Diá»p Phục Thu theo dì giúp viá»c ra sau bếp Äá» xem Äá» Än vặt và trái cây, cô cÅ©ng không khách khà mà chá» luôn và i món mình thÃch và món Kỳ Tá»nh thÃch Än.
Äoán rằng có lẽ ba bà cháu có chuyá»n muá»n nói riêng nên cô không có ý Äá»nh quay lại ngay mà Äứng Äó nhìn dì giúp viá»c sắp xếp ÄÄ©a trái cây.
Lúc nà y, Diá»p Phục Thu nhìn cánh cá»a kÃnh hẹp dẫn ra sân á» bên cạnh Äến thất thần. Ãnh sáng từ ngoà i cá»a chiếu và o là m cÄn bếp sáng bừng và sạch sẽ, còn có cây cá»i xanh tươi và hoa há»ng bên ngoà i trông rất Äẹp mắt.
Cô chợt nhá» Äến má»t nÆ¡i nên nói vá»i dì giúp viá»c: âCháu có thá» ra ngoà i xem chút ÄÆ°á»£c không ạ?â
Dì giúp viá»c gáºt Äầu: âKhông sao Äâu, sân rá»ng lắm, nếu cô Äi lạc thì gá»i ngưá»i nhé.â
Diá»p Phục Thu gáºt Äầu, Äẩy cá»a kÃnh bưá»c ra khá»i bếp, mùi hương cá»§a hoa cá» trong vưá»n láºp tức trà n ngáºp và o mÅ©i.
Trong cÄn bếp ám khói dầu mỡ lâu ngà y, có vẻ viá»c tạo ra má»t bá»n hoa mini thế nà y là má»t ý hay. Những ngưá»i Äầu bếp và ngưá»i giúp viá»c khi Äi qua cánh cá»a hẹp nà y Äá» mua thức Än hay Äá» rác, khi ngá»i thấy mùi hương hoa thì tâm trạng cá»§a há» cÅ©ng sẽ tá»t hÆ¡n.
NÆ¡i cô muá»n Äến là bức tưá»ng mà cô từng vô tình khám phá ra trưá»c Äây.
Kỳ Tá»nh nói Äây là hai bức tưá»ng anh dùng Äá» xả giáºn.
âMình nhá» là có má»t cánh cá»a nhá»â¦â¦â Diá»p Phục Thu Äi loanh quanh trong hà nh lang á» sân cá»§a cÄn tứ hợp viá»n, cuá»i cùng cÅ©ng tìm thấy cánh cá»a nhá» á» phÃa Äông sân dẫn ra ngoà i.
May mà cá»a không khóa, nhưng rõ rà ng cánh cá»a nà y không ÄÆ°á»£c sá» dụng thưá»ng xuyên nên bá» mặt cá»a và ngưỡng cá»a Äá»u phá»§ má»t lá»p bụi má»ng. Nếu Äi qua cánh cá»a nhá» rá»i bÄng qua khu vưá»n, lại rẽ thêm má»t góc thì sẽ Äến góc khuất lẻ loi kia.
Lần Äầu tiên khám phá ra nÆ¡i nà y, hai bức tưá»ng Äã Äá» nát và cô quạnh. Sau và i nÄm trôi qua, nÆ¡i Äây lại cà ng phá»§ nhiá»u bụi hÆ¡n, những hình vẽ graffiti* mà u máu trên tưá»ng Äã phai nhạt Äi Äôi chút, những mảnh kÃnh vỡ và mảnh sà nh chất Äá»ng vá»i lá khô và bụi bẩn, toà n bá» nÆ¡i nà y trông như má»t vẻ Äẹp hoang phế.
(*Graffiti là má»t loại hình nghá» thuáºt thá» giác ÄÆ°á»ng phá» Äặc trưng bá»i sá»± tá»± do, phá cách. Äây là má»t thuáºt ngữ chá» chung vá» những hình ảnh hoặc chữ viết ÄÆ°á»£c vẽ, khắc, hoặc phun sÆ¡n má»t cách không hợp pháp lên các bức tưá»ng, bá» mặt công cá»ng như tà u Äiá»n ngầm, xe buýt, hoặc các công trình kiến trúc khác.)
