Sáng hôm sau, Giang Hoài ở trên giường thực hiện xong bước vệ sinh cá nhân.
Khi Giang Hoài bước ra khỏi nhà, bước chân cô loạng choạng, suýt ngã mấy lần.
Thấy vậy, Lục Thần Phong vội vàng gọi xe taxi.
Trên xe, Giang Hoài nhiều lần nhìn anh với vẻ khó chịu.
Lục Thần Phong ghé sát vào tai cô, thì thầm lời xin lỗi: "Lần sau anh sẽ không làm vậy nữa, em đừng giận."
Nói xong, Giang Hoài vẻ mặt vừa xấu hổ vừa tức giận vỗ nhẹ vào mặt anh, ra hiệu phía trước có tài xế, bảo anh kiềm chế lại.
Những ngày tiếp theo trôi qua trong bình lặng.
Nhân lúc rảnh rỗi, Lục Thần Phong đến nhà Thẩm Bạch và lắp đặt thiết bị phát sóng trực tiếp đơn giản.
Sau khi thử vài lần và không thấy vấn đề gì, hai người dùng thời gian rảnh rỗi đến quán net để rèn luyện kỹ năng.
Dù sao thì Thẩm Bạch hiện tại vẫn chưa phải là đội phó của đội thi đấu, kỹ năng chơi game của cậu vẫn còn hơi non nớt.
Sau nửa tháng làm việc cùng nhau, cả hai đã quay một video đăng lên mạng, sẵn sàng thử nghiệm.
Video đã nhận được phản hồi rất tốt sau khi phát hành nên Lục Thần Phong quyết định thực hiện buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên vào tối thứ sáu ba ngày sau đó.
Khi Lục Thần Phong trở về nhà và báo tin cho Giang Hoài, cô đã vô cùng phấn khích ôm chầm lấy anh.
"Thần Phong, anh đúng là giỏi thật! Anh chắc chắn sẽ trở thành streamer trò chơi giỏi nhất trong tương lai!"
Lục Thần Phong ôm cô, nghiêm túc nói: "Anh sẽ cố gắng, nhất định sẽ thực hiện lời đã hứa với em."
Vừa nói xong, điện thoại di động của Giang Hoài reo lên.
"Xin chào, đây là đồn cảnh sát phố Tây, cô là người nhà của Giang Chấn đúng không, làm phiền cô đến đồn cảnh sát một chuyến."
Nghe được nội dung trong điện thoại, lòng Lục Thần Phong thắt lại.
Có vẻ như từ thời điểm này trong kiếp trước, Giang Chấn bắt đầu thường xuyên đến đồn cảnh sát.
Điều này khiến cho Giang Hoài dù có làm việc chăm chỉ cách mấy cũng không tiết kiệm được đồng nào.
Sau khi Giang Hoài kết thúc cuộc gọi, cô bất lực nhìn Lục Thần Phong.
Lục Thần Phong không nói một lời, cầm quần áo của mình dẫn Giang Hoài đến đồn cảnh sát.
Trên đường đi, Giang Hoài nhìn Lục Thần Phong với ánh mắt lo lắng.
Cô vẫn còn một ít tiền, nhưng cô không biết liệu có đủ để bảo lãnh cho Giang Chấn hay không.
Lục Thần Phong vừa mới thuê nhà, mua thiết bị phát sóng trực tiếp, chắc chắn không dư được bao nhiêu.
Cô không muốn tạo thêm gánh nặng cho Lục Thần Phong, không muốn trở thành trở ngại của anh.
Nhưng anh ấy là anh trai cô, cô không thể cứ ngồi đó và không làm gì cả.
Lục Thần Phong đứng bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt mâu thuẫn của Giang Hoài, lập tức hiểu được suy nghĩ của cô.
Lục Thần Phong nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng an ủi.
"Đừng nghĩ nhiều quá, đừng nghĩ bản thân là trở ngại của anh. Sau này chúng ta nhất định sẽ kết hôn, anh trai em cũng là anh trai của anh. Nếu anh ấy xảy ra chuyện gì, anh nhất định sẽ không bỏ mặc anh ấy."
