‘‘Hôm nay ta đi mua hạt giống, chủ cửa hàng đó nói gói hạt giống này là do bằng hữu kinh doanh ở nước ngoài mang về cho hắn.
Nói là giống mới, vì không ai hiểu loại hạt giống này nên vẫn không ai mua, giá không đắt, ta thấy lạ nên mua về, muốn thử xem sao.’‘
Ăn xong bữa trưa, dọn dẹp xong bếp núc đi ra, nàng thấy Cố Cẩm Sâm đang giúp nàng sắp xếp lại gùi, liền giải thích.
‘‘Vậy lát nữa đợi mặt trời lặn, ta sẽ đi ra ruộng trồng hết những thứ này.’‘
Sau khi mặt trời lặn xuống giống, đất đai dễ khóa giữ độ ẩm hơn, cũng dễ nảy mầm và sống sót hơn.
‘‘Được, ta đi cùng chàng.’‘ Lạc Ca nghe vậy, mắt cười cong cong.
Nam nhân này cũng thật chiều nàng, giống mới cũng chẳng sợ không trồng được phí công, nàng muốn trồng thì cứ trực tiếp tùy ý nàng.
‘‘Được.’‘
Hai người nói xong đặt đồ đạc xuống, Cố Cẩm Sâm lại bắt đầu lắp đặt bồn tắm, Lạc Ca ngồi bên cạnh nhìn có chút buồn chán.
Nhớ đến chuyện gặp Tiền Mạt Mạt khi trở về, nàng liền thuận miệng nhắc đến hai câu với hắn.
Cố Cẩm Sâm vốn không thích chuyện vặt, chuyện làng xóm hắn cũng chẳng hay biết nhiều, đừng nói chi đến chuyện làng khác.
Nghe Lạc Ca kể lại lời Vương tẩu, hắn kinh hãi không thôi.
‘‘Sau này nàng ra ngoài chớ đi một mình, còn những người tính tình không tốt trong làng, cũng ít tiếp xúc với bọn họ.’‘ Nói rồi vẫn cảm thấy không yên tâm.
‘‘Nếu có ai bắt nạt nàng, nàng nhất định phải nói với ta.’‘
Hắn thật sự không biết giữa những nữ nhân lại phức tạp đến vậy, chỉ vì quan hệ không tốt mà có chút xích mích, vậy mà cả chuyện vu oan hủy hoại trong sạch của người khác cũng làm ra được.
Người ở mỗi thôn đều có người tốt kẻ xấu, hắn cũng không thể đảm bảo rằng trong thôn mình không có loại người này, chỉ có thể dặn dò nàng trước.
‘‘Được, nếu có chuyện gì không giải quyết được, ta nhất định sẽ tìm tướng công.’‘ Biết tướng công đang lo lắng cho mình, Lạc Ca cũng ngoan ngoãn gật đầu.
‘‘Ừm.’‘ Cảm giác ỷ lại trong giọng nói của tiểu kiều thê khiến Cố Cẩm Sâm vô cùng hài lòng, hắn không khỏi xoa đầu nàng, trong lòng mềm mại.
Nhận ra động tác này của nam nhân, tiểu mặt Lạc Ca có chút ửng hồng, nam nhân này thật ưa xoa đầu người khác.
Nhưng... lại khá dễ chịu.
Có lẽ vì có tiểu nương tử ở bên cạnh nhìn, nội tâm hán tử này không yên tĩnh, trong quá trình làm bồn tắm, hắn liên tiếp phạm vài sai lầm, thậm chí còn suýt làm mình bị thương.
Lạc Ca nhìn mà kinh hãi, rồi mãi sau mới nhận ra là do nàng cứ mãi nhìn hắn.
‘‘Vừa rồi Vương tẩu nói muốn dạy ta cùng làm quần áo, ta đi tìm nàng ấy trước đây.’‘ Nàng thầm tìm một cớ.
‘‘Được.’‘
Đợi tiểu nương tử rời đi, Cố Cẩm Sâm quả thật thở phào nhẹ nhõm, hắn cũng không hiểu mình làm sao nữa, cảm thấy Lạc Ca ở bên cạnh nhìn hắn lại dễ dàng mất tập trung.
Cứ luôn không kìm được mà đặt ánh mắt lên người nàng, nên mới dẫn đến sai sót.
Nhưng thấy nàng đi rồi, trong lòng lại có chút trống rỗng.
Hắn khẽ gõ đầu mình, âm thầm chê bai bản thân: ‘‘Sao mình lại càng ngày càng ủy mị thế này.’‘
Uổng cho trước kia hắn vẫn thường chê bai phụ thân cùng đại ca dính lấy thê tử, giờ đây cảm thấy mình còn dính hơn nhiều.