Diá»p Phục Thu nghÄ© Äến mảnh vỡ từng nhặt ÄÆ°á»£c á» Äây, cô nhá» khi rá»i khá»i nhà há» Kỳ, cô Äá»nh mang mảnh vỡ Äó Äi cùng chiếc Äá»ng há», nhưng cuá»i cùng không hiá»u sao lại Äá» chúng lại trong cÄn phòng kia.
Äó là lần Äầu tiên cô thìn thấy ÄÆ°á»£c sá»± yếu Äuá»i cá»§a Kỳ Tá»nh, chá» là khi Äó cô ngây thÆ¡, anh nói gì cô cÅ©ng tin, không nháºn ra Äiá»u bất thưá»ng trong những lá»i nói cá» tình che giấu cá»§a anh.
Theo cô biết, sau khi Kỳ Tá»nh bá» bắt cóc, anh trá» vá» vá»nh Tiêu Quảng Äông Äá» Äiá»u trá», các vết thương trên cÆ¡ thá» Äã là nh nhưng những vết sẹo tâm lý vẫn không ngừng rá» máu và không cách nà o khép lại.
Tình trạng tinh thần cá»§a anh luôn bất á»n, mà tâm trạng cá»§a dì Mai lại cà ng không cho phép bà ấy luôn á» bên con trai Äá» cùng vượt qua khó khÄn, vì váºy sau Äóâ¦â¦
Diá»p Phục Thu xâu chuá»i các má»c thá»i gian lại vá»i nhau, nhìn quanh và lẩm bẩm: âDì Äã gá»i Kỳ Tá»nh Äến chá» bà ngoại, nhá» bà ngoại chÄm sóc.â
âHóa ra là như váºyâ¦â¦â
Váºy xem ra thá»i niên thiếu Kỳ Tá»nh sá»ng á» Sùng Kinh, chẳng trách anh không mang Äáºm chất miá»n Nam cá»§a vá»nh Tiêu Quảng Äông, cÅ©ng Ãt nói tiếng Quảng Äông, mà trong giá»ng Äiá»u vẫn luôn mang âm sắc ngưá»i miá»n Bắc.
âLại lén lút là m gì Äó.â Má»t giá»ng nói quen thuá»c vang lên từ phÃa sau.
Diá»p Phục Thu quay Äầu nhìn lại, Äá»i diá»n vá»i ánh mắt cá»§a Kỳ Tá»nh: âHá»m? Không phải anh Äang nói chuyá»n vá»i bà ngoại sao?â
âNói xong rá»i, chá» là chuyá»n nhá» thôi.â Kỳ Tá»nh bưá»c tá»i, ngá»i xá»m bằng má»t chân và cùng cô tìm nhặt các mảnh vỡ trong Äá»ng Äất nà y, âTrá»i nóng thế nà y, sao không á» trong bếp Än trái cây mà chạy ra Äây là m gì?â
âEm nhá» lần trưá»c anh nói những lá»i Äó vá»i em á» Äây.â Cô dùng ngón tay lau bụi bẩn trên mảnh sứ, lá» ra há»a tiết vá»n có cá»§a nó, âAnh nói anh trút giáºn á» Äây, lúc Äó em còn nghÄ© là do anh bỠáp lá»±c há»c hà nh.â
Diá»p Phục Thu nhìn anh, tầm mắt lưá»t qua gương mặt nghiêng tinh tế cá»§a anh, dưá»ng như muá»n thông qua dáng vẻ trưá»ng thà nh hiá»n tại Äá» tìm kiếm hình ảnh chà ng thiếu niên Kỳ Tá»nh cá»§a ngà y xưa.
âThá»±c ra, Äó là lúc anh á» trong trạng thái tâm lý tá» nhất phải không?â
Kỳ Tá»nh không phải ngưá»i thÃch ká» lá» vá» sá»± bi thương cá»§a mình, dù là vui hay buá»n thì những chuyá»n xảy ra trưá»c mặt anh Äá»u như gió thoảng mây trôi.
