Thật giận, lại phải đi tìm nước lạnh tắm! Từ lúc y rời khỏi hắn tới nay, y cũng đã thói quen dùng nước lạnh tắm.“Kia lần sau hảo hảo bồi thường cho ngươi đi… ” Dịch Thần giống như một con mèo nhỏ dịu ngoan tựa trên bả vai y ngáp a ngáp. “Ta mệt mỏi, thật sự hảo muốn ngủ…”“Uống xong dược ngủ tiếp.”Mạc Vô Tình nhẹ nhàng nâng dậy con mèo lười hai mắt buồn ngủ dầy đặc.“Vậy ngươi uy ta.”Dịch Thần miễn cưỡng nói.Mạc Vô Tình cầm bát thuốc chuyển đến bên môi hắn.“Không phải như vậy uy! Dùng miệng của ngươi…”“Ngươi có để yên không!”“Ha ha, mặt của ngươi đỏ, thật sự là ngạc nhiên.”“??Sách!”Mạc Vô Tình ngậm một ngụm dược, hung hăng chặn lên môi hắn.Nước thuốc khó uống từ trong miệng y chậm rãi chảy vào trong miệng hắn, Dịch Thần sợ thuốc, lùi về phía sau, lại bị Mạc Vô Tình nhẹ nhàng nâng cái gáy lên, môi nửa dụ hống nửa bắt buộc, đầu lưỡi mềm mại giao triền lên nhau, cho đến khi dược nước một giọt không dư thừa quán nhập trong miệng hắn…Dược nước đã uy xong, đầu lưỡi dây dưa vẫn đang nan xá khó phân, khoang miệng mềm mại ẩm ướt dần dần xông vào hơi thở ngọt ngào, hai người tham lam hấp thu hương vị giao hòa lẫn nhau.Tim đập, ở trong ***g ngực của hai người đang gắt gao ôm nhau, cuồng loạn nhảy lên.Tư vị mất đi mà tìm lại được, thật sự không tồi.Thuốc này thực ngọt.Hai người không hẹn mà cùng thầm nghĩ. (Uống kiểu này không ngọt mới lạ! *Yu cũng thầm nghĩ* =.=)***Đông hải ——Con thuyền nhỏ đón gió——Trên mép thuyền, hai con bồ câu đưa tin trắng noãn, khẽ giãy dụa, bị người buộc mảnh giấy ở trên chân.“Ngoan, nhớ kỹ, một phong giao cho ta nghĩa phụ ta, một phong giao cho phụ mẫu ta, nói ta tính toán xa nhà một trận, cùng một đại mỹ nhân rất có cá cách du ngoạn khắp Đông hải, làm cho bọn họ không cần vì ta mà lo lắng.”Nam tử giống như ngọc thụ lâm phong đứng trên đầu thuyền, cười meo meo nâng lên hai con bồ câu đưa tin.“Đi thôi…”Vung tay lên, hai con bồ câu giương cánh, phóng lên cao, nháy mắt biến mất trong trời quang.Chim vươn cánh lên trời cao, không để lại dấu vết.Nam tử cúi người đi vào khoang thuyền, mành trướng thật dày, khó lòng nhìn thấy bên trong.Chỉ chốc lát sau, thanh âm nói nhỏ truyền đến.“Ngoan, Vô Tình, đem bát thuốc này uống hết, ngươi sẽ không bao giờ say tàu nữa.”“Ta không uống thuốc!”“Ngoan, đừng tùy hứng như vậy thôi! Ngươi nôn ọe lợi hại như vậy, không uống thuốc sao được?”“Mau lấy ra!”“Uống thôi…”“Không uống!”“Như vậy…” Một tiếng thở dài thỏa hiệp.“Ha ha ha… Hừ hừ hừ…” Truyền đến tiếng cười khẽ như ác ma.“Ngươi muốn làm gì?”“Không uống thuốc cũng được, ngươi còn có một lựa chọn khác, chính là… Để cho ta ôm ngươi một lần!”
Trầm mặc thật lâu…“Không nói lời nào, chính là đồng ý đâu… Vô Tình, ta sẽ hảo hảo yêu thương ngươi…”Thanh âm nghe xong có thể nổi cả da gà.“Ân…”“Đừng mãi từ chối, Vô Tình, hảo hảo phối hợp ta đi.”“Buông!”“Không cần uổng phí khí lực, ngươi đã nôn ọe đến toàn thân vô lực, đúng không? Cho nên căn bản phản kháng không được ta! Ha ha ha!”“Đưa thuốc đến đây, ta uống!”“Ngươi quá ngây thơ rồi, Vô Tình. Thật vất vả mới đợi được một cơ hội ngàn năm một thuở, ta sao có thể bỏ qua ngươi đâu? Mặc kệ ngươi hôm nay uống hay không uống thuốc, ta đều ôm ngươi chắc rồi…”“Ngươi lại gạt ta!”“Đến đây đi, Vô Tình, làm cho ta hôn một cái…”Khoang thuyền vang lên thanh âm hôn môi.“Không…” Lại là suy yếu than nhẹ. Vận mệnh mắt thấy sắp sửa xoay chuyển, đại hôi lang cũng bị tiểu bạch dương, không, là một con sói đội lốt cừu ăn luôn.“Vô Tình, đừng tỏ vẻ như vậy thôi. Kỳ thật làm loại sự tình này không đang sợ như ngươi nghĩ. Nhiều nhất là lúc mới tiến vào có chút đau, quen rồi sẽ thực thoải mái… Ngươi đều đối ta làm nhiều như vậy, chẳng lẽ để cho ta làm một lần cũng không chịu, ngươi thật sự hảo keo kiệt! Ta sẽ phi thường ôn nhu, cho nên không cần lo lắng…”“Ta, không, cam, tâm, chuyện, này!”“Ai kêu ngươi trước kia đối với ta nhẫn tâm như vậy, hiện tại chính là lúc ngươi bồi thường, ha ha…” Tiếng cười cuồng tiếu nắm chắc thắng lợi.“Nghĩ đến thật đẹp a ngươi!”“Oa. . . . . . Ngươi như thế nào còn hữu lực như vậy!”“Đừng quá tự phụ, Mộ Dung Dịch Thần.”Ngữ điệu âm trầm, Dịch Thần đánh cái rùng mình. Thảm, đây chính là lần đầu tiên y gọi cả họ cả tên hắn ra. Bất quá, hắn tự nhận mình là thiên hạ Đệ nhất mỹ nam tử, như thế nào có thể mãi bị người đặt ở phía dưới đâu?“Hảo, hôm nay liền nhìn đến dê rơi vào tay ai đi!”“Tê… Loạt xoạt… Phanh…”Tiếng vạt áo bị xé rách, tiếng vật nặng rơi xuống đất, tiếng đánh nhau, tiếng kêu nhỏ, tiếng th* d*c, tiếng r*n r*…Trận “phòng chiến” này, rốt cuộc ai có thể thắng, chỉ sợ chỉ có đương sự mới biết đi!Thuyền nhẹ giống như một chiếc lông mao, lặng yên không một tiếng động, thẳng hướng về phía biển rộng.Ngày mùa hè diễm dương thịnh chiếu, trời trong như gột rửa.Sóng biển thanh thanh, mộng đẹp vạn trượng.Ngươi hỏi ta là người đa tình, hay là kẻ vô tình?Hiện tại ta có thể nói cho ngươi —Tại cõi hồng trần phân phân hợp hợp, chúng ta đều chỉ không quên được đối phương thôi.Đa tình cũng tốt, vô tình cũng tốt ——Tại chốn giang hồ vô biên vô cùng này ——Ta chỉ muốn nắm tay ngươi, cùng ngươi giai lão.
Toàn văn Hoàn