Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 862: Đây Là Nhằm Vào Nàng?



Bất kể nàng có tình cảm gì với Đế Phất Y, thì cũng tuyệt đối không thể đem việc học ra đùa giỡn.

Môn Phong Hành do Đế Phất Y phụ trách giảng dạy thật ra rất hợp với nàng. Dù sao nàng tu luyện chính là phong linh lực, thường ngày giao đấu cũng nhờ tốc độ mà chiếm ưu thế. Mà phong hành thuật lại cực kỳ hữu ích trong việc gia tăng tốc độ.

Nàng đã bỏ lỡ một tiết học, mà nội dung tiết đó lại vô cùng quan trọng. Tuy đã mượn được ghi chép từ Lam Ngoại Hồ, nhưng so với việc trực tiếp nghe giảng thì vẫn kém xa. Tiểu hồ ly vốn không giỏi ghi chép, nhiều chỗ khiến Cố Tích Cửu đọc vào mà cứ như lạc giữa mây mù.

Lần này nàng đến học với ý định sẽ trao đổi thêm với các bạn cùng lớp, bù đắp lại những phần đã bỏ lỡ, hoàn thiện kiến thức còn thiếu.

Kế hoạch rất tốt, nhưng đời vốn khó lường. Ai ngờ tiết học hôm nay lại là tiết thực hành! Mà nội dung thực hành lại chính là phần nàng đã bỏ lỡ trước đó.

.....Edit: Emily Ton.....

Trước mặt là một vách núi cao khoảng năm mươi trượng, phía trên là một khoảng đất bằng phẳng bóng loáng.

Trên nền đất đặt một chiếc bàn dài, phía trên bày ra những quả đỏ rực to nhỏ không đều — tổng cộng vừa đúng hai mươi tám quả.

Cũng vừa khớp, lớp 1 Tử Vân có đúng hai mươi tám học sinh.

Đế Phất Y ngồi sau bàn, quét mắt nhìn đám học sinh đang xếp hàng ngay ngắn như bầy cừu non, rồi thong thả nói:

"Đây là Chu Tiên quả. Tác dụng của nó chắc không cần bổn tọa phải nói thêm. Hôm nay kiểm tra trình độ nắm giữ phong hành thuật của các ngươi. Lát nữa, từng người một sẽ nhảy xuống vách núi này, sau đó dùng phong hành thuật nhảy ngược trở lên. Những quả Chu Tiên kia to nhỏ không đồng đều, công hiệu tự nhiên cũng khác nhau. Người nào lên trước sẽ được quyền chọn trước — chọn quả lớn nhất. Người lên sau thì chỉ còn quả nhỏ nhất. Nếu có kẻ không thể dùng phong hành thuật leo lên, vậy xin lỗi, quả của người đó sẽ bị tước bỏ và thưởng cho người đã lên trước. Cứ như vậy mà tính, mọi người đã hiểu chưa?"

"Hiểu rõ!" Cả lớp đồng thanh đáp, ánh mắt sáng rực, giọng hăng hái vang dội.

Chu Tiên quả — một loại linh quả hiếm thấy, có tác dụng cực lớn trong việc tăng cường linh lực. Một quả Chu Tiên bình thường đã có giá trị ngang trăm viên linh thạch. Còn thượng phẩm Chu Tiên, ít nhất cũng từ năm trăm linh thạch trở lên!

Đối với đám học sinh kia mà nói, đây đúng là phần thưởng cực kỳ quý giá!

Tả Thiên Sư đại nhân quả nhiên danh bất hư truyền — người có tiếng là "kẻ xấu số một đại lục", ra tay lại hào phóng đến thế!

Vì vậy gần như toàn bộ học sinh đều sáng rực đôi mắt, người nào người nấy xoa tay háo hức, khí thế hừng hực, chuẩn bị tranh đoạt.

Chỉ có Cố Tích Cửu là lòng dạ trĩu nặng.

Phong hành thuật, khi đưa vào thực hành thực sự, yêu cầu về linh lực cực kỳ khắt khe — ít nhất phải đạt đến tiêu chuẩn cấp 6 rưỡi. Mà nàng hiện tại chỉ mới khoảng tầng 2 cấp 6, vẫn còn kém một chút.

Nàng học thứ này vốn đã phải gắng hết sức, trong lòng tính toán chờ tu vi vững chắc đến nửa bước cấp 6 rồi mới thực hành cũng chưa muộn. Không ngờ lần này lại bị ép thực chiến...

Lớp 1 Tử Vân vốn là nhóm tinh anh trong tinh anh, học sinh trong lớp đương nhiên cũng không phải hạng xoàng. Ngoại trừ nàng ra, gần như tất cả đều đã bước vào cấp 6 trở lên, thậm chí có người đã đạt tới cấp 8.

Phong Hành thuật với những người khác có lẽ chẳng tính là gì, nhưng với nàng thì chẳng khác nào trèo lên trời!

Huống chi tiết học mấu chốt của phong hành thuật nàng lại không có mặt, hoàn toàn không nắm được cốt lõi. Đối với lần thực hành này, nàng thật sự không có chút tự tin nào.

Chẳng lẽ... hắn đang nhắm vào nàng?

Phải chăng hắn thật sự không muốn nhìn thấy nàng nữa, cho nên mượn cớ này ép nàng phải bỏ cuộc?

Cố Tích Cửu khẽ hít sâu một hơi. Thật ra, nàng cũng chẳng mấy hứng thú với mấy quả kia.

Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com