Thẩm Bạch ngồi vào bàn, lòng bàn tay đổ mồ hôi vì căng thẳng.
Cậu không biết tại sao mình lại lo lắng đến vậy.
Bây giờ cậu ngồi đây nhưng vẫn cảm thấy không chân thực, cũng không rõ lúc trước tại sao cậu lại đồng ý bị Lục Thần Phong rủ rê phát live cũng anh nữa.
Bây giờ thì việc cậu cũng đã nghỉ, nếu còn không kiếm được tiền từ việc phát trực tiếp này, cậu thậm chí còn không có tiền để trả tiền thuê nhà cho tháng tới.
Lục Thần Phong đi đến bên cạnh Thẩm Bạch, vỗ vai cậu và an ủi.
"Đừng lo lắng, đây chỉ là chuyện nhỏ thôi, cứ thể hiện sức mạnh thường ngày của mình là được, sau này gia nhập đội tuyển thủ thể theo điện tử rồi căng thẳng cũng chưa muộn.”
Nói xong, Lục Thần Phong ngồi vào bàn và nhấn nút phát trực tiếp.
Trước khi Thẩm Bạch kịp phản ứng, buổi phát live đã bắt đầu.
Dần dần, ngày càng có nhiều người nhấp vào phòng phát live.
Hầu hết mọi người đều bị thu hút bởi video của họ và ý tưởng mới về kỹ thuật đi rừng của Lục Thần Phong đã gây ấn tượng với nhiều người.
Lục Thần Phong chào khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp một cách thoải mái.
Hai người đều không lộ mặt, cư dân mạng chỉ có thể nghe thấy giọng nói của họ.
Nhiều người bắt đầu bình luận sau khi nghe giọng nói của Lục Thần Phong.
"Chủ live không chỉ kỹ thuật đỉnh mà giọng cũng siêu đỉnh nữa!"
"Nhanh lên, mau bắt đầu nào! Tôi muốn xem chủ live đánh bại đối thủ trong rừng!"
Thấy mọi người đã vào đông, Lục Thần Phong cùng Thẩm Bạch bắt đầu trò chơi.
Trong ván đầu tiên, Lục Thần Phong vẫn chơi vị trí người đi rừng như thường lệ, Thẩm Bạch chơi hỗ trợ, hai người phối hợp ăn ý, khiến cư dân mạng phải thốt lên rằng rất phấn khích.
Ngay sau đó, cả hai đã giành chiến thắng trong ván đầu tiên.
Sau khi một trận đấu kết thúc, phòng phát sóng trực tiếp lập tức tràn ngập bình luận, nhìn lên màn hình, tất cả bình luận đều tràn ngập “Đỉnh nóc!”, “Kịch trần!”
Trong phòng live, những món quà liên tục được gửi tặng.
Giang Chấn kinh ngạc nhìn những món quà liên tục xuất hiện trên điện thoại.
Lục Thần Phong nói đúng, bây giờ anh ấy thực sự đã thay đổi suy nghĩ rồi.
Chương trình phát live kéo dài ba giờ đồng hồ.
Hiệu ứng chung khá tốt, một số đội thậm chí còn chìa cành ô liu cho Lục Thần Phong, muốn anh gia nhập đội của họ.
Giang Chấn cũng dần dần nắm bắt được tình hình, block hết những cư dân mạng chửi rủa trong phần bình luận và thỉnh thoảng trả lời các câu hỏi của người hâm mộ trên khung chat.
Sau khi buổi live kết thúc, lúc Thẩm Bạch nhìn thấy phần thưởng từ bảng tổng kết, tay không ngừng run rẩy, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được.
"Anh Lục, chúng ta thực sự kiếm được tiền rồi!"
Thẩm Bạch nhìn số tiền thưởng ở trên màn hình, tổng cộng bằng nửa năm tiền lương của cậu.
Nhìn cậu run rẩy vì phấn khích, Lục Thần Phong không khỏi nghĩ đến trận đấu chuyên nghiệp đầu tiên được phát sóng trực tiếp của đội tuyển thi đấu ở kiếp trước.