Nhưng vì cô Äã há»i nên anh sẽ nói tháºt: âÄúng váºy, nÄm anh mưá»i mấy tuá»i, chẳng ai quản ÄÆ°á»£c anh nên há» gá»i anh Äến chá» bà ngoại.â
Hai tay Diá»p Phục Thu ôm gá»i, lắng nghe anh ká» vá» những chuyá»n cÅ©.
âKhi Äó, anh cứ thấy bác sÄ© tâm lý là khó chá»u, ná»i Äiên lên thì mất kiá»m soát, tÃnh công kÃch quá mạnh.â Kỳ Tá»nh ÄÆ¡n giản tóm tắt trạng thái lúc Äó,â Gia Äình và bá»nh viá»n Äá»u bó tay, còn là m loạn Äến mức trưá»ng há»c cÅ©ng không chứa ná»i anh nên mẹ anh nghÄ© Äến bà ngoại anh.â
Diá»p Phục Thu biết, chá» Ãn Lá» từng ká» vá»i cô rằng lúc Äó á» trưá»ng trung há»c vá»nh Tiêu Quảng Äông, Kỳ Tá»nh gây rắc rá»i khắp nÆ¡i, lá» rõ bản chất là m viá»c ác Äá» mua vui.
Chuyá»n náo loạn ngà y cà ng lá»n, vá»i tÃnh cách như thế cá»§a anh vá»n chẳng giá»ng ngưá»i sẽ chÄm chá» há»c hà nh hay táºp trung và o sá»± nghiá»p trong tương lai.
Kỳ Tá»nh nói tiếp: âDù bà cụ không chuyên vá» tâm lý, nhưng Äã là m giáo viên ná»a Äá»i ngưá»i, từng quản lý và dạy dá» qua rất nhiá»u loại há»c sinh. Bản thân bà ngoại anh là ngưá»i có thá» giữ bình tÄ©nh và giải quyết má»i viá»c nên quý bà Mai Äã gá»i Äiá»n cho bà ngoại anh.â
âBan Äầu bà cụ không Äá»ng ý Äá» mẹ anh lấy chá»ng xa nhưng mẹ anh lại nhất Äá»nh muá»n lấy Chá»§ tá»ch Kỳ nên hai mẹ con Äã không vui vẻ vá»i nhau suá»t nhiá»u nÄm, sau nà y vì chuyá»n cá»§a anh mà dần qua lại nhiá»u hÆ¡n.â
Diá»p Phục Thu Äã từng thấy Kỳ Tá»nh Äau Äá»n và bất á»n khi chứng cuá»ng loạn phát tác, khi còn nhá», Äúng và o giai Äoạn nhạy cảm khi vừa thoát khá»i hiá»m há»a, lúc Äó chắc chắn anh còn Äiên cuá»ng hÆ¡n những gì cô từng chứng kiến.
Cô tò mò há»i: âVáºy bà cụ Äã dạy dá» anh như thế nà o?â
Tháºt không ngá» có thá» khiến anh thay Äá»i rá»i á»n Äá»nh suá»t hÆ¡n 10 nÄm, còn há»c giá»i và thà nh công trong sá»± nghiá»p.
Kỳ Tá»nh nhá» lại những nÄm Äó, khẽ cưá»i: âBà ngoại anh không là m gì kỳ diá»u lắm Äâu, cÅ©ng không phải má»t bà cụ có phép thuáºt gì cả.â
Diá»p Phục Thu khẽ cong khóe mắt, cảm thấy thú vá».