Khi Giang Hoài nghe được lời nói của Lục Thần Phong, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cảm giác ấm áp.
Cô biết rằng cô không yêu nhầm người.
38.
Sau khi đến đồn cảnh sát, hai người nhìn thấy Giang Chấn đang ngồi ở sảnh.
Hai tay của Giang Chấn bị còng, mặt đầy râu ria, quần áo xộc xệch.
Lục Thần Phong thu hồi ánh mắt, đi theo cảnh sát làm thủ tục bảo lãnh cho Giang Chấn.
Giang Hoài đi đến trước mặt Giang Chấn, nhíu mày nhìn anh ấy, trong lòng vừa tức giận vừa đau khổ.
Giang Chấn cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Giang Hoài.
"Nếu anh muốn tiền, em sẽ cho anh. Bây giờ em có thể kiếm tiền rồi, cuộc sống của em sẽ tốt hơn, anh không cần phải ăn cắp nữa."
Giang Hoài nghẹn ngào nói, nghĩ đến những gì Giang Chấn đã làm để nuôi cô lớn, nước mắt dần dần trào ra.
Giang Chấn nghe thấy Giang Hoài khóc, vội vàng ngẩng đầu lên nói lời an ủi.
"Tiểu Hoài, đừng khóc, anh nghe lời em, anh sẽ không trộm cắp vặt nữa."
Vừa nói xong, Lục Thần Phong đã hoàn tất thủ tục, đi tới trước mặt hai người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Anh nhìn Giang Hoài đang khóc và Giang Chấn không ngừng an ủi cô, trong lòng thở dài nặng nề.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Lục Thần Phong biết rằng lời nói của Giang Chấn dù có chân thành đến đâu cũng không thể thay đổi.
Nếu không thì cũng chẳng đi đến kết thúc như kia rồi.
Lúc này, một cảnh sát đi tới, cởi còng tay cho Giang Chấn, nhìn anh ấy rồi nghiêm túc nói.
"Giang Chấn, mọi người trong đồn cảnh sát đều biết anh rồi, tuổi anh cũng không xem là lớn, tại sao anh lại chọn làm việc này khi anh có thể tìm một công việc tử tế?"
"Em gái của anh đã cứu anh nhiều lần rồi, dù rằng là vì em gái hay vì bản thân mình thì anh cũng nên tìm một công việc tử tế mà làm đi."
"Được rồi. Đã muộn rồi, mọi người nên quay về nhà rồi."
Nói xong, viên cảnh sát quay người rời đi.
Lục Thần Phong nhìn Giang Chấn đang đứng trước mặt mình với vẻ không thoải mái, trong mắt hiện lên một tia bất lực.
Anh lau nước mắt trên mắt Giang Hoài, sau đó nói với Giang Chấn: "Hôm nay muộn rồi, chúng ta về nhà trước đi."
Nói xong, không quan tâm đến phản ứng của Giang Chấn, anh quay người và cùng Giang Hoài rời đi.
Trước khi Giang Chấn kịp nói lời từ chối, anh không còn cách nào khác ngoài việc đi theo hai người họ.
Sau khi ba người trở về nhà thuê, Giang Chấn nhìn ngôi nhà mới thuê của họ không khỏi thở dài.
“Nhà tốt đúng là khác biệt, đây mới là nhà cho người ở chứ.”
Nói xong, Giang Chấn nhìn Lục Thần Phong nói: "Nếu hai đứa kết hôn, nhà tân hôn của em gái anh nhất định phải tốt hơn thế này, nếu không anh sẽ không đồng ý cho hai đứa đến với nhau đâu."
Nghe vậy, Giang Hoài vội vàng ngắt lời.
"Anh ơi, đừng nói nữa, mau đi tắm đi."
Giang Chấn nhìn thấy vẻ mặt không mấy vui của em mình, tức giận ngậm miệng lại, quay người đi vào trong tắm rửa.
