Äá»t phá thất giai, cÄn bản không cần dùng Yêu Linh Äan, chá» cần tu luyá»n thôi cÅ©ng có thá» nhanh chóng Äá»t phá.
Vá» phần Tiá»u Long thì Lục Lâm Thiên chá» cho Tiá»u Long dùng má»t viên Yêu Linh Äan ngÅ© phẩm, Tiá»u Long Äã là ngÅ© giai sÆ¡ kỳ, Yêu Linh Äan tứ phẩm cÄn bản không có hiá»u quả gì vá»i nó.
Cứ thế thá»i gian thấm thoát trôi qua, Lục Lâm Thiên lại tiếp tục Äắm chìm trong viá»c tu luyá»n và lÄ©nh ngá».
Thá»i gian như cát chảy, Äảo mắt Äã tá»i ngà y thứ mưá»i lÄm, nÆ¡i Lá»c SÆ¡n lão yêu bế quan chữa thương phát ra nÄng lượng ba Äá»ng, Lục Lâm Thiên Äang á» sau núi, không cần nghÄ© cÅ©ng Äoán ÄÆ°á»£c chuyá»n gì Äang xảy ra, nhất Äá»nh là Lá»c SÆ¡n lão yêu cÅ©ng Äang bắt Äầu Äá»t phá.
Ngay lúc Lục Lâm Thiên Äang Äuá»i tá»i nÆ¡i thì Lá»c SÆ¡n lão yêu Äã Äá»t phá xong, khà tức quanh thân mạnh hÆ¡n so vá»i trưá»c khi Äá»t phá không biết bao nhiêu lần.
Má»i ngưá»i liên tục chúc mừng, Äá»t phá VÅ© Suất cá»u trá»ng, bản thân Lá»c SÆ¡n lão yêu cÅ©ng cao hứng không thôi.
Trong lòng cá»§a Lục Lâm Thiên cÅ©ng vô cùng vui mừng, Lá»c SÆ¡n lão yêu và Thanh Hoả lão Quá»· Äá»u Äá»t phá tá»i VÅ© Suất cá»u trá»ng, hiá»n tại Phi Linh Môn Äã có hai VÅ© Suất cá»u trá»ng, má»t Linh Suất cá»u trá»ng cùng vá»i má»t vá» VÅ© vương.
Còn Linh Suất cá»u trá»ng như lão Äá»c váºt Äông Vô Má»nh, nếu như có thá» tìm ÄÆ°á»£c hai loại dẫn dược thì phá»ng chừng lúc nà o cÅ©ng có thá» Äá»t phá tá»i Linh vương, cá»ng thêm Äám ngưá»i Hoa Mãn Ngá»c, Hoa Mãn Lâu, Lục Lâm Thiên cảm giác thá»±c lá»±c cá»§a Phi Linh Môn rá»t cuá»c cÅ©ng tÄng mạnh rất nhiá»u, Äã không còn yếu như lúc má»i Äầu nữa.
Sau khi Lá»c SÆ¡n lão yêu Äá»t phá, Lục Lâm Thiên vẫn tiếp tục lÄ©nh ngá» rá»i lại tu luyá»n, tiến bá» cÅ©ng khiến Lục Lâm Thiên thưá»ng cưá»i má»m có vẻ rất hà i lòng,
Ngà y thứ mưá»i bảy, Thiên Sà Tuyết Sư và Huyết TÃch Dá»ch lại nuá»t thêm viên Yêu Linh Äan thứ hai và tiếp tục luyá»n hoá.
Thá»i gian lại thấm thoắt trôi qua, Äêm Äen, Äất mẹ Äã say ngá»§, ngoại trừ gió Äêm thá»i qua, khiến cho từng nhánh cây trong núi rung rung, thì má»i thứ Äá»u yên lặng không tiếng Äá»ng.
Mà n Äêm Äen khá»t, tá»±a như có vô sá» má»±c Äen bá» ai lấy bôi lên không trung váºy, Äêm nay chá» có và i ngôi sao nhá» má», nhưng trÄng lại rất tròn, sáng như gương treo trên lưng trá»i, chiếu rá»i ánh sáng bà ng bạc xuá»ng mặt Äất. TrÄng buông rèm bạc, nhẹ nhà ng khẽ rót, ánh trÄng nhu hoà như mặt há» thu, trong buá»i Äêm Äông thế nà y, Äúng là có phần yên tÄ©nh hÆ¡n má»t chút.
Trên má»t sưá»n núi, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngá»i trên mặt Äất, quanh thân trà n ngáºp má»t tầng quang mang mà u và ng nhạt, cả ngưá»i tiến và o má»t loại trạng thái huyá»n ảo, trong tay thi thoảng xuất ra má»t thá»§ ấn, Äất trá»i như bá» má»t loại nÄng lượng vô hình dẫn dắt tạo thà nh từng Äợt không gian gợn sóng.
PhÃa xa trên triá»n núi, má»t Äạo thân ảnh xinh Äẹp như tiên nữ giáng trần Äang Äứng trong gió Äêm, Äôi mắt VÅ© má», mang theo chút kinh ngạc, nói thầm:
â Không ngá» hắn á» cấp Äá» VÅ© tưá»ng Äã có thá» lÄ©nh ngá» thuá»c tÃnh tá»i mức nà y rá»i.