âChÃnh là má»i ngà y ép anh luyá»n chữ, Äá»c sách, chép kinh, cầm kỳ thi há»a, cứ thứ gì rèn luyá»n tâm tÃnh thì bắt anh há»c thứ Äó.â
Cô nghe xong cảm thấy không thoải mái, há»i ngay: âKhi Äó tâm trạng anh vá»n Äã không tá»t, sao có thá» thoải mái há»c mấy thứ nà y?â
Kỳ Tá»nh cong môi, âÄúng váºy, hoà n toà n không há»c ná»i.â
Diá»p Phục Thu mÃm môi: âVáºy anh Äã vượt qua bằng cách nà o?â
Cô nhất thá»i nÃn thá»: âBà ngoại có Äánh anh không?â Khi Äó anh vá»n có tâm lý sợ bạo lá»±c, nếu ngưá»i lá»n dùng Äòn roi Äá» dạy dá» thì e là phản tác dụng.
âNói có thì cÅ©ng có, nhưng cÅ©ng không hẳn, không nghe lá»i thì bá» phạt Äứng hoặc bá» Äánh và o tay, không phục thì không cho Än.â Kỳ Tá»nh khẽ cưá»i khá», bất lá»±c nói: âPhạm lá»i nhiá»u lần, anh nháºn ra bá» Äánh và o tay là nhanh Äến nhanh Äi nhất.â
âÄánh mãi rá»i cÅ©ng chẳng còn sợ ám ảnh bạo lá»±c nữa, cứ nghÄ© Äến những Äiá»u nà y lÃ ÄÆ°á»£c.â Anh thá» dà i, âTrong Äầu anh toà n là hình ảnh tay bà cụ cầm cây thưá»c.â
Diá»p Phục Thu cầm mảnh sứ và viết tên anh lên mặt Äất, báºt cưá»i: âSao nghe thú vá» váºy, chẳng há» có chút gì cảm giác cá»§a Äau khá» tuá»i trẻ cả.â
âÄau khá» cá»§a tuá»i trẻ?â Kỳ Tá»nh lắc Äầu, cháºm rãi nói: âCái Äó không dÃnh dáng gì Äến anh.â
Anh nhìn ngưá»i bên cạnh Äang viết tên mình trên Äất, hà ng mi dà i rá»§ xuá»ng, che Äi nhiá»u cảm xúc phức tạp.
Kỳ Tá»nh nhá» lại và bá»ng nhiên nhắc Äến: âBà cụ có má»t câu, anh nhá» rất rõ.â
âCâu gì?â Cô há»i.
âLúc Äó anh không nghe lá»i khuyên bảo, bá» Äánh cÅ©ng không phục, ná»i nóng lên thì tuyá»t thá»±c, dầm mưa, không ngá»§, muá»n hà nh hạ bản thân thế nà o thì cứ là m thế ấy.â Kỳ Tá»nh cầm mảnh sứ trong tay cô, viết ba chữ âDiá»p Phục Thuâ lên trên mặt Äất dưá»i chân mình, vừa viết vừa nói: âKhi ấy bà ngoại anh nói vá»i anh rằngâââ
âCháu sá»ng, là vì sá»ng cho chÃnh bản thân mình.â
âNhững lá»i khó nghe bà nói trưá»c Äây, không cần biết là bà , mẹ cháu hay bá» cháu thì cháu phải biết rằng, há» vẫn sá»ng ÄÆ°á»£c mà không có cháu. Cháu Äiên cuá»ng hà nh hạ bản thân như váºy chẳng có ý nghÄ©a gì cả.â
âKỳ Tá»nh, cháu muá»n mãi mãi bá» coi là má»t Äứa ngu ngá»c không hiá»u lý lẽ, cứ như thế mà chết Äi. Hay là cứ lÄn lá»n, sá»ng sót má»t cách cháºt váºt trưá»c Äã.â
âSá»ng tháºt tá»t thì má»i Äiá»u má»i có thá» xảy ra.â
Diá»p Phục Thu bá» những lá»i nà y là m cho chấn Äá»ng, có chút không nói nên lá»i, chá» cảm thán: âNếu nói những lá»i nà y vá»i má»t thiếu niên 14, 15 tuá»i thì quả là hÆ¡i thẳng thắn.â
