"Nàng thân là Quận chúa, hộ vệ của Nội phủ còn tinh nhuệ hơn thường binh,
bọn họ nhất định sẽ bảo hộ nàng chu toàn."
Cố Du Minh như thể đau lòng, quay mặt đi:
"Gia Lạc, Trường Lạc Phường quá gần hoàng cung, ta không dám đánh cược..."
*
"Còn ta thì dám đánh cược à?"
Ta bật cười — một tiếng, hai tiếng —
rồi mạnh mẽ giằng tay khỏi tay hắn.
"Gia Lạc, nàng khác nàng ấy—"
Bốp!
Ta tát thẳng vào mặt hắn.
Cố Du Minh không kịp đề phòng, đầu lệch sang một bên, lời định nói nghẹn lại trong cổ.
*
"Cút!"
Ta nghiến răng:
"Nếu ta bình an đến được phủ Quận chúa,
thì từ nay về sau, cửa phủ sẽ không bao giờ mở đón hai kẻ cẩu nam nữ các ngươi!"
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟 🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶 🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
*
Cố Du Minh trầm mặc mấy giây, rồi thấp giọng:
"Việc sinh tử, nàng không nên chấp niệm như thế.
Sau này ta nhất định sẽ quỳ trước mặt nàng, tạ tội chuộc lỗi, mọi điều đều theo ý nàng.
Ta biết… nàng chỉ đang giận nhất thời.
Nàng vốn là người mềm lòng..."
Hắn đứng dậy, vén rèm xe.
*
Ta nhìn bóng lưng hắn, từng chữ như c.h.é.m vào xương:
"Nếu ngươi bước ra khỏi cỗ xe này,
thì từ nay trở đi — chúng ta phu thê đoạn tuyệt, ân nghĩa dứt sạch!"