Hạnh Phúc Xa Bay

Chương 11



Cậu thanh niên kia nở nụ cười, lên tiếng trả lời: “Hưa cho tao một bài học sao? Để tao xem thử mày có thể làm được gì nào? Còn bây giờ tao sẽ cho mày thấy, cái kết khi một tên cặn bã như mày đụng đến một người phụ nữ là như thế nào? Và mày đúng là cái thứ làm mất mặt đàn ông bọn tao mà!”

 

Nói rồi anh ta đã vung tay đ.ấ.m vào bụng của hắn ta, sau đó lại tiếp tục đánh vào hai con mắt, rồi đ.ấ.m đến cái miệng, khiến cho hắn ta la lên trong sự đau đớn, thậm chí bởi vì lực đánh đó quá mạnh, nên hắn ta cũng đã ho khạc m.á.u ra và phun vào người anh ta.

 

Tài

Anh ta đánh hắn một lát lâu, khiến hắn ta run lẩy bẩy, rồi thả hắn xuống dưới mặt đất, hắn nằm dưới mặt đất giống như một con ch.ó vậy, mà hoang mang ánh mắt mở to nhìn chăm chăm về phía cô. Hắn có lẽ bây giờ hiểu cảm giác bất lực khi muốn làm chuyện đồi bại với cô là như thế nào...

 

Người đàn ông kia lên giọng nói: “Này mày hãy chừa nghe chưa, nếu có lần sau nữa thì mọi thứ sẽ không như thế này đâu! Tao sẽ cho mày đăng xuất đó!”

 

Nói rồi người đàn ông cũng đã bắt đầu nhìn sang phía chỗ của tôi, anh ta ngồi xuống hỏi: “Này, cô có sao không hả? Hãy đưa tay đây tôi kéo cô lên!”

 

Tôi trở nên bối rối không biết phải làm gì trong tình huống này, khi cảm nhận sự ấm áp dịu dàng của anh ta. Sau đó tôi cũng lên tiếng đáp: “Tôi cảm ơn anh rất nhiều vì đã giúp đỡ tôi, nhưng tôi không thể đứng lên được bởi vì chân của tôi đã bị thương rồi.”

 

Anh ta nghe đến đây liền trả lời: “À, chân cô bị thương rồi sao? Được rồi, vậy thì để tôi bế cô về, nhà của cô ở đâu vậy? Và phụ nữ không nên ra ngoài, thậm chí nếu ra ngoài thì nên đi với nhiều người, bằng không dễ gặp những tên biến thái như thế này đó, cô biết không?”

 

Tôi lên tiếng trả lời: “Thật ra hắn ta là người đã đột nhập vào nhà của tôi. Tôi nghĩ chắc chắn hắn ta là ăn trộm, nhưng khi nhìn thấy tôi, hắn ta mới muốn làm chuyện đồi bại như vậy. Cũng may tôi đã dùng bình đập vào đầu của hắn, nên mới có thể rời khỏi được đó và gặp được anh để cứu tôi, nếu không thì tôi không biết bản thân của mình đã như thế nào rồi!”

 

Cô khóc trong sự đau đớn, trong khi anh ta thì lên tiếng bảo: “Này, đừng khóc, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Còn bây giờ thì để tôi đưa cô về, còn tên đàn ông đó tôi sẽ báo cảnh sát đến bắt hắn...”

 

Thế là anh ta cũng đã bắt đầu gọi cảnh sát, cảnh sát đã đến bắt người đàn ông này, sau đó cũng đã đưa tôi về. Tôi được anh ta bế trong lòng mà cảm thấy rất vui. Tôi không hiểu tại sao mình lại có cảm giác này, giống như là thầm ngưỡng mộ anh ta rồi vậy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khuôn mặt tôi trở nên đỏ bởi vì ngại ngùng, trong khi anh ta thì với sự lạnh lùng chẳng có biểu cảm gì hết, mà đưa tôi về nhà. Thậm chí con đường về nhà cũng chẳng xa lắm, nó chỉ vỏn vẹn tầm 3 phút.

 

Sau khi đi đủ 3 phút, chốc lát cũng đã đến nhà của tôi. Bấy giờ anh ta đưa tôi vào nhà, rồi đặt tôi xuống dưới giường, anh ta lên tiếng bảo: “Tôi đã đưa cô về nhà rồi, cô cảm thấy ổn không? Nếu không thì tôi sẽ gọi bác sĩ đến khám cho cô?”

 

Tôi lên tiếng với sự ngại ngùng trả lời: “Không, tôi không sao cả. Mọi thứ vẫn ổn, chỉ bị trật chân một lát, chắc có lẽ chút nữa sẽ hết thôi!”

 

Anh ta lên tiếng với sự quan tâm: “Cô bị trật chân à, được rồi, để tôi giúp đỡ cô!”

 

Nói rồi anh ta bắt đầu ngồi xuống, đưa tay chạm vào chân tôi, khiến tôi rất đau và cảm thấy hoang mang khi không biết anh ta đang định làm gì. Tôi ngay lập tức lên tiếng:

 

“Này, đau quá! Anh định làm gì vậy chứ?”

 

Anh ta vừa định rời đi thì mẹ chồng tôi từ bên ngoài bước vào. Bà nhìn chúng tôi với ánh mắt tóe lửa, sắc lạnh đến mức khiến tôi lạnh cả sống lưng. Ngay lập tức, bà lớn tiếng quát:

“Bọn bây đang làm cái trò gì thế hả? Mày dám dẫn trai về nhà, còn định làm chuyện đồi bại ngay trong nhà tao à?”

 

Tôi nghe vậy liền bàng hoàng, trong đầu trở nên rối loạn. Tôi không biết phải giải thích thế nào trong tình huống này. Cậu thanh niên kia cũng lên tiếng, giọng điềm đạm nhưng khẩn trương:

“Thật ra mọi chuyện không như cô nghĩ đâu ạ. Chúng cháu chỉ là...”

 

Anh ta chưa kịp nói hết câu thì đã bị mẹ chồng tôi tát thẳng vào mặt. Bàn tay bà mạnh đến mức vang cả một tiếng “bốp”, khiến đầu anh ta quay sang một bên. Bà gằn giọng, đầy căm phẫn:

“Mày im đi! Tao không muốn nghe bất kỳ lời biện minh nào cả. Loại chó má như tụi mày không chỉ ngoại tình, mà còn dám ngang nhiên dắt nhau về nhà tao để ngủ với nhau sao? Hôm nay tao sẽ dạy cho bọn bây một bài học nhớ đời! Để lũ chúng mày không dám làm chuyện này để hại bất kỳ ai nữa...”