Hạnh Phúc Xa Bay

Chương 22



Anh nghe đến đây mà cảm thấy bất lực. Anh không muốn đối đáp với cô bất kỳ lời nào nữa, vì anh thật sự muốn giữ cô. Nhưng sự thật là anh không thể nhẫn nhịn được những chuyện mà cô làm, chỉ có thể cam chịu thôi. Vì tình yêu là như vậy, nếu không cam chịu thì sẽ mất..

 

Thế là trong những lời trách móc của cô, với sát khí đùng đùng trên khuôn mặt, anh giờ mới chịu lên tiếng bảo:

“Được rồi, không phải là anh không giúp em, mà vì những gì em làm là sai. Chúng ta hãy về nhà được không? Đừng làm lớn chuyện nữa, nếu không sẽ nhận lấy kết quả không tốt đâu!”

 

Cô đâu chịu bỏ cuộc một cách dễ dàng. Cô muốn những người này phải trả giá, thậm chí là tìm ra nguyên nhân anh có ngoại tình hay không. Cô ngay lập tức tát thẳng vào mặt anh mà đáp:

“Nè, để tôi nói cho anh nghe, bây giờ tôi sẽ cho anh một cơ hội nữa. Nếu như anh còn làm trái lời tôi hay khiến tôi tức giận, thì chúng ta hãy chia tay nhau đi. Và giờ anh hãy bênh vực tôi, vì những gì tôi làm không sai, mà bọn họ mới chính là người sai!”

 

Trước sự ngang ngược của bạn gái khi ép buộc anh trong việc chia tay, anh lúc đầu định không nghe lời của cô đâu. Nhưng rồi lại mềm lòng mà đành chiều theo những gì cô muốn. Anh lên tiếng nói với người đàn ông kia:

“Nè anh bảo vệ, tại sao anh lại đánh người yêu của tôi như vậy? Những gì anh làm là sai đấy! Anh hãy mau xin lỗi cô ấy đi!”

 

Anh cảm thấy thật xấu hổ khi nói ra những lời này, vì người sai là vợ anh chứ không phải là người bảo vệ. Nhưng vì muốn giữ mối quan hệ tình cảm, nên anh chỉ có thể bất lực làm như vậy thôi.

 

Bác bảo vệ cũng chẳng chịu thua mà đáp:

“Này, tôi nói cho anh nghe, vợ anh đã làm sai như vậy rồi mà anh còn binh cô ta. Loại phụ nữ này thì anh nên bỏ đi, không đáng để yêu đâu. Nếu yêu cô ta thì cô ta sẽ leo lên đầu lên cổ anh ngồi. Nếu như anh không dạy lại cô ta, thì sau này gia đình anh sẽ tan nát đó, thậm chí cô ta sẽ cắm sừng anh, anh có nghe rõ không?”

 

Anh ta nghe đến đây mà cảm thấy tức giận khi bạn gái của mình bị xúc phạm như vậy. Cho dù anh thật sự cảm thấy khó chịu bởi những gì cô đã gây ra, nhưng việc cô bị người khác xúc phạm khiến anh tức giận. Bởi vì tình yêu của anh là nhất, cho dù sai thì vẫn còn cách xử lý. Nhưng nếu bị nói xấu như thế thì anh không thể kiềm chế được cảm xúc của mình...

 

Thế là anh cũng đã bắt đầu lao đến đ.ấ.m vào mặt của tên kia mà bảo:

“Tôi đã nhịn anh vậy đủ rồi, anh không được xúc phạm người yêu của tôi! Anh muốn gì cũng được, muốn tôi bồi thường bao nhiêu cũng được. Nhưng một khi động đến người tôi yêu, thì kết quả của anh là như thế này. Và còn giờ hãy mau biến, nếu không thì tôi sẽ đánh c.h.ế.t anh!”

 

Cuộc cự lộn của bọn họ đang diễn ra vô cùng ác liệt, đến nỗi cả hai sắp xảy ra một cuộc chiến cam go. Thì lúc này, từ bên ngoài, cảnh sát cũng đã bước vào, bởi lúc nãy khi vào bên trong để xử lý chuyện này, người bảo vệ đã gọi cảnh sát đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Cảnh sát đến, nhìn chăm chăm bốn người mà bắt đầu lên tiếng hỏi:

“Này, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra ở đây vậy? Tại sao các người lại cự lộn như thế?”

 

Giờ đây, người y tá bắt đầu kể lại tất cả mọi chuyện:

Tài

“Thật ra người phụ nữ này đến để thăm bệnh nhân, nhưng quy định của bệnh viện là không cho thăm bệnh nhân vào lúc tối. Thậm chí nếu muốn thăm thì phải đóng tiền vào. Nhưng bọn họ không chịu và ra tay tác động vật lý với tôi và người yêu của tôi!”

 

Cảnh sát nghe đến đây liền đáp:

“Có phải như những gì họ nói không?”

 

Họ hỏi hai người khi nhìn Lý Nhã. Bấy giờ, Lý Nhã lên tiếng trả lời:

“Không! Tất cả những gì họ nói đều là sai sự thật. Chính họ muốn lấy tiền của tôi nên đã tác động vật lý lên tôi. Anh hãy nhìn xem miệng tôi đã mất răng rồi, chính là anh ta đánh tôi đó. Và nếu như anh hôm nay không giải quyết ổn thỏa, tôi sẽ kiện các anh ra tòa vì tội bao che cho bọn họ!”

 

Cảnh sát nghe đến đây mà bất lực, không ngờ cô lại dám đụng tới mình. Nhưng bởi vì bổn phận là cảnh sát, họ không thể làm việc thiên vị được. Thế là bọn họ lên tiếng sau khi bàn luận với nhau:

“Được rồi, chúng tôi sẽ bắt đầu giải quyết những rắc rối này. Còn bây giờ thì các người hãy lên phường đi, chúng tôi sẽ điều tra và cho các người một lời giải thích công bằng.

 

Và nếu như ai làm sai trong việc này thì phải bồi thường thiệt hại cho đối phương. Nghe rõ chưa?”

 

Bọn họ cũng đồng ý mà quyết định sẽ lên phường. Trong khi Lý Nhã thì nghĩ rằng mình chẳng sai ở đâu cả, nên cô ta ngạo mạn bảo rằng:

“Hưa, các anh cứ điều tra đi rồi sẽ biết ai đúng ai sai. Và hôm nay tôi sẽ lấy số tiền bồi thường của bọn họ, khi dám đánh tôi ra nông nỗi này!”

 

Thế là tất cả bốn người đều đi ra xe cảnh sát, để cho cảnh sát trở về đồn điều tra mà giải quyết những chuyện rắc rối đang xảy ra này.