Fandom vốn đã lớn của Bùi Hi Trạch giờ tăng gấp mười.
Trên fanpage các chương trình thực tế couple tràn ngập bình luận:
“Mau mời anh chị đi! Tôi mua 16 tài khoản VIP ủng hộ!”
“Đạo diễn X ơi, không mời vợ chồng Bùi Hi Trạch, sự nghiệp ông chưa hoàn mỹ đâu!”
“Không có nhà này, show của mấy người đều vô nghĩa!”
Nhưng ekip “Ngôi Sao Nhà Tôi” giữ bình tĩnh.
Weibo nhà sản xuất không động tĩnh gì, chỉ thỉnh thoảng share bài quảng bá Bùi Hi Trạch.
Nhưng tôi về nhà lại phát hiện điều lạ.
Nhà sản xuất chương trình chuyển xuống ở tầng dưới nhà tôi.
… Thành hàng xóm luôn.
Ánh mắt tinh ranh của người đó đầy âm mưu “lợi dụng địa lợi đoạt nhân hòa”.
Ba tuần sau…
Lần hiếm hoi tôi thấy Bùi Hi Trạch ở nhà.
Anh nấu bàn đầy thức ăn, cười tươi như cún con nịnh nọt.
“Đột nhiên chiều chuộng thế này, chắc có chuyện.”
Anh cười ngọt ngào, giơ ngón tay:
“Húc ca sắp quỳ xin anh… Vợ ơi, hay mình lại tham gia mùa nữa nhé?”
Tôi nhướn mày:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Chỉ có một chương trình mời thôi à?”
“Dĩ nhiên còn nhiều, nhưng đây là bạn cũ, ưu tiên xem xét chút, được không?”
Lý do cũng ổn, hôm qua còn có thể cân nhắc.
Nhưng hôm nay…
Tôi mở túi, lấy tờ giấy, vẫy anh ngồi xuống.
Chưa bước kịp hai bước, chú cún ngoan ngoãn dán sát tôi.
Tôi đưa tờ giấy – phiếu kiểm tra.
Chỉ cần nhìn tên bệnh viện phụ sản, Bùi Hi Trạch không cần đọc thêm.
Anh lao vào phòng ngủ gọi chị Thái.
“Chị Thái à… chắc lại phải đặt đồ ăn ngoài rồi.”
Hả? Chồng tôi đúng là người quan tâm bữa ăn của kỹ sư phần mềm.
Hai tiếng sau, Bùi Hi Trạch cập nhật Weibo.
Không quên tag tất cả chương trình đang mời hai vợ chồng.
“Nhà có hỷ sự, tạm hoãn mọi show thực tế. Chờ xuân sang hoa nở, tôi sẽ tặng mọi người trứng gà đỏ.”
“Trứng gà đỏ”, “mùa xuân hoa nở” – ai hiểu thì sẽ hiểu.
Bùi Hi Trạch ôm tôi, tắt điện thoại, cười ngốc suốt đêm.
Nhìn dáng anh, tôi âm thầm cầu nguyện:
“Các vị đại thần di truyền học ơi, xin hãy phù hộ…”
“Cho con chỉ thừa hưởng khuôn mặt ba nó, đừng thừa kế bộ não của ảnh. Xin cảm tạ ân trên!”