Sau khi đóng cửa lại, Giang Hoài đi tới trước mặt Lục Thần Phong giải thích: "Thần Phong, đừng nghe anh trai em nói nhảm, em không cần nhà đẹp gì, chỉ cần ở bên anh thì thế nào cũng được."
Lục Thần Phong nhìn cô, nghiêm túc nói: "Anh nói rồi, anh sẽ cho em một mái ấm thuộc về em, hãy tin anh, anh nói được làm được."
Sau khi nghe Lục Thần Phong nói như vậy, Giang Hoài càng cảm thấy áy náy hơn.
Tình cảm là có qua có lại, nhưng Lục Thần Phong vẫn luôn cho đi.
Cô biết Lục Thần Phong sẽ không quan tâm đến những chuyện này, nhưng cô sợ những chuyện nhỏ nhặt này tích tụ lại, cuối cùng sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai người.
Giang Hoài vùi đầu vào n.g.ự.c Lục Thần Phong, lẩm bẩm: "Thần Phong, sao anh lại tốt với em thế?"
Lục Thần Phong vỗ nhẹ vai cô, nhẹ giọng nói: "Em đi ngủ trước đi, ngày mai còn có tiết nữa, đợi anh trai em tắm xong anh sẽ nói vài lời với anh ấy."
Giang Hoài biết Giang Chấn sẽ không nghe bất cứ lời nào của cô, nên cô đành để lại không gian cho hai người đàn ông.
Cô gật đầu rồi quay về phòng ngủ.
Sau khi Giang Chấn tắm xong, Lục Thần Phong dẫn anh ra ngoài, đi đến một nhà hàng thịt nướng ở tầng dưới.
Hai người ngồi đối diện nhau, nhìn nhau trong im lặng.
Một lát sau, Lục Thần Phong lên tiếng trước: "Anh Giang, em sắp phát live trận thi đấu, vẫn còn thiếu người quản lý, hy vọng anh có thể đến giúp một tay."
Nói xong, Giang Chấn sửng sốt một lát, sau đó xua tay từ chối.
"Thôi bỏ đi, mấy thứ của hai đứa anh không hiểu gì, cậu yên tâm đi, ngày mai anh sẽ đến nhà máy để nhận việc, không gây rắc rối gì thêm cho hai đứa nữa."
Lục Thần Phong hiểu rất rõ tính cách của Giang Chấn, cho dù có đến nhà máy cũng không thể ở lại đó lâu dài, sớm muộn gì cũng phải quay lại làm chuyện cũ, thói quen hình thành qua nhiều năm là thứ khó thay đổi nhất.
Giang Chấn không hề coi trọng lời nói của Lục Thần Phong, trong mắt của Giang Chấn, anh chỉ là một đứa trẻ vừa mới trưởng thành, không biết gì cả.
Anh ấy cầm món thịt nướng và bia trên bàn rồi bắt đầu ăn.
Thấy vậy, Lục Thần Phong không nói thêm gì nữa.
Trên đường về, Lục Thần Phong nhìn Giang Chấn rồi lại nói.
"Anh cũng là anh trai của em, em không ép buộc anh. Ba ngày nữa bọn em sẽ chính thức lên sóng, lúc đó em sẽ dẫn anh theo, anh có thể quyết định sau khi xem kết quả phiên live."
Giang Chấn nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lục Thần Phong thì bắt đầu d.a.o động.
Giang Chấn biết Lục Thần Phong chưa bao giờ khoe khoang, có lẽ thằng bé thực sự có thể kiếm được tiền từ việc này.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Giang Chấn đồng ý và dự định sẽ chờ xem hiệu quả từ buổi phát sóng trực tiếp rồi mới đưa ra quyết định.
Thời gian trôi rất nhanh.
Ba ngày sau, mọi người tập trung tại nhà Thẩm Bạch để chuẩn bị cho buổi phát sóng trực tiếp.
Sau khi kiểm tra mạng và tín hiệu, Giang Hoài cho biết không có vấn đề gì.
Lục Thần Phong kéo Giang Chấn sang một bên, dạy anh cách quản lý.