Nhưng trong lòng cũng thật sự vui vẻ, xem ra đây chính là cảm giác yêu thích một người mà đại ca cùng phụ thân hắn vẫn thường nhắc đến.
Nương tử của hắn quả thực rất đáng yêu, dù sao thì bản thân hắn cũng rất thích nàng.
...Bên này.
‘‘Lạc Ca, nàng đến rồi.’‘
‘‘Mau vào đi, ta đang định đi gọi nàng đấy.’‘
Khi trở về nghe Lạc Ca nói muốn học may quần áo, nàng ta liền chủ động nhận lời, chiều nay nàng ta vừa vặn có thời gian, vừa định đi gọi người, không ngờ Lạc Ca lại vừa vặn đến.
‘‘Ta chiều nay không có việc gì, nên qua đây.’‘
Lạc Ca lần đầu tiên bước vào sân nhà họ Vương, thấy khá mới lạ, nhưng cũng chỉ nhìn lướt qua rồi thu ánh mắt lại.
‘‘Vương bá, Trương thẩm.’‘ Nhìn thấy cặp nương tử chồng già đang phơi nắng trong sân, nàng cười chào hỏi một tiếng.
‘‘Ôi, nương tử nhà Cẩm Sâm đấy à.’‘ Nghe thấy tiếng, Trương thẩm quay đầu lại, thấy là nàng liền bật cười.
Vương bá cũng cười với Lạc Ca.
‘‘Vâng, ta qua đây tìm Vương tẩu cùng làm công việc thêu thùa may vá.’‘
‘‘Ồ, được, đi đi đi đi.’‘
Sau khi chào hỏi hai vị lão nhân, Lạc Ca mới đi theo Vương tẩu vào nhà.
Tướng công của nàng ta không có nhà, ăn cơm xong liền đi ra ngoài rồi.
Thiết Đản cũng đưa hai đứa nhỏ ra ngoài, dạo này mấy đứa nhỏ cứ thích chạy ra ngoài, chẳng biết đang làm gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
‘‘Muội định làm kiểu dáng gì? Để ta giúp muội đo kích thước trước nhé?’‘
‘‘Cứ loại thường ngày mặc là được, được.’‘ Lạc Ca đáp lời rồi ngoan ngoãn đứng yên để Vương tẩu đo cho nàng.
Càng đo Vương tẩu càng thêm hâm mộ, nha đầu này bình thường trông gầy gầy nhỏ nhỏ không lộ rõ, nhưng vóc dáng lại thật đẹp, thảo nào Cố gia nhị lang lại cưng chiều đến thế.
Eo nhỏ, n.g.ự.c nở, m.ô.n.g cũng thật nảy, chân thẳng tắp đẹp đẽ vô cùng, người lại trắng nõn, khuôn mặt y như da trẻ con, có thể non mềm đến mức nặn ra nước.
Thật khiến người ta hâm mộ.
‘‘Vóc dáng muội thật đẹp, chỗ cần có thì có đủ, chỗ không cần có thì không thừa chút nào, tất cả đều phát triển theo hướng tốt, làn da này cũng thật mịn màng.’‘ Nghĩ vậy, nàng ta liền trực tiếp khen ngợi, còn nhân lúc đo kích thước mà lợi dụng chút tiện nghi.
‘‘Nhị lang nhà muội chắc cưng chiều muội lắm đúng không?’‘ Phụ nữ mà tụm lại thì cứ thích nói đôi ba câu trêu ghẹo nhau, nói rồi còn nhướng mày vài cái ra hiệu cho Lạc Ca.
Tiểu mặt Lạc Ca ửng hồng: ‘‘Đâu có.’‘
‘‘Đâu mà không có chứ, ta không tin đâu, đổi lại là ta, ta cũng phải yêu thích không thôi.’‘
‘‘À mà này, da muội dưỡng thế nào vậy? Tay cũng mềm mại trắng nõn, nhìn thật không giống cô nương nhà nông, ngược lại giống như tiểu thư nhà giàu.’‘
Nói thật, bọn họ nhìn dáng vẻ, vóc dáng, khí chất của Lạc Ca, thật sự không giống nha đầu nhà nông, ngược lại cảm giác giống tiểu thư khuê các hơn.
Vương tẩu cũng cảm thấy như vậy.
Về thân thế của Lạc Ca, nàng ta vẫn luôn rất hiếu kỳ, nhưng nàng ta ít nhiều cũng biết chút chuyện về người nhà Lạc Ca, nên không dám hỏi nhiều, sợ làm Lạc Ca khó chịu.