Sau khi chương trình phát sóng trực tiếp kết thúc, chân của Thẩm Bạch run như cầy sấy, yếu ớt vô lực đến nỗi phải nhờ Lục Thần Phong đỡ lấy.
Thẩm Bạch ôm chặt lấy anh, hưng phấn nói: "Anh Lục, em không ngờ có ngày được nhiều người nhìn thấy như vậy."
Khi đó Thẩm Bạch mới 22 tuổi, trong mắt tràn đầy khát vọng hướng về tương lai.
Bây giờ cậu vẫn vậy, nhưng có phần non nớt hơn.
Lục Thần Phong cầm điện thoại, lấy tiền thưởng ra, đưa cho Thẩm Bạch một nửa.
Trong ánh mắt kinh ngạc, anh chậm rãi nói: "Đây chỉ là bước khởi đầu, chúng ta sẽ bước lên một sân khấu lớn hơn trong tương lai."
Thẩm Bạch sửng sốt một chút, sau khi phản ứng lại, vội vàng nói: "Anh Lục, em tin anh, nhưng hôm nay, anh vẫn là người cống hiến nhiều nhất cho buổi live này, em không thể yêu cầu nhiều như vậy."
Nói xong, Thẩm Bạch liền định chuyển lại tiền cho Lục Thần Phong.
Lục Thần Phong vội vàng giữ chặt cậu: "Nếu không có sự tham gia của cậu, buổi phát sóng trực tiếp này cũng sẽ không thành công như vậy."
"Đó là những gì cậu đáng được hưởng, dùng nó để trả tiền thuê nhà. Chúng tôi bây giờ có việc phải đi rồi."
Nói xong, Lục Thần Phong cầm áo khoác dẫn Giang Hoài và Giang Chấn rời khỏi nhà Thẩm Bạch.
39.
Ba người đi trên đường trở về, gió thổi vào mặt, Giang Hoài nheo mắt thoải mái.
Giang Chấn đi phía sau hai người, trong đầu suy nghĩ điều gì đó.
Cuối cùng, khi đi ngang qua một khu vườn, Giang Chấn gọi Lục Thần Phong.
"Thần Phong, anh có chuyện muốn nói với cậu."
Lục Thần Phong và Giang Hoài đang đi phía trước dừng lại, quay đầu nhìn lại.
Giang Chấn nhìn Lục Thần Phong, do dự không nói lời nào.
Lục Thần Phong nhanh chóng hiểu ý của anh, quay sang nói với Giang Hoài: "Em cứ đi đến phía trước chờ bọn anh."
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Giang Hoài gật đầu, đi đến chiếc ghế dài phía trước và ngồi xuống chờ họ.
Giang Chấn nhìn Giang Hoài ngồi cách đó không xa, hít một hơi thật sâu rồi chậm rãi nói.
"Anh muốn thử làm quản lý buổi livestream mà cậu từng nhắc với anh."
Lục Thần Phong không hề bất ngờ, anh đã đoán được sau khi phát sóng trực tiếp, Giang Chấn sẽ tìm anh.
Giang Chấn đã ăn cắp nhiều năm rồi, nó đã trở thành thói quen.
Trong thâm tâm, anh ấy thực sự khao khát sự công nhận của người khác, nhưng vì ba mẹ mất sớm nên anh ấy cảm thấy vô cùng bất an.
Lục Thần Phong hiểu rất rõ tính tình của anh ấy, biết anh ấy muốn gì nhất, cho nên mới nói những lời đó với anh.
Giang Chấn thấy Lục Thần Phong không đáp lời thì càng thêm bất an.
Một lúc lâu sau, giọng nói lạnh lùng của Lục Thần Phong mới vang lên.
"Được."
Thấy Lục Thần Phong đồng ý, Giang Chấn thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi ba mẹ rời đi, anh chưa bao giờ nhận được sự công nhận từ người khác.
Hôm nay là lần đầu tiên sau một thời gian dài anh cảm thấy mình vẫn còn có giá trị.
Giang Chấn không biết vì sao nhưng lại cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
"Chúng ta về nhà thôi, Tiểu Hoài vẫn đang đợi ở phía trước."
Nói xong, Giang Chấn đi thẳng về phía trước.
