“Lần trước bắt tôi làm nhiệm vụ cứu rỗi, lần này lại bắt tôi làm nhiệm vụ công lược, các người có nhầm không vậy?”
Tôi bưng ly trà, vừa bước trên tấm thảm hoa lệ ở tầng hai của biệt thự, vừa trò chuyện với hệ thống trong đầu.
【Đừng quên, tôi là người của tổ Koukou. 】
【Không quên, không quên. Nhưng chỉ có cô là người duy nhất có tỷ lệ thành công 100% trong bộ xuyên nhanh này. Thế giới này cũng chỉ còn đúng một cơ hội công lược. Nếu lần này thất bại, thì coi như hết đường cứu vãn…】
Giọng điệu của hệ thống như oán phụ trong phòng ngủ: 【Mấy tên phản diện này… rõ ràng giá trị hắc hóa không cao, nhưng chẳng thể nào công lược được. 】
【Tôi đã xem qua tài liệu của các người. Vấn đề là các người đã dùng sai phương pháp. 】
Tôi vừa đi về phía cuối hành lang, vừa chậm rãi nói: 【Nhiệm vụ này là công lược, nhưng trước đó các người toàn dùng phương pháp cứu rỗi. 】
Hệ thống nghi hoặc: 【Nhắm vào phản diện hắc hóa, chẳng phải cứu rỗi là biện pháp công lược tốt nhất hay sao? 】
【Nhưng hắn không giống mấy tên phản diện khác. Hắn bị chính em trai ruột phản bội, bị tai nạn xe cướp đi đôi chân, bị tước đoạt sạch tất cả… nên mới trở thành như bây giờ. 】
【Vậy rốt cuộc hắn khác chỗ nào? 】
Đứng trước cánh cửa cuối hành lang, tôi hơi nghiêng đầu, khẽ cong môi:
【Hắn vốn là kẻ kiêu ngạo, từ nhỏ đã được yêu thương đầy đủ. Sự cứu rỗi của các người, trong mắt hắn chỉ là bố thí rẻ tiền, hắn không cần.】
Hệ thống im lặng một lúc rồi hỏi: 【Vậy hắn… cần gì?】
Tôi khẽ mỉm cười, giơ tay gõ cửa.
Rất nhanh bên trong vang lên một giọng nói khàn đục: “Cút.”
Qua cánh cửa gỗ nặng nề, tôi vẫn nghe được sự giận dữ nóng nảy trong lời hắn.
【Phản diện này đang rất tức giận, ký chủ, tốt nhất cô—】
Tiếng cửa mở cắt ngang câu nói của hệ thống.
Tôi đẩy cửa, nhấc chân bước vào.
Vừa bước qua ngưỡng cửa, ánh mắt tôi lập tức bị hắn trên xe lăn hút chặt.
Khuôn mặt góc cạnh như tạc tượng, băng lãnh, trên trán lấm tấm mồ hôi, nét mặt ẩn nhẫn. Vẻ thanh lãnh ấy, qua một lớp yếu đuối bệnh tật, lại càng đẹp đến khó rời mắt.
Hai tay hắn siết c.h.ặ.t t.a.y vịn, cố gắng chống đỡ như muốn đứng lên.
Nhận ra tiếng động, hắn lập tức thu tay về, ngẩng đầu lên, đôi mắt đào hoa sâu thẳm chứa đầy sát khí.
Cố Niệm Bắc – phản diện của thế giới này.
Hắn hạ giọng, lạnh lùng ra lệnh: “Cút ra ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tôi vẫn đứng im, ngơ ngác chớp chớp mắt, rồi đi thẳng vào phòng, rót một ly trà.
Trước khi hắn kịp quát thêm, tôi đã đưa ly trà tới trước mặt hắn.
Sắc mặt Cố Niệm Bắc u ám cực độ. Hắn nhận lấy ly trà, rồi không chút do dự ném thẳng lên đùi tôi.
Động tác mạnh bạo, nước trà b.ắ.n cả lên mu bàn tay hắn, đỏ bừng.
“Tôi bảo cô cút, điếc à?”
Tôi cúi đầu nhìn quần mình ướt đẫm, rồi ngẩng lên bắt gặp ánh mắt như muốn g.i.ế.c người của hắn.
Cố Niệm Bắc chưa kịp giãy giụa, đầu ngón tay tôi đã viết từng nét từng nét trong lòng bàn tay hắn.
“Tôi không nghe được.”
Động tác vùng vẫy của hắn khựng lại.
Hệ thống trong đầu hoảng hốt kêu lên: 【Ký chủ, cô đang làm gì vậy? 】
【Tôi đang giả vờ thảm hại hơn hắn, như vậy mới dễ công lược. 】
Vừa trả lời, tôi vừa móc ra sổ tay và bút ghi, lật mở rồi viết nhanh vài chữ.
Tôi ngước lên nhìn hắn, chớp chớp mắt vô tội, rồi giả bộ ngơ ngác nhét quyển sổ tay vào tay hắn.
Cố Niệm Bắc cúi mắt, lướt qua dòng chữ: “Tôi có bệnh tim… Anh có thể đừng hung dữ như vậy được không?”
Tay hắn run b.ắ.n lên.
…
Cố Niệm Bắc thật sự không giống với mấy nhân vật phản diện từ nhỏ đã bi thảm đến đáng thương.
Hắn là thái tử gia của tập đoàn Bắc Phương, có cha mẹ yêu thương hết mực, vốn sinh ra trong cảnh trời quang trăng sáng, dịu dàng thiện lương.
Thậm chí 5 năm trước, khi đứa con riêng của cha hắn, Cố Niệm An, được đưa về nhà, hắn còn rộng lượng đến mức coi đối phương như em trai ruột của mình.
Đáng tiếc, người Cố gia không biết, Cố Niệm An là một tên quái vật hết thuốc chữa. Hắn ta –ngụy trang thành con cừu vô hại – từng bước lừa gạt sự tín nhiệm của Cố gia, cùng Cố Niệm Bắc chen chân vào tập đoàn Bắc Phương.
5 năm không đủ để khiến hắn ta thân thiết với Cố gia. Cơ hội vừa tới, hắn ta liền sắp đặt vụ tai nạn xe này.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: *Nếu: 👉Truyện của tui hợp gu bạn 👉Bạn muốn đề cử bộ nào đó "xứng đáng" với tiêu chuẩn của page*
Tai nạn đó khiến cha mẹ Cố c.h.ế.t ngay tại chỗ, còn Cố Niệm Bắc thì liệt nửa người.
Chưa dừng lại, hắn ta còn ác độc đến mức nhốt Cố Niệm Bắc lại trong Cố gia, bắt hắn chứng kiến từng bước hắn ta khống chế tập đoàn Bắc Phương, cướp đi vị hôn thê của hắn.
Cố Cảnh An đích thực là phản diện chính hiệu, mà hắn ta cũng là kẻ phản diện đáng sợ nhất trong giai đoạn đầu câu chuyện.