‘‘Thật sự không có, đâu thể nào là tiểu thư được chứ.’‘
‘‘Chỉ là xuất thân nông dân bình thường thôi, chỉ là phụ thân ta từng đọc vài năm sách cũng dạy ta học vài chữ thôi, còn làn da này thì bản thân ta cũng không hiểu, hình như sinh ra đã như vậy rồi.’‘
‘‘Vương tẩu lại không phải chưa từng thấy qua, nhà nào nỡ để tiểu thư khuê các đi học bếp núc, xuống đồng chứ.’‘
Lạc Ca trách yêu nhìn Vương tẩu vừa cười vừa nói, cũng là đang giải thích, chuyện thân thế này nàng chỉ có thể bịa ra như vậy.
Nhưng làn da của nàng quả thật là trời sinh, rất mịn màng như trẻ con, còn không bị rám nắng.
Nói thật, đối với làn da này nàng vẫn khá tự hào, phụ nữ nào mà không yêu cái đẹp chứ, nàng là người phàm tục, tự nhiên cũng không tránh được sự phàm tục đó, hì hì.
Nghe Lạc Ca nói vậy, Vương tẩu lại hiểu ra, quả thật là vậy, tiểu thư khuê các đều là những người được người khác hầu hạ, đâu thể nào giống bọn họ.
Hơn nữa, đa số tiểu thư khuê các đều mang theo một vẻ kiêu ngạo, nhưng Lạc Ca đối xử với người khác rất tốt, dễ gần, ở cùng nàng rất thoải mái.
‘‘Cũng phải, ta chỉ thuận miệng nói thôi mà, muội đừng để trong lòng, haha.’‘
‘‘Định không rồi, Vương tẩu như vậy chẳng khác nào đang khen ta, ta vui còn không kịp nữa là.’‘
Nghe Lạc Ca nói vậy, hai người nhìn nhau đều bật cười.
‘‘Đúng đúng đúng, chúng ta mau bắt tay vào làm thôi.’‘
‘‘Được.’‘
Vương tẩu cũng định làm một bộ quần áo cho tướng công nhà mình, nàng ta tự mình cắt vải, vừa cắt vừa dạy Lạc Ca.
Lạc Ca cũng chăm chú lắng nghe từng chút một, làm theo khuôn mẫu có sẵn.
Nhưng lần đầu học thì nhất định không thể học được ngay, cuối cùng vẫn là nhờ sự giúp đỡ của Vương tẩu mới cắt được hình dáng quần áo.
Những bước khâu vá còn lại nàng ta không cần dạy nhiều, phần ráp nối này Lạc Ca biết.
‘‘Mũi kim của muội thật tinh xảo, kín đến mức nhìn từ bên ngoài cũng không thấy được.’‘ Thấy cách khâu của Lạc Ca, Vương tẩu còn khen ngợi.
‘‘Mẫu thân ta dạy, trước kia cơ hội làm quần áo không nhiều, đều là mẫu thân ta cắt sẵn, ta chỉ giúp khâu vá thôi.’‘ Điều này cũng giải thích vì sao biết kim chỉ nhưng lại không biết làm quần áo.
Dù sao thì thời điểm này đa số các cô nương nhà nào cũng đều tự mình làm quần áo.
Haiz, nói một lời nói dối liền phải dùng vô số lời nói dối khác để bao biện, nhưng không còn cách nào khác, tình cảnh của nàng không nói dối không được.
Nghe vậy, Vương tẩu cũng lộ ra thần sắc hiểu rõ.
‘‘Vương tẩu muốn học không? Ta dạy tẩu nhé? Chúng ta cùng học hỏi?’‘
‘‘Có thể sao?’‘ Cách khâu này rất tốt, nàng ta chưa từng thấy bao giờ, hẳn là kỹ năng độc đáo của người ta nhỉ?
‘‘Có gì mà không thể chứ, Vương tẩu vừa rồi chẳng phải cũng dạy ta sao?’‘
‘‘...Vậy được rồi.’‘
Vương tẩu quả thật nóng lòng muốn thử, do dự một lúc thấy Lạc Ca thật lòng muốn dạy, liền đồng ý, trong lòng định bụng sau này phải đối xử với Lạc Ca tốt hơn nữa.
Kỹ năng cắt may của nàng ta rất phổ biến, cơ bản ai cũng biết, không thể sánh bằng cách khâu của Lạc Ca, tự nhiên phải ghi nhớ cái tốt của Lạc Ca.
Cố Cẩm Sâm mua vải không ít, màu xám xanh rất đơn giản, nam nữ đều dùng được, cắt xong phần của Lạc Ca dùng vẫn còn khá nhiều.
Vừa vặn đủ làm cho hai đứa nhỏ, trước kia quần áo của hai đứa nhỏ đều là Vương tẩu giúp làm, Vương tẩu biết kích thước.
Vậy nên Lạc Ca liền nhờ Vương tẩu giúp cắt cùng, cắt xong về nhà từ từ làm.