Kỳ Tá»nh viết xong nét cuá»i, trên mặt Äất bụi bặm xuất hiá»n dòng chữ âDiá»p Phục Thuâ vá»i nét chữ thảo mảnh mai Äẹp Äẽ. Anh gáºt Äầu: âÄúng váºy, bà cụ vá»n dÄ© là ngưá»i rất nghiêm khắc.â
âNhưng bà ngoại anh biết, không cho anh uá»ng thuá»c Äắng thì cÄn bản không trá» ÄÆ°á»£c.â
âPhải dùng những lý lẽ khó nghe nhất nhưng rõ rà ng nhất, má»i có thá» khiến anh tá»nh ngá».â
Anh ngẩng Äầu lên, liếc nhìn bức tưá»ng và những mảnh sứ vỡ, âSau Äó anh bắt Äầu há»c cách kiá»m chế cảm xúc. Bà ngoại bảo anh, nếu chá»u không ná»i thì Äừng gắng gượng, cứ mang má»i thứ trong nhà có thá» Äáºp ÄÆ°á»£c ra Äây mà Äáºp, xả hết cảm xúc ra, ngá»§ má»t giấc rá»i hôm sau nên là m gì thì là m cái nấy.â
âNhững hình vẽ graffiti trên tưá»ng nà y còn dùng cả mà u vẽ tranh thá»§y mặc cá»§a Trung Quá»c, Äúng là là m phà không Ãt Äá» tá»t cá»§a bà cụ.â Anh nhếch mép, hoà n toà n không có vẻ gì là há» thẹn, ngược lại còn có chút Äắc ý.
Mặc dù các bức vẽ graffiti trên tưá»ng sau hÆ¡n 10 nÄm Äã phai mà u nhạt nhòa, nhưng mảng mà u Äá» Äã ngả sang nâu nà y quả thá»±c không giá»ng mà u Äá» cá»§a sÆ¡n dầu, hóa ra là mà u Äá» trong mà u vẽ tranh thuá»· mặc cá»§a Trung Quá»c.
Diá»p Phục Thu há»i tưá»ng lại lá»i anh vừa nói: âVáºy nên anh Äá»u biết hết cầm kỳ thi há»a sao? Anh biết chÆ¡i nhạc cụ nà o không?â
Cô tưá»ng tượng Kỳ Tá»nh chÆ¡i Äà n tranh, Äà n tỳ bà hoặc kéo vÄ© cầm, chÆ¡i piano, trong lòng cô bá»ng trà o dâng những bong bóng khà má»i lạ.
Kỳ Tá»nh nghÄ© ngợi, hÆ¡i nhưá»ng mà y: âMuá»n xem anh chÆ¡i những thứ nà y à ?â
â¦â¦â¦â¦
Hai ngưá»i Äi Äến cÄn phòng ngá»§ ngà y trưá»c Kỳ Tá»nh từng á», những nÄm qua nÆ¡i nà y không ai sá» dụng nữa nhưng vẫn luôn ÄÆ°á»£c dá»n dẹp rất sạch sẽ.
Có lẽ bà ngoại cảm thấy bất cứ lúc nà o anh cũng có thỠquay vỠỠnên luôn chuẩn bỠsẵn sà ng cho anh.
Mặc dù Kỳ Tá»nh rất Ãt khi nhắc vá» bà ngoại anh nhưng Diá»p Phục Thu có thá» cảm nháºn ÄÆ°á»£c vá» trà cá»§a bà cụ Dá»ch trong lòng anh.
Nếu không thì tại sao chá» má»t câu nói tuỳ ý cá»§a bà cụ Äã có thá» khiến anh giữa Äêm khuya chạy ra ngoà i, và o Äại há»c Sùng Kinh tìm sách và mua Äá» Än vặt cho bà cụ.
âTìm ÄÆ°á»£c rá»i.â Kỳ Tá»nh bất ngá» lên tiếng.
Diá»p Phục Thu Äang nhìn quanh phòng ngá»§ cá»§a anh thì giáºt mình quay lại, cô nhìn thấy Kỳ Tá»nh Äứng bên cá»a sá», lấy ra má»t món Äá» từ trong má»t cái há»p.