Má»t Äêm cháºm rãi trôi qua mà không có chuyá»n gì Äặc biá»t diá»
n ra, thân ảnh xinh Äẹp kia vẫn Äứng chá» bên cạnh Lục Lâm Thiên.
Thá»i gian lại cháºm rãi trôi qua, tia nắng ban mai rá»t cuá»c cÅ©ng xé toang chiếc áo choà ng cá»§a Äêm Äen, bầu trá»i lá» ra mà u trắng bạc, ÄÆ°Æ¡ng lúc Äại Äá»a vươn mình thức tá»nh Äón ánh bình minh, bầu trá»i trong veo cao vá»i vợi, trên ná»n trá»i bao la, vẫn còn rải rác và i ngôi sao muá»n, bá»n phÃa Äá»u bá» bao phá»§ bá»i ánh bình minh thần bÃ, lát sau, ánh dương từ từ ló dạng á» phÃa Äông, quyên thấu qua mây mù tạo thà nh má»t vầng sáng mà u xinh Äẹp.
â Hô!
Lục Lâm Thiên thá» hắt ra má»t ngụm trá»c khÃ, thá»§ ấn vừa thu, hai mắt má» ra, ánh mắt thâm thuý loé lên.
â LÄ©nh ngá» thế nà o?
Thanh âm cá»§a Bạch Linh liá»n truyá»n và o tai Lục Lâm Thiên.
â Miá»
n cưỡng coi như ÄÆ°á»£c.
Lục Lâm Thiên duá»i lưng má»t cái rá»i láºp tức nói:
â Vất vả cho ngươi rá»i, cảm Æ¡n Äã há» pháp cho ta.
â Ta cÅ©ng không phải Äặc biá»t há» pháp cho ngươi, ta chá» thÃch sá»± an tÄ©nh cá»§a buá»i tá»i thôi.
Bạch Linh nói, ánh mắt chuyá»n tá»i ngưá»i Lục Lâm Thiên láºp tức nói:
â Phải Äi tá»i Vụ Tinh Hải rá»i.
â Ừ, hai ngà y nà y sẽ chuẩn bá» lên ÄÆ°á»ng.
Lục Lâm Thiên Äáp, bất tri bất giác, mình Äã tu luyá»n lÄ©nh ngá» gần má»t tháng, ừ Phi Linh Môn Äi tá»i Vụ Tinh Hải thì cần thá»i gian gần má»t tháng. Lục Lâm Thiên Äang muá»n tá»i sÆ¡n mạch Vụ Hải tìm và i Linh tưá»ng Äá» thôn phá», lúc nà y mặc ká» là Linh lá»±c hay chân khà cá»§a mình Äá»u Äã ÄÆ°á»£c cá»§ng cá» tá»i mức vô cùng á»n Äá»nh rá»i, bất kỳ lúc nà o cÅ©ng có thá» thôn phá» chân khà và Linh lá»±c bên ngoà i.
Äại bản doanh ám ÄÆ°á»ng cá»§a Phi Linh Môn, lần nà y Äã ÄÆ°á»£c Quá»· Tiên Tá» Bạch Oánh bá» trà lên má»t mê lâm tráºn, nÆ¡i quan trá»ng như váºy, ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thá» Äá» xảy ra chuyá»n gì.
Trong Äại Äiá»n lúc nà y, Äám ngưá»i Lục Lâm Thiên, Äông Vô Má»nh, Quá»· Tiên Tá», Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngá»c, Lục Tiá»u Bạch, Lưu Nhất Thá»§, Diá»p Phi, Diá»p Mỹ, Hoà ng Phá»§ Kỳ Tùng, Ãc Khánh, Khang Tá» Vân Äá»u táºp trung Äầy Äá»§.
Sau khi chà o há»i lẫn nhau, Lục Lâm Thiên ÄÆ°a mắt quét qua tất cả má»t lượt, thương thế cá»§a tất cả ÄÆ°á»ng chá»§ lúc nà y Äã sá»m khôi phục hết, tất cả các ÄÆ°á»ng cÅ©ng Äang tiếp tục phát triá»n, tuy rằng VÅ© ÄÆ°á»ng Äã bá» phÆ¡i bà y ra ngoà i ánh sáng, tất cả các ÄÆ°á»ng chá»§ cÅ©ng Äá»u cho ngưá»i ngoà i biết, bất quá Äá»i vá»i sá»± tá»n tại cá»§a lục ÄÆ°á»ng trong Phi Linh Môn, thì hoà n toà n không bá» tiết lá» ra ngoà i chút nà o, vá» phần có thế lá»±c nà o tra ÄÆ°á»£c sá»± tá»n tại cá»§a lục ÄÆ°á»ng hay không thì Lục Lâm Thiên cÅ©ng không biết.
Bất quá, dù có tra ra ÄÆ°á»£c Äi nữa thì cÅ©ng không thà nh vấn Äá» gì, trưá»c khi bá» ngưá»i khác tra ra tất cả, Lục Lâm Thiên vẫn muá»n che giấu thêm má»t khoảng thá»i gian nữa.
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com