Sau khi về phòng, chúng tôi ai nấy đều thu dọn hành lý. Lúc này, tin nhắn trong nhóm chat của lớp liên tục nhảy thông báo.
Ban đầu, tôi tưởng mọi người phấn khích vì sắp được nghỉ. Nhưng rồi thấy có quá nhiều tin nhắn tag thẳng tên ba đứa bọn tôi, tôi liền mở điện thoại lên xem.
Màn hình ngập tràn tin nhắn bàn tán về việc Tống Tưởng bị cảnh sát bắt đi.
Thì ra sau khi gọi chúng tôi lấy lời khai, cảnh sát còn tìm thêm nhiều sinh viên khác để hỏi về cô ta. Có người trên đường về tình cờ chứng kiến cảnh sát triệt phá một đường dây dụ dỗ sinh viên vay thế chấp bằng ảnh khoả thân và nghe thấy giọng của Tống Tưởng bên trong.
Ghép nối những gì cảnh sát hỏi, mọi người nhanh chóng suy luận ra rằng: Tống Tưởng vì muốn mua thiết bị gian lận giúp đạt điểm cao trong kỳ thi đã dùng thẻ tín dụng và vay thế chấp bằng ảnh khoả thân.
Đến thời hạn mà không có tiền trả, ngân hàng báo cảnh sát, thế là cô ta bị đưa về đồn.
Còn bên cho vay không liên lạc được với Tống Tưởng, cho rằng cô ta muốn quỵt nợ nên đã tung ảnh nóng lên mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Đọc xong mấy dòng ngắn ngủi trên nhóm, tôi chỉnh điện thoại sang chế độ im lặng rồi ném sang một bên.
Về sau, thứ Tống Tưởng phải đối mặt là bị đuổi học và vào tù.
Chẳng ai ngờ một người từng bước vào giảng đường đại học cùng mình lại rơi vào kết cục như thế này.
Tống Tưởng quá ám ảnh với việc coi mình là trung tâm vũ trụ, luôn đặt mình ở vị trí nạn nhân trong mọi tình huống, khờ dại rằng ai cũng phải nhường nhịn mình. Nhưng cô ta chưa bao giờ để tâm việc hành động của mình sẽ ảnh hưởng đến người khác như thế nào.
Từ việc tự biên tự diễn mối tình với Bạch Địch, đến việc ngang nhiên vòi tiền Lữ Minh Đình, và cuối cùng là đánh đổi tất cả vì điểm số và tiền bạc.
Tôi liếc nhìn chiếc giường trống của Tống Tưởng. Không biết tương lai có ai đến ở hay không. Nhưng có một điều chắc chắn:
Tống Tưởng đã vĩnh viễn mất đi tư cách về lại nơi này.