Tôi nhìn khuôn mặt anh ta mà cảm thấy vô cùng đáng sợ, nước mắt không ngừng tuôn trào đời rơi, tôi nói trong nghẹn ngào:“Anh thật sự tin lời mẹ anh sao? Những lời bà ấy nói đều là bịa đặt, là vu khống cho em. Em và người đàn ông này không phải như anh nghĩ đâu. Chính anh ta là người đã cứu em, nên em mới đưa anh ấy về nhà. Làm ơn, anh hãy lắng nghe em, chỉ một lần thôi. Và… đứa con của chúng ta đã bị mẹ anh g.i.ế.c c.h.ế.t rồi đó!”
Tôi thì thào trong nỗi đau đớn, mong rằng anh có thể cho tôi một cơ hội để giải thích, để anh tin tưởng tôi thêm một lần nữa.
Nhưng rồi, thất vọng ập đến khi đôi tay thô bạo của anh ta bắt đầu tát tôi vài cái. Những cái tát như trời giáng khiến mặt tôi sưng tấy lên, tôi bất lực chỉ biết khóc:
“Anh không thể tin em dù chỉ một lần sao? Tại sao anh lại làm như vậy? Em yêu anh rất nhiều, em đã làm tất cả vì anh và gia đình này. Nhưng đổi lại em nhận được gì? Chỉ là tổn thương, chỉ là nỗi đau từ anh và mẹ anh!”
Những lời nói ấy chẳng khác nào đàn gảy tai trâu, anh ta không nghe, lại tiếp tục đ.ấ.m thẳng vào bụng tôi liên tục. Anh ta mặc kệ tôi đau đớn đến mức nào, gằn giọng:
Tài
“Mày đừng nói thêm lời nào nữa! Mày đừng có vu oan cho mẹ tao. Mọi chuyện đã rõ ràng rồi! Giờ tao căm hận mày đến tận xương tủy! Tao chỉ muốn g.i.ế.c c.h.ế.t mày để xóa bỏ nỗi nhục này! Tao thật ngu ngốc khi yêu và tin tưởng mày!”
Mẹ chồng tôi đứng đó nhìn con trai mình đánh vợ, lại nở nụ cười hả hê. Tôi nhìn thấy hết, và cũng biết rằng hy vọng cuối cùng của mình đã tắt lịm. Tôi chỉ biết trách bản thân quá ngu ngốc, hết lần này đến lần khác vẫn trao hy vọng cho họ. Nhưng cuối cùng, họ làm gì? Họ cứ đục nước thả câu, hành hạ tôi tàn nhẫn đến vậy.
Giờ đây tôi thề, nếu có thể sống lại một lần nữa, tôi sẽ không để mình yếu đuối như vậy. Tôi sẽ khiến họ phải trả giá.
Nhưng điều đó… làm sao thành hiện thực được. Có lẽ vì cơn đau quá mức, tôi đã hộc máu, mắt tôi mờ dần đi rồi ngất xỉu trong cơn đau đớn.
Dù trong lúc ngất, tôi vẫn còn cảm nhận được giọng trầm của anh ta khi lay tôi dậy, như thể không muốn bỏ qua:
“Này, mày tỉnh lại đi! Tao còn muốn hành hạ mày hơn thế nữa vì những gì mày đã gây ra với tao! Mày không được chết, mày phải mở mắt ra cho tao, con chó!”
Chứng kiến cảnh chồng tôi hành hạ tôi như vậy, cậu thanh niên kia không thể chịu đựng thêm. Cậu lập tức tiến đến, đẩy anh ta ra, hét lớn với nội lực vang dội:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Này! Cô ấy đã ngất xỉu rồi, thậm chí có thể nguy hiểm đến tính mạng! Mày muốn g.i.ế.c c.h.ế.t cô ấy hay gì?”
Chồng tôi thả tôi xuống mặt đất, ánh mắt hằn học nhìn người đàn ông kia, nói:
“Mày đừng có xen vào chuyện của tao! Tao không đánh mày thì mày tưởng mày muốn làm gì thì làm à? Phải, tao muốn g.i.ế.c c.h.ế.t ả ta đấy! Loại đàn bà như nó không đáng sống trên đời này!”
Cậu thanh niên ấy không nhẫn nhịn thêm được nữa, lập tức lao vào đánh lộn với chồng tôi, vừa đánh vừa mắng:
“Mày đúng là thứ súc sinh! Nếu hôm nay tao không dạy cho mày một bài học, tao không còn là con người nữa! Dù có chuyện gì xảy ra, tao cũng phải cứu cô ấy thoát khỏi đám ác quỷ như bọn mày! Tao không thể nào chịu nổi sự tàn ác mà tụi bây khi gây ra cho cô ấy nữa!”
Sau khi đánh chồng của tôi khiến hắn bất lực chẳng thể phản kháng, bấy giờ anh ta nhìn về phía tôi mà nói:
“Bây giờ tôi sẽ đưa cô đến bệnh viện, thậm chí đám người chẳng có lương tâm này, họ sẽ không làm được gì cô đâu! Và tôi sẽ bảo vệ cô, tôi hứa bằng danh dự của tôi, bởi vì tôi cảm thấy thật thương xót cho cô, khi rơi vào tình huống như thế này!”
Thế là anh bắt đầu cõng tôi với ý định rời đi, thì chồng của tôi lên tiếng:
“Này mày nói rằng mày không phải là tình nhân của nó, vậy sao mày lại đưa nó đi? Rốt cuộc mày tính đưa nó đi đâu hả?”
Anh ta mặc dù căm hận tôi rất nhiều nhưng có lẽ, anh ta vẫn còn thương tôi, nên hơi ghen một chút. Nhưng rồi cũng phớt lờ sau câu nói của người đàn ông đó:
“Tao đưa cô ấy đi đâu là quyền của tao, thậm chí bọn mày muốn nghĩ gì thì cứ nghĩ đi. Bởi bây giờ bọn mày cũng không có cái quyền gì hết trong việc giữ cô ấy ở lại hay là bận tâm đến cô ấy. Bởi nếu như cô ấy ở lại đây, thì cũng chỉ bị lũ ác quỷ như bọn bây hành hạ đến c.h.ế.t mà thôi. Và mày muốn cướp cô ấy từ tay của tao chứ gì? Vậy hãy thử thử đi, hôm nay tao sống c.h.ế.t với mày luôn!”
Chồng tôi nghe đến đây mà có chút sợ hãi, anh ta cũng không dám manh động, thế là cứ mặc kệ để cho người đàn ông đó mang tôi đi. Nhìn cả hai bước ra cửa, anh ta không thể kiềm chế được cảm xúc và cơn ghen của mình, khi vẫn còn yêu tôi mà định bước đi theo.