"Cố Bắc Bắc! Con còn lề mề nữa mẹ sẽ đem tất cả Ultraman của con cho Lộ Tiểu Hổ dưới lầu đấy! Con tự quay về Tinh Vân M78 tìm lại từ đầu đi!”
Tôi đứng ở cửa, gầm lên với đứa con trai đang chậm chạp trong nhà.
Con trai gào lên một tiếng, động tác bắt đầu tăng tốc lên gấp mười lần, chạy như bay ra khỏi nhà ôm đùi tôi.
“Xin mẹ hãy giơ cao đánh khẽ! Siêu nhân Tiga nói không muốn chơi cùng Lộ Tiểu Hổ!”
Tôi phớt lờ lời cầu xin của con trai, một tay tóm lấy nó, chân chạy như bay xuống nhà.
Tôi thèm quan tâm Tiga của nó thích ai chắc!
Tôi chỉ biết con trai sắp muộn học, tôi cũng sắp trễ làm rồi!
Thưởng chuyên cần của tôi đang nguy hiểm cận kề!
Tôi hùng hùng hổ hổ đưa con trai ra xe, đặt nó lên yên sau.
Đội mũ bảo hiểm, gạt chân chống, vặn tay cầm.
Vù——
Chiếc xe gắn máy bay đi như gió.
Trên đường, tôi lái chiếc xe gắn máy bằng tư thế khi lái chiếc BMW.
Luồn lách giữa đủ loại xe sang một cách êm ái, tôi không nhịn được mà thầm đắc ý.
Các người có xe thì đã sao?
Vào giờ cao điểm này, xe gắn máy mới là bậc Đế Vương trên đường cái.
Thấy có hy vọng đưa con trai đến trường mẫu giáo rồi nhanh chóng đến công ty, tôi không khỏi lộ ra vẻ hớn hở.
Nhưng tôi quên mất.
Ông bà ta từng nói—— Vui quá hoá buồn.
Tôi không nên vì nhất thời đắc ý mà quên đi lời dạy dỗ ân cần của các bậc cổ nhân vĩ đại của chúng ta.
Đấy, tôi sắp đến cổng trường mẫu giáo rồi, lúc rẽ ngang đã không chú ý nhìn chiếc xe phía trước.
Đợi đến khi tôi muốn trốn thì đã quá muộn.
Liều mạng vặn tay cầm, tôi vẫn không thể tránh khỏi mà vẽ một vệt dài trên xe người ta.
Tôi đột ngột phanh lại, vô thức nhìn thấy logo xe……
Đỉnh thật, là BMW.