Cô nhìn thấy Kỳ Tá»nh xoay cây sáo trúc trên Äầu ngón tay, kinh ngạc thá»t lên: ââ¦â¦Sáo?â
Kỳ Tá»nh tá»±a ngưá»i và o khung cá»a sá» bằng gá», khoanh tay, cây sáo kẹp giữa cánh tay, tua dà i cá»§a cây sáo Äung ÄÆ°a nhè nhẹ trong không trung, dáng vẻ tao nhã mà phong lưu.
âMuá»n nghe gì?â
Má»t chà ng trai tà i hoa phong nhã luôn là kiá»u ngưá»i dá»
dà ng Äá»n tim ngưá»i khác nhất, Diá»p Phục Thu ngẩn ngưá»i trưá»c câu há»i cá»§a anh, trái tim thiếu nữ rung Äá»ng không ngừng.
âAnh thá»i ÄÆ°á»£c tất cả sao?â
Kỳ Tá»nh nghiêng Äầu: âNói thá» xem.â
NghÄ© lại những gì thưá»ng nghe nhấtâ¦â¦
Diá»p Phục Thu nói: âBà i cá»§a Châu Kiá»t Luân ÄÆ°á»£c không? Chắc là phá» biến hÆ¡n.â
Kỳ Tá»nh gáºt Äầu, dùng tay vuá»t thân sáo và khẽ cúi Äầu, ngay láºp tức Äã ra dáng.
Không có nhạc Äá»m và lá»i bà i hát, anh cứ thế mà thá»i, tiếng sáo á» giá»ng Äô trưá»ng luôn mang má»t vẻ phóng khoáng nhưng cô ÄÆ¡n Äầy sắc sảo. Thế nhưng, ngưá»i trình diá»
n Äã không còn là chà ng thiếu niên cô Äá»c nÄm xưa, tiếng sáo cất lên lần nữa, giữa các ná»t nhạc lại chứa Äá»±ng sá»± dá»u dà ng quấn quýt dà nh cho má»t ngưá»i nà o Äó.
Cô nghe ra ÄÆ°á»£c, anh bắt Äầu từ câu Äó.
ãTrong lòng chưa dứt giang sÆ¡n sao có thá» tiêu dao nhà n hạã
ãTa chá» muá»n cùng ngưá»i trá»n kiếp bên nhauã
ãKiếm rút ra, ân oán táºn, giá» ai có thá» cưá»iã
ãGiá» Äây chá» muá»n ÄÆ°á»£c ôm ngưá»i và o lòngã
ãNgoà i khách trạm Há»ng Trần gió gà o thét như Äaoã
ãMưa tuôn rÆ¡i, phải chÄng váºn má»nh gõ cá»aã
ãChẳng mà ng võ lâm ai là ngưá»i thá»ng lÄ©nh, ta chá» nguyá»n vì ngưá»i mà lùi bưá»cã*
(*Äây là bà i â红å°å®¢æ â ( Há»ng Trần Khách Trạm), má»t bà i hát rất ná»i tiếng cá»§a Châu Kiá»t Luân (Jay Chou), nằm trong album âOpus 12â phát hà nh nÄm 2012. Bản vietsup trên cá»§a nhà Kỳ Kỳ trên youtube)
Dù chá» là má»t Äoạn ngắn nhưng khiến Diá»p Phục Thu như say Äắm trong tiếng sáo cá»§a anh.
Chà ng trai tuấn tú Äứng bên cá»a sá» gá», ánh sáng nghiêng chiếu và o khắc há»a ÄÆ°á»ng nét cá»§a góc nghiêng hoà n mỹ, trên sá»ng mÅ©i cao thẳng là ánh mắt thá» hiá»n chân tình hòa quyá»n vá»i tiếng sáo cá»§a anh.
Khi anh thá»i sáo, Äôi mắt phượng ấy dưá»ng như rÅ© bá» lá»p ngụy trang thưá»ng ngà y, Äá» lá» bản chất tháºt sá»± cá»§a Kỳ Tá»nh.
Thanh cao, lạnh lùng mà kiêu ngạo, trong bản tÃnh bất cần Äá»i ấy lại có thêm chút tình cảm sâu sắc.
