Em Là Mèo Nhỏ Của Chị!

Chương 8



Sáng sớm, Hạ Tiểu Miểu đang chuẩn bị hành lý, xếp lại đồ đạc một cách vội vàng. Cô có lịch quay mới ở ngoại ô, và phải rời khỏi nhà từ sớm. Trong khi đó, Lục Hạ Vân đang đứng ở phòng khách, nhìn cô với ánh mắt đầy sự không muốn rời xa.

 

“Tiểu Miểu, em phải đi sao?” Lục Hạ Vân đứng dựa vào cửa, giọng cô dịu dàng nhưng ẩn chứa sự không vui. “Chị đã sắp xếp một buổi hẹn tối nay để chúng ta cùng đi ăn mà.”

 

“Em biết, nhưng lịch quay này đã được sắp xếp từ lâu rồi mà chị.” Hạ Tiểu Miểu quay lại, mỉm cười dịu dàng, tuy hơi tiếc nuối nhưng vẫn vui vẻ. “Em sẽ nhanh chóng quay xong rồi về với chị ngay thôi.”

 

Lục Hạ Vân lặng lẽ bước đến gần cô, ngắm nhìn vợ nhỏ của mình một cách yêu thương. Cô đặt một tay lên vai Hạ Tiểu Miểu, mắt chăm chú nhìn vào những sợi tóc lòa xòa trên trán cô. “Vậy mà em không nói cho chị biết em nhớ chị nhiều như thế nào, em chỉ nói quay lại nhanh thôi sao?”

 

“Em có nói mà.” Hạ Tiểu Miểu cười rạng rỡ. “Em yêu chị nhiều lắm, nên mới nói quay về nhanh. Chị đừng có lo nhé!”

 

Lục Hạ Vân khẽ thở dài, lòng cảm thấy ấm áp. Cô đưa tay nâng cằm Tiểu Miểu lên, khẽ hôn lên trán cô một cái. “Chị sẽ chờ em về.”

 

Sau khi ăn sáng cùng nhau, cả hai lên xe ra sân bay. Hạ Tiểu Miểu đã chuẩn bị xong xuôi, nhưng vẫn cảm thấy có một chút gì đó không yên. Chắc là do mỗi lần phải chia tay, dù chỉ là một thời gian ngắn, cô vẫn cảm thấy có gì đó thiếu vắng.

 

“Chị, em chắc chắn sẽ quay về sớm thôi.” Cô nói với giọng an ủi, đưa tay nắm lấy tay Lục Hạ Vân. “Đừng lo cho em quá, chị phải nhớ giữ gìn sức khỏe.”

 

Lục Hạ Vân nhìn cô, ánh mắt đầy sự chăm sóc. “Em đừng lo cho chị, chỉ cần em bình an quay lại là được rồi.”

 

Sân bay hôm nay có vẻ đông đúc hơn bình thường, nhưng đối với họ, tất cả dường như không còn quan trọng. Chỉ cần có nhau, thế giới xung quanh dường như mờ nhạt.

 

Khi đến cửa an ninh, Hạ Tiểu Miểu quay lại vẫy tay một lần nữa. Cô cố gắng nở nụ cười rạng rỡ để không làm Lục Hạ Vân lo lắng. Nhưng trong lòng, cô biết rõ, mỗi lần chia tay đều làm cô thấy thiếu vắng một phần quan trọng trong cuộc sống.

 

Nhìn bóng lưng của cô vợ nhỏ dần khuất sau cánh cửa, Lục Hạ Vân cảm thấy trái tim mình như bị một sợi dây vô hình siết chặt lại. Cô đứng đó một lúc lâu, mắt không thể rời khỏi nơi Hạ Tiểu Miểu vừa khuất. Cảm giác mất mát bao trùm lấy cô, nhưng rồi cô tự nhủ: “Cô ấy sẽ quay lại… và mình sẽ đợi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Sau khi vào xe, Lục Hạ Vân không thể chịu đựng nổi cảm giác cô đơn. Cô lấy điện thoại ra, nhắn một tin nhắn cho Hạ Tiểu Miểu:

 

“Em nhớ gọi cho chị khi đến nơi nhé. Chị sẽ đợi em về.”

 

Vài giây sau, tin nhắn hồi đáp lập tức xuất hiện trên màn hình điện thoại của cô:

 

“Vâng, em sẽ gọi cho chị ngay. Yêu chị rất nhiều!”

 

Lúc này, Lục Hạ Vân mới cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn một chút, nhưng vẫn không thể xóa đi được cảm giác trống vắng trong lòng.

 

Hạ Tiểu Miểu đã vào trong khu vực kiểm tra an ninh. Cô quay lại nhìn về phía cửa kính, thấy Lục Hạ Vân vẫn đứng đó, nhìn theo mình. Tâm trạng của cô có chút phức tạp, một phần là vui vì tình yêu mà cô nhận được, phần khác là không muốn xa Lục Hạ Vân.

 

Trong đầu cô hiện lên lời nói của vợ: “Chị sẽ chờ em về.” Cảm giác này thật ấm áp, và khiến cô cảm thấy yên tâm.

 

Sau khi vào máy bay, Hạ Tiểu Miểu gửi một tin nhắn ngắn đến Lục Hạ Vân:

 

“Em lên máy bay rồi. Chị nhớ giữ gìn sức khỏe đấy nhé. Em yêu chị.”

 

Tin nhắn vừa gửi đi, cô tựa người vào cửa sổ máy bay, cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Cuộc sống showbiz đôi khi mệt mỏi, nhưng có Lục Hạ Vân bên cạnh, mọi thứ đều trở nên dễ dàng hơn.

 

Lúc này, Lục Hạ Vân ngồi trong xe, nhìn tin nhắn của Hạ Tiểu Miểu, cảm thấy trái tim mình như đang được bao phủ trong sự yêu thương ngọt ngào. Cô lẩm bẩm một câu, dù không có ai nghe thấy:

 

“Chờ em về, Tiểu Miểu. Chị sẽ mãi chờ em.”

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com