Mấy ngày sau khi Minh Vương từ chối Thiên An còn giới thiệu bạn gái mới nữa, thì cô cảm thấy rất buồn rất tự ti với chính mình, bản thân cô có đều gì không tốt hay sao? Tại sao anh ấy lại ghét cô đến vậy?
Mỗi ngày đi học Thiên An không còn vui vẻ như trước nữa, Hạ Băng thấy vậy nên hỏi thăm bạn mình:
-Cậu dạo này làm sao vậy? Tớ thấy cậu không được vui.
Cô ngước mắt lên nhìn Hạ Băng hỏi:
-Tớ có gì không tốt phải không? Tại sao anh trai cậu lại ghét tớ như vậy.
Hạ Băng ngồi bên cạnh vuốt vai cô nói:
-Cậu không có gì là không tốt cả, chỉ là anh ba của tớ không có phúc phần, nên không nhận tình cảm của cậu thôi.
-Vậy đó có phải là lý do vì sao cậu lại không nói cho tớ biết anh ấy là anh trai của cậu đúng không?
Biết bạn mình đang buồn Hạ Băng nói:
-Anh ấy là người như vậy lạnh lùng vô tâm lắm, mà không những có anh ấy không đâu tất cả ba người anh trai của tớ đều như vậy.
Ôm Thiên An để an ủi cô Hạ Băng nói:
-Vậy nên Thiên An cậu hãy từ bỏ đi đừng cố gắng để bị tổn thương nữa.
Cô không trả lời mà chỉ gật gù cho qua chuyện thôi, Hạ Băng thấy bạn mình buồn như thế cũng không biết phải khuyên thế nào, bởi chính bản thân cô cũng đang bị Minh Khôi lơ đây, thôi thì cùng nhau vượt qua khó khăn vậy.
Hôm nay cuối tuần thường Thiên An sẽ nấu ăn để đem qua cho Minh Vương, nhưng hôm nay cô không còn tâm trí để làm gì nữa hết.
Đang ở trong phòng làm bài tập thì có điện thoại gọi đến, cô cũng lười xem người gọi đến là ai? Liền bắt máy nói:
-Alo.
Đầu dây bên kia có giọng nói lạnh lùng hỏi:
"Hôm nay cô có bận không?"
Giọng nói này làm Thiên An trở nên vui vẻ cô nhìn lại số điện thoại, đúng là Minh Vương rồi cô mỉm cười liền vội trả lời:
-Em không bận có gì không anh?
"Ừm, thì hôm nay cuối tuần tôi muốn rủ cô đi chơi."
-Dạ được em vui lắm ạ.
"Vậy tối tôi sẽ qua đón cô."
-Dạ...
Thiên An còn chưa kịp trả lời thì anh đã cúp máy luôn rồi, nhưng không sau anh hẹn cô đi chơi là vui lắm rồi, cô liền nhắn tin cho Hạ Băng hay:
"Cậu biết không anh trai của cậu Minh Vương đã điện thoại hẹn tớ đi chơi đấy."
"Có thật vậy không? Sao hôm nay anh ấy lại hẹn cậu đi chơi? Cậu đang đùa với tớ à?"
Thiên An cười tươi và nhắn tin lại cho Hạ Băng:
"Tớ không hề nói dối cậu cứ đợi đấy tối nay tớ sẽ chụp hình lại cho cậu xem."
"Được rồi nếu anh ấy thật sự hẹn hò với cậu thì tớ chúc mừng nhé! Chúc cậu tối nay đi chơi vui vẻ nha!"
"Cảm ơn cậu."
Thiên An vui vẻ nhắn tin lại cho Hạ Băng để còn đi chuẩn bị quần áo đi chơi, hôm nay là lần đầu tiên cô hẹn hò với Minh Vương vậy nên phải chuẩn bị thật chu đáo mới được, cô rất vui vẻ vừa chuẩn bị vừa hát vu vơ hồi hộp chờ đợi đến tối.
Đến giờ hẹn Thiên An rất vui vẻ đi xuống nhà ngồi đợi sẵn, ba mẹ Vũ thấy con gái vui vẻ như vậy cũng vui lây, mẹ Vũ hỏi:
-Hôm nay con có chuyện vui à? Sau mẹ thấy con cứ cười mãi thế?
Thiên An cười thật tươi nói với mẹ Vũ:
-Dạ hôm nay anh Minh Vương hẹn con đi chơi ạ.
Ba mẹ Vũ nhìn nhau rồi mẹ Vũ lên tiếng hỏi:
-Là Dương Minh Vương con trai út nhà họ Dương à?
-Dạ chính là anh ấy ạ.
Ba Dương thấy con gái vui vẻ như thế là đủ biết, con gái mình thích con trai nhà người ta thế nào rồi, ông lên tiếng trêu cô:
-Mẹ tụi nhỏ à, tôi nghĩ con gái nhà chúng ta sắp phải gả đi rồi.
-Ừm, ông nói rất đúng luôn đấy.
Thiên An biết là ba mẹ đang trêu mình cô ngại ngùng nói:
-Ba mẹ đừng có trêu con nữa mà.
Mẹ Vũ cười nói:
-Ông này đừng có trêu con gái nhà chúng ta nữa mà.
-Ờ... ờ tôi không nói nữa.
Đúng lúc này điện thoại của Thiên An reo lên, nhìn thấy số điện thoại của anh cô đứng lên nói:
-Anh ấy đến rồi ạ, con đi đây chúc ba mẹ buổi tối vui vẻ.
Ba mẹ Vũ gật đầu nhưng khi Thiên An vừa đi ra ngoài ba Vũ nói:
-Bà thấy thằng bé Minh Vương kia có thích con gái nhà chúng ta thật không? Sao nó đến dẫn con gái chúng ta đi chơi, mà lại không vào nhà chào hỏi người lớn gì hết vậy?
Mẹ Vũ mỉm cười nói:
-Ông đừng có khó quá lần đầu hẹn hò nên thằng bé nó ngại thôi, chắc lần sau sẽ vào thưa chuyện với chúng ta đàng hoàng thôi.
-Ừm, cũng mong là vậy.
Bên ngoài Thiên An vui vẻ chạy ra thì nhìn thấy có chiếc xe màu đen đậu ở trước cửa, cô vui vẻ đi đến ra mở cửa thì nhìn thấy bên trong xe ngoài Minh Vương, còn có cô bạn gái của anh ấy và Henry nữa, cô ta vừa thấy cô liền lên tiếng:
-Chào em gái lâu rồi không gặp.
Henry vừa nhìn thấy cô liền cười thật tươi nói:
-Chào em Thiên An dạo này em khỏe không?
Chỉ có Minh Vương là từ đầu đến cuối vẫn im lặng không nói gì hết, kết cuộc là chuyện gì đang diễn ra vậy nè?
***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***