Lục Thần Phong đi đến bên Giang Hoài, nắm tay cô đi về nhà.
Giang Hoài không biết hai người đang nói gì, chỉ cảm thấy Giang Chấn dường như đã buông bỏ được điều gì đó, cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Cô kéo góc áo Lục Thần Phong, thấp giọng hỏi: "Vừa rồi bọn anh nói gì thế?"
"Anh muốn anh ấy quản lý phòng live của anh để anh ấy không phải ra ngoài tìm việc, em cũng có thể yên tâm hơn phần nào."
Nghe vậy, Giang Hoài trong lòng ấm áp đến lạ, nhìn anh với vẻ cảm kích.
Lục Thần Phong cười nói: "Được rồi, chúng ta về nhà thôi, ngày mai còn phải đi học."
Sau đó, hai người bước nhanh về nhà.
Từ đó trở đi, Lục Thần Phong và Thẩm Bạch hầu như đêm nào cũng phát sóng trực tiếp.
Giang Chấn cũng ngày càng thành thạo hơn trong việc quản lý phòng phát sóng trực tiếp và nhóm người hâm mộ một cách có trật tự nề nếp.
Giang Hoài vẫn làm việc bán thời gian tại cửa hàng tiện lợi vào cuối tuần.
Lục Thần Phong nhiều lần bày tỏ không muốn cô đi làm thêm, nhưng Giang Hoài vẫn kiên quyết.
Cô không muốn đổ hết mọi áp lực cuộc sống lên vai của Lục Thần Phong.
Mặc dù mức lương thấp nhưng cũng đủ để mua thức ăn hàng tuần.
Lục Thần Phong không thuyết phục được cô nên đành phải tạm thời để cô muốn làm gì thì làm.
Thời gian trôi rất nhanh.
Chương trình phát live của Lục Thần Phong rất thành công, anh đã tiết kiệm được rất nhiều tiền.
Anh nhìn vào ngày đánh dấu trên lịch rồi cầm điện thoại lên để đặt lịch hẹn khám sức khỏe cho Giang Hoài.
Đã một năm trôi qua kể từ lần khám sức khỏe cuối cùng.
Trong năm này, Lục Thần Phong luôn theo dõi chặt chẽ tình trạng sức khỏe của Giang Hoài.
Anh đã dập tắt mọi yếu tố gây kích thích ngay từ đầu.
Nhưng anh vẫn không dám lơ là và phải sắp xếp lịch kiểm tra sức khỏe định kỳ.
Hai ngày sau, vào thứ Bảy, Lục Thần Phong đưa Giang Hoài đến bệnh viện để khám sức khỏe.
Lần này Giang Hoài không từ chối nữa mà tiến hành kiểm tra từng hạng mục sức khỏe.
Một năm qua, Lục Thần Phong rất lo lắng cho sức khỏe của cô, cho dù chỉ là cảm cúm nhẹ, anh cũng sẽ rất lo lắng.
Cho nên lần này cô không từ chối nữa mà ngoan ngoãn đi kiểm tra, hy vọng Lục Thần Phong có thể yên tâm sau khi biết kết quả.
Khi Giang Hoài vào khám, Lục Thần Phong nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
Phương Ngữ Tình cầm một chồng báo cáo kết quả chạy tới chạy lui, mồ hôi nhễ nhại.
Anh đoán có chuyện gì đó đã xảy ra với mẹ Phương nên bước tới hỏi thăm.
"Phương Ngữ Tình, sao vậy? Em bị bệnh à?"
Trong năm nay, sau mỗi lần phát sóng trực tiếp, Lục Thần Phong đều dẫn Giang Hoài và những người khác đến nhà hàng nơi Phương Ngữ Tình làm việc để ăn tối, sau vài lần gặp gỡ, họ đã trở nên quen thuộc với nhau.
Anh cũng biết tình hình của Phương Ngữ Tình và thường bảo cô có vấn đề gì thì đến gặp anh, nhưng Phương Ngữ Tình chưa bao giờ đến gặp anh một lần.
Khi nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Phương Ngữ Tình ở bệnh viện hôm nay, anh biết chắc chắn mẹ Phương đã xảy ra chuyện.