Hạnh Phúc Xa Bay

Chương 12



Thế là Chưa dừng lại ở đó, bà ta lại tiếp tục vung tay, tát thêm một cái nữa vào mặt cậu ấy. Tôi sững người vì lo lắng. Sau đó bà ta quay sang tôi, ánh mắt như thiêu đốt, rồi nắm tóc tôi, lôi mạnh đến gần bức tường.

 

Người đàn ông kia chỉ biết đứng nhìn trong bất lực. Anh ta không thể làm gì bởi vì nếu manh động, chuyện sẽ càng rắc rối hơn. Anh đã đột nhập vào nhà người khác, và giữa chúng tôi là một sự hiểu lầm nghiêm trọng. Nếu anh hành động, bà ta sẽ càng có cớ để đổ thêm tội lên đầu chúng tôi.

 

Anh ta nhìn tôi đầy bất lực, còn tôi thì bị mẹ chồng đập mạnh đầu vào tường. Máu bắt đầu rỉ ra từ trán tôi. Bà ta nghiến răng:

“Đúng là đồ đàn bà đê tiện! Mày dám làm ra chuyện tày trời này hả? Hôm nay tao sẽ khiến mày sống không bằng chết!”

 

Bà ta đập đầu tôi thêm một lần nữa vào tường. Tôi cảm thấy choáng váng, mắt mờ đi. Trong cơn mê loạn, tôi vẫn nghe bà ta lẩm bẩm với giọng lạnh tanh, như đang tự nói với chính mình:

 

“Hừ, mặc dù tao không biết thằng đàn ông kia là ai, nhưng nhờ nó mà tao có cớ để xử con này. Bây giờ, tao sẽ phá cái thai của nó, sau đó tống cổ nó ra khỏi nhà. Chuyện sau đó tính tiếp!”

 

Nói xong, bà ta ném mạnh tôi xuống đất. Tôi ngã nhào, cú ngã mạnh đến mức khiến bụng đau quặn. Tôi cảm nhận được m.á.u bắt đầu trào ra. Toàn thân tôi run rẩy, và rồi tôi biết tôi đã sảy thai.

 

Cậu thanh niên kia vội chạy đến, gương mặt hoảng loạn khi nhìn m.á.u chảy từ dưới người tôi. Anh ta lắp bắp, không biết phải làm gì. Trong khi đó, mẹ chồng tôi vẫn chưa chịu dừng lại. Bà ta đứng đó, tiếp tục mắng nhiếc như không có chút lương tâm nào:

 

“Hừ, sảy thai rồi hả? Cũng tốt! Tao còn chẳng chắc cái thai đó có phải của con trai tao hay không, hay là của cái thằng kia khi mày đã ngủ với nó rồi?”

 

Những lời nói cay độc của bà ta như từng nhát d.a.o đ.â.m sâu vào tim tôi. Tôi đau đớn, không chỉ vì mất con, mà vì bị buộc tội vô cớ, bị sỉ nhục đến tận cùng. Tôi nhìn người đàn ông kia, ánh mắt đầy tuyệt vọng như cầu cứu, như mong được kéo ra khỏi địa ngục này.

 

Anh ta định cúi xuống đỡ tôi lên thì bất ngờ chồng tôi bước vào. Anh vừa tan làm, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến anh c.h.ế.t lặng. Ánh mắt anh nhìn tôi đầy bối rối và lo lắng. Anh chạy tới, đẩy mạnh người đàn ông kia ra, rồi nhìn tôi rồi quay sang mẹ anh, giọng hoảng hốt:

 

“Mẹ! Chuyện này là sao? Cô ấy làm sao vậy? Và...Anh ta là ai?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Tôi nhìn chồng, tim đau nhói. Một tia ấm áp len lỏi trong lòng. Anh vẫn còn quan tâm đến tôi sao? Một tia hy vọng nhỏ nhoi lóe lên trong bóng tối. Nhưng rồi, ngay sau đó, nó bị dập tắt hoàn toàn bởi chính giọng nói độc địa quen thuộc của mẹ chồng tôi.

 

Bà ta lên tiếng, không khác gì một gáo nước lạnh hắt vào giữa mặt tôi:

 

“Con còn hỏi à? Con còn quan tâm đến con đàn bà thối nát này sao? Chính nó là đứa dắt trai về nhà, ngoại tình ngay trong nhà của con đấy! Cái thai trong bụng nó, mẹ chắc chắn không phải con của con đâu, mà là của thằng đó!”

Tài

 

Rồi bà ta chỉ tay về phía cậu thanh niên kia, tiếp tục nói với giọng đanh thép:

 

“Chính mẹ là người khiến nó sảy thai! Nếu mẹ không về kịp, chắc giờ tụi nó đã hú hí xong xuôi rồi. Con nhìn đi, sừng trên đầu con giờ chắc dài cả thước! Vậy mà con còn bênh nó được sao?!”

 

Chồng tôi đứng lặng người. Tôi nhìn anh, gương mặt anh tối sầm lại. Không còn ánh mắt lo lắng như lúc ban đầu, mà thay vào đó là sự tức giận, nghi ngờ, và thất vọng. Trái tim tôi như vỡ vụn.

 

Chồng tôi nghe những lời mẹ chồng vừa nói, ánh mắt anh ta từ sự lo lắng nhìn tôi đã chuyển sang người đàn ông kia. Ngay lập tức, anh ta tiến tới, nắm lấy cổ áo người đàn ông đó rồi vung tay đ.ấ.m lia lịa vào mặt anh ta. Từng cú đ.ấ.m như trời giáng khiến anh ta chưa kịp phản ứng thì mặt mày đã bầm tím.

 

Lúc người đàn ông kia lên tiếng tức giận, chồng tôi mới tạm dừng lại một chút, có lẽ vì sợ khí thế ấy. Anh ta gằn giọng:

“Này, mày mau dừng lại đi! Đừng có nghe lời ả đàn bà này rồi sai càng thêm sai. Tao có thể bỏ qua cho mày một lần, nhưng nếu còn đụng tới tao nữa, hôm nay tao sẽ sống c.h.ế.t với mày!”

 

Chồng tôi có phần lo lắng, không chú ý đến người đàn ông kia nữa mà quay sang tôi. Chốc lát, anh ta nắm lấy áo tôi kéo mạnh như thể đang xách một món đồ chơi.

 

Tôi nhìn khuôn mặt anh ta mà cảm thấy vô cùng đáng sợ, nước mắt không ngừng tuôn rơi, tôi nói trong nghẹn ngào:

“Anh thật sự tin lời mẹ anh sao? Những lời bà ấy nói đều là bịa đặt, là vu khống cho em. Em và người đàn ông này không phải như anh nghĩ đâu. Chính anh ta là người đã cứu em, nên em mới đưa anh ấy về nhà. Làm ơn, anh hãy lắng nghe em, chỉ một lần thôi. Và… đứa con của chúng ta đã bị mẹ anh g.i.ế.c c.h.ế.t rồi đó!”