Äến câu cuá»i, anh bất ngá» ngưá»c mắt lên.
Diá»p Phục Thu bắt gặp ánh mắt cá»§a Kỳ Tá»nh.
Con ngưá»i như thế, cuá»i cùng vẫn vì cô mà cúi mình.
Má»t Äoạn sáo kết thúc, Kỳ Tá»nh hạ cây sáo xuá»ng, xoay tròn bằng má»t tay hai vòng, cuá»i cùng như cầm chuôi kiếm mà nhanh nhẹn giắt cây sáo ra sau lưng rá»i ngẩng Äầu lên.
Äá»ng tác mượt mà , phong thái phóng khoáng mê ngưá»i.
Cô bá»ng hiá»u ra tại sao trong phim cá» trang và tiá»u thuyết võ hiá»p, các hiá»p khách bà ẩn luôn ÄÆ°á»£c nữ Äá»c giả yêu thÃch.
Kỳ Tá»nh rất hà i lòng vá»i biá»u cảm ngẩn ngÆ¡ nhìn mình cá»§a cô lúc nà y, cây sáo Äong ÄÆ°a sau lưng, tua sáo lay Äá»ng, anh nhưá»ng cằm ra hiá»u: âLại Äây.â
Diá»p Phục Thu bưá»c Äến, bá» anh dùng má»t tay ôm lấy eo kéo và o lòng.
Hai ngưá»i Äứng lại bên cá»a sá», bóng trên mặt Äất vì hỠôm nhau mà hòa là m má»t.
Kỳ Tá»nh cúi Äầu nhìn cô: âNghe hay không?â
Anh Äã không phô diá»
n những thứ nà y nhiá»u nÄm nay, cứ như má»t con công Äang khoe mẽ Äá» v* v*n bạn tình, chắc chắn những ngưá»i nhà Ỡphòng khách bên kia Äã nghe thấy hết tiếng sáo vừa cất lên.
Bà cụ nhất Äá»nh sẽ trêu chá»c anh má»t há»i cho mà xem.
Diá»p Phục Thu vẫn chưa hoà n toà n thoát khá»i những tưá»ng tượng vá» các hiá»p khách cá» Äại, cô gáºt Äầu, rá»i nhìn anh vá»i ánh mắt Äầy ngưỡng má»: âHay lắm, em có thá» nghe anh thá»i thêm bà i khác nữa ÄÆ°á»£c không?â
âEm thÃch thì anh sẽ thá»i cho em nghe cả Äá»i.â Kỳ Tá»nh dá»±a lưng và o cá»a sá», hÆ¡i ngẩng Äầu suy nghÄ©: âNhưng mà vá» phần thưá»ng thìâ¦â¦â
Anh không nói hết nhưng Diá»p Phục Thu vẫn cá» nhá»n cưá»i, cô nhón chân Äặt môi lên cằm anh, chu môi hôn nhẹ má»t cái.
âNhư váºy ÄÆ°á»£c không?â
Kỳ Tá»nh khép mi, chìm Äắm trong Äôi mắt hoa Äà o Äang cưá»i cá»§a cô, nói: âChưa Äá»§, phải là nụ hôn kiá»u Pháp cÆ¡.â
Giây tiếp theo, anh dùng tay cầm sáo vòng qua lưng Äá»i phương, ép cô tiến lên bằng cây sáo cứng, Äá»ng thá»i cúi Äầu xuá»ng.
Kỳ Tá»nh áp môi mình lên môi cô, thà nh thạo má» hà m rÄng cá»§a cô ra.
Dưá»i khung cá»a sá», nÆ¡i tiếng sáo dưá»ng như vẫn chưa hoà n toà n tan biến, thâm nháºp tìm kiếm.
Kết cục câu chuyá»n, vá» hiá»p khách tiêu dao phóng khoáng như trong truyá»n thuyết, cuá»i cùng vẫn vì má»t ngưá»i nÆ¡i há»ng trần mà cúi Äầu, gác kiếm, quay vá» nÆ¡i khói lá»